1 1: Người ấy thực sự là cảnh sát!
Trên đời có hai kiểu gái ế, một là không ai thèm yêu, hai là không thèm yêu ai. Nói cho cùng thì cũng chỉ vì ai cũng mải theo đuổi cái hình mẫu lí tưởng của mình, mà kể ra đó cũng chỉ là cái cớ.
2 2: Trái đất tròn không gì là không thể!
Ai cũng có những đứa bạn bựa không nói nổi, hai cô bạn của tôi chẳng phải ngoại lệ. Cái bựa nhất là họ sẵn sàng ủng hộ mẹ tôi và cho tôi ra rìa.
3 3: Thần tượng của tôi lại khác! Còn tôi là một fan hâm mộ đặc biệt!
Cái người kia như thể lột xác hoàn toàn từ bụi bặm thành trang nghiêm trong bộ cảnh phục vậy.
4 4: Cái người tôi vẫn đang đợi dù không biết là ai?
Con gái độc thân luôn biết cách tạo niềm vui cho mình, do vì sao họ có thể ế bền vững như vậy. Tôi không ngoại lệ! Có thể nói rằng buổi sáng của tôi rất bận, nhưng tôi thích điều đó.
5 5: Thú vị chứ không liên quan!
Cọc thử đi tìm trâu xem thế nào?
Tôi đang trong chiến dịch giảm cân. Điều đau khổ của phái đẹp đó là "kẻ ăn không hết người lần chẳng ra".
6 6: Tôi thành thợ may từ khi nào thế?
Cả hai chúng tôi cùng hướng mắt về phía giọng nói kia. Tôi nhận ra ai rồi! Là người tôi quen, mà cũng không phải, chỉ là biết sơ sơ thôi.
7 7: Chúng ta là một cặp!
Sau cái cuộc trò chuyện chẳng đâu vào đâu, chúng tôi ai về nhà nấy.
Mẹ biết tôi nghỉ thì vui khỏi nói, lôi ngay đi chợ xách đồ cho bà.
8 8: Cảm ơn nhé cô bé!
Hai ngày làm việc cùng nhau, chúng tôi chẳng nói chuyện gì ngoài vụ hụt tiền của công ty, lâu lâu lại bị anh đá xoáy làm tôi tức điên lên được.
9 9: Chúng ta có duyên quá cô Thư nhỉ?
Tôi quyết vẫn sẽ duy trì thói quen đi chuyến xe bus ấy, vào đúng thời gian ấy, giống như những ngày anh còn ở đây vậy.
10 10: Có một ngày, em sẽ tìm thấy anh!
Cũng chẳng biết có phải lạ nhà hay không, sáng hôm sau tôi dậy vô cùng sớm. Ấy thế mà đã thấy Nhật Nam về từ khi nào rồi.
11 11: Nhật Nam, anh đâu rồi?
Sáng thứ 2, tôi đi sớm hơn, qua chỗ cơ quan Nhật Nam đưa cho anh mấy tờ lí lịch mà anh hỏi hôm trước. Mới sáng ra thôi mà ở đây bận rộn quá.
12 12: -Cô Anh Thư là người đầu tiên đấy!
Tôi luôn nghĩ mình vốn đã quá hiểu cuộc sống này và ngay cả những người xung quanh, tôi cũng chưa từng đặt niềm tin nhầm chỗ.
13 13: Cảnh sát cũng có tim mà!
Khi khoảng cách giữa bạn và một người khác giới quá gần, vô tình phát hiện ra, bạn sẽ làm gì? Tôi thì chẳng biết nên làm gì cả, khi người ta dường như không hề để ý đến điều này.
14 14: Chỉ cần cô làm là ngon rồi!
Chà! Đúng là cái mùa của mưa! Ngồi trong phòng mà tưởng như bọn nước sắp xuyên thủng trần nhà vậy. Sáng nay vừa mở mắt nhận được thông báo nghỉ bão của công ty, lòng không tránh khỏi vui sướng.
15 15: Với em là bình thường, nhưng với cậu ta thì không bình thường đâu.
Bão cuối cùng cũng hết, tôi lại trở lại lịch trình làm việc như bình thường, sáng đến công ty, chiều về nhà.
16 16: Có lẽ, lí do mà tôi gặp Đăng Anh, đó là sự dở dang, một sự dở dang đẹp đẽ.
Từ đầu tuần đến giờ tôi không còn gặp Nhật Nam khi đi qua cổng công an nữa.
17 17: Trung thu ngày 16.
Chớp mắt một cái đã đến trung thu, mấy năm nay không được ở nhà nên tôi rất hào hứng. Mẹ sắm sửa rất nhiều đồ, vào bếp làm toàn những món mà chị em tôi thích.
18
18: " Chàng trai mang theo ước mơ của em! Em không biết anh là ai? Nhưng. . . em nhất định sẽ tìm được anh!"
Phố dần thưa người rồi ít hẳn, chúng tôi vẫn đứng như vậy suốt từ lúc đó tới giờ, không ai nói với ai câu nào.
19
19: Không phải bạn, không phải yêu, cũng không phải lạ! Cứ như thể sợi dây nào đó đang buộc tay tôi vào với tay anh, không lỏng, không chật, không thể thấy!
Mặc dù mất ngủ nhưng sáng hôm ấy tôi dậy sớm hơn ngày thường, chuẩn bị mọi thứ cũng rất nhanh gọn và chu đáo.
20
19: Không phải bạn, không phải yêu, cũng không phải lạ! Cứ như thể sợi dây nào đó đang buộc tay tôi vào với tay anh, không lỏng, không chật, không thể thấy!
Mặc dù mất ngủ nhưng sáng hôm ấy tôi dậy sớm hơn ngày thường, chuẩn bị mọi thứ cũng rất nhanh gọn và chu đáo.