21 Thái Nhãn Hoàng lúc này đã hội quân ở kinh đô. Gặp Dương Dũng, chàng hỏi:
-Chuyện hôm qua, rốt cuộc là thế nào?
-Huynh đi nhanh, hình như không ai nhìn thấy.
22 Thái Nhãn Hoàng dẫn quân lên núi Liêu. Chàng huy động quân ráo riết xây thành đắp lũy. Chàng canh cánh nỗi lo về quân giặc, về chiến lũy và cả về 1 người con gái mà chàng luôn yêu.
23 Thái Nhãn Hoàng giật mình áp tai xuống đất. Quả thật, tiếng vó ngựa mỗi lúc một gần. Chàng hoảng hốt, quay lại phía quân doanh. -Anh em, mau sửa soạn binh đao ra đánh giặc!
-Tuân lệnh!
Rồi chàng quay lại phía Dương Dũng.
24 2 cô gái về phòng, bỏ tấm mạng che mặt xuống đất. . . -Tỷ tỷ, tiếp theo chúng ta phải làm gì?
-Theo dõi nhất cử nhất động của Thái Nhãn Hoàng.
-Để làm gì?
-Truy tìm Lý Nhược Lan.
25 Từ đêm hôm đó, Thái Nhãn Hoàng đề phòng 2 người con gái đó hơn nhưng không có vẻ gì biểu lộ ra ngoài cả. Thậm chí, anh ta còn cho 2 người đó ăn ngon hơn tiêu chuẩn.
26 Đêm hôm đó, có kẻ xấu đi trong mưa. . . .
Kẻ xấu đó che mạng mặc áo đen, tay cầm đèn lồng, đi từ doanh trại đến chân núi bên kia
Kẻ xấu đó là Chu Ngọc.
27 Sớm hôm sau, Chu Ngọc về, quần áo xộc xệch, trên cổ cô ta còn in rõ vài vết cắn bầm tím. Vương Duyên thấy vậy , chạy đến.
-Tỷ tỷ, tỷ sao vậy?
-Ta.