221 Phùng Chấn Hoa vừa dứt lời, Phương Trung liền nói tiếp:- Tôi cho rằng quả thật là nên gia tăng giám sát. Tuy nhiên Ủy ban nhân dân văn phòng huyện đã có Tổ chuyên môn tổng hợp đốc thúc nên chúng ta chỉ cần thúc đẩy công tác này là được, không cần phải tăng thêm phòng ban nữa…Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Tôn Nghĩa Phương cũng nói:- Không sai, hoàn toàn không cần phải tăng thêm phòng ban nữa…Phùng Chấn Hoa cười nói:- Thật ra cũng không hẳn là gia tăng, tôi đề nghị một tổ giám sát thôi, liên hợp với tổ đốc thúc của Văn phòng Ủy ban nhân dân, các nhân viên phối hợp làm việc, trên thực tế chỉ là đẩy mạnh phạm vi và chức trách của công tác này thôi.
222 Hàn Đông vừa nói xong, Phương Trung không kìm nổi nói:- Phó Chủ tịch Hàn vừa mới nhận chức. Tôi cho rằng trước tiên muốn hiểu rõ tình hình thì điều chỉnh nhân sự lại cũng thật tốt.
223 Tiếng còi hụ vang lên, hai chiếc xe cảnh sát đã nhanh chóng vọt đến. Hàn Đông thấy chiếc xe chạy trước ngừng lại, người bước xuống xe là Xa Tĩnh Chương, khóe miệng hơi tươi cười.
224 Hàn Đông đưa tay véo cái mũi nhỏ của cô bé nói:- Nào có đơn giản như em nghĩ vậy. Giờ anh còn rất nhiều việc. nếu thật sự muốn xây dựng khu công viên rừng xanh núi Thanh Sơn, chắc chắn phải đầu tư rất lớn, hơn nữa sinh lời rất chậm, không phải là một công ty nho nhỏ bình thường có thể làm được.
225 Khi Hàn Đông đi vào phòng họp Huyện ủy, ngoại trừ vài lãnh đạo chủ chốt, cơ bản là mấy Ủy viên thường vụ đã tới cả. Hàn Đông ngồi xuống vị trí của mình, sau đó châm thuốc hút.
226 Hàn Đông vừa dứt lời, Phương Trung cười cười, bồi thêm:- Ừ, chỉ cần có tình có lý, tôi sẽ ủng hộ hết mình. Ý tưởng của Tân Giang Lộ rất đáng được đón nhận, không chỉ giải quyết được nạn hồng thủy của hai con sông Trường Giang và Hoàng Hà lại có thể quy hoạch được khu duyên hải, hơn nữa trong một mức độ nhất định nào đó công trình thi công của Tân Giang Lộ hoàn thành đối với sự phát triển của nền kinh tế huyện Phú Nghĩa cũng có tính xúc tiến.
227 Hàn Đông trong lòng cả kinh, tiếp sau liền cười- Ông cụ vẫn khỏe, ngày ngày vẫn đọc báo, trồng cây, chăm vườn. - Vậy thì được. Phạm Đồng Huy xúc động.
228 Nghe Cổ Hàn Phàm trả lời, khóe miệng Hàn Đông thoáng cong lên. Phạm Đồng Huy đúng là rất nể mặt. Cho dù là Chủ tịch thành phố đi báo cáo công tác cũng không nhất định có thể gặp được Phó chủ tịch thường trực tỉnh.
229 Vẻ mặt Hàn Đông đầy châm chọc nói. Ban đầu, Tiêu Bối Bối cũng không muốn nhiều chuyện, nhưng nghe được cô kia nói mình là tiểu hồ ly tinh, trong lòng cũng tức giận, bởi vậy cũng không ngăn cản Hàn Đông nữa.
230 Hàn Đông cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Không ngờ ở trên núi lại gặp được Nguyên Hằng Kiện, chính là một trong chín người đứng đầu Trung Hoa sau này. Thật là trùng hợp.
231 Nguyên Hằng Kiện tất nhiên đã xác định được thân phận của Hàn Đông. Tuổi trẻ tài cao thật sự phi thường. Trong lúc nói chuyện với Hàn Đông, Nguyên Hằng Kiện cảm thấy Hàn Đông là một thanh niên trẻ tuổi có ý nghĩ và năng lực thật sự, cũng giống như ông lúc còn trẻ.
232 Từ văn phòng Hoàng Văn Vận bước ra, Hàn Đông lại đến văn phòng Phương Trung, báo cáo chuyện này. Phương Trung tất nhiên sung sướng, nhưng trong lòng lại thầm khó chịu.
233 Hàn Đông khẽ cười nói:- Tùy tiện xem là được rồi, anh ngồi ngay bên cạnh em, thì tiết mục nào cũng hay hết- Anh đúng là tên háo sắc, tên khốnKiều San San hờn dỗi nóiHàn Đông cúi đầu, thơm lên môi nàngHai người lại tiếp một trận hôn môi trời đất đảo điên, qua thật lâu sau, Kiều San San giãy dụa ra, thở gấp nói:- Không được, sắp nghẹn chết rồiHàn Đông ha hả cười nói:- Vậy nghỉ ngơi chút, lát nữa tiếp tụcKiều San San hờn dỗi trừng mắt liếc hắn, nói:- Anh sẽ không ngoan ngoãn ngồi yên chứ?Hàn Đông nói:- Anh không ngoan chỗ nào cơĐang nói, tay đã bắt đầu táy máy trên người côKiều San San giơ tay gạt tay Hàn Đông ra, nghiêm mặt nói:- Hàn Đông, đừng táy máy, chúng ta tâm sự chút đi?Hàn Đông nói:- Được, muốn tâm sự chuyện gì?Kiều San San trầm ngâm một chút, nói:- Tùy, thì nói…Lúc này tiếng điện thoại vang lên, Hàn Đông thơm lên mặt Kiều San San một cái, nói:- Anh nghe điện thoại trướcKiều San San gật đầu, lại cầm lấy điều khiển từ xa chọn xem tiết mục TV.
234 - Chủ tịch huyện Hàn, tôi cũng đang muốn gọi điện thoại báo cáo với anh. Trong lời nói của Lâm Phương Tri dường như hơi tức giận. - Công ty Phú Hùng đã xây xong tường bao quanh rồi.
235 2 giờ 55 phút, Hàn Đông đã bước tới phòng họp Ủy ban nhân dân. Tuy là lãnh đạo Huyện ủy, nhưng khi họp, Hàn Đông vẫn có thói quen tới sớm một chút. Trong phòng họp đã có người phụ trách các ban ngành.
236 - Chủ tịch huyện Hàn, chào anh. Tôi là Khổng Túc ở Cục Thông tin. Hàn Đông thản nhiên nói:- Cục trưởng Khổng, có việc gì xin cứ nói. - Thế này ạ, Chủ tịch huyện Hàn, trong Cục mới nhận được lệnh điều động từ Cục Phát thanh và truyền hình thành phố, phải điều Cục trưởng Kiều đi thành phố.
237 - Được, vậy chúng ta cứ đấu đi. Sa Trí Tuyên nói. Hoa hồng trong tay đã bị vò thành một đống, bị y tùy tiện vứt trên mặt đất. Lúc này Sa Trí Tuyên mới cảm nhận được sự đau đớn từ lòng bàn tay truyền tới, phùng mang trợn mắt leo lên xe.
238 Nhưng vì lúc này cô đang cúi đầu, nên Hàn Đông không thể nhìn thấy. Buổi chiều đi làm, tâm trạng Hàn Đông rất nặng nề. Cố gắng. Nhất định phải càng thêm cố gắng mới được.
239 Hàn Đông không thể nào tưởng tượng được Ngô Giải Toàn sẽ gọi điện thoại tới. Ngô Giải Toàn nói vòng vo tam quốc, nhưng nói thế nào, ý tại ngôn ngoại, cũng là bảo Hàn Đông chiếu cố một chút cho Ngô Hiểu Bảo.
240 Thẩm Tòng Phi hơi lo lắng nói:- Chủ tịch huyện Hàn, hành động như vậy quá lớn, có cần…Hàn Đông xua tay nói:- Tôi hiểu ý của phó Chủ tịch huyện Thẩm, nhưng phải sửa trị, vậy phải chuẩn bị công tác cho tốt.