1 Chương 00: Thiên hạ đại loạnViệt Quốc là đất nước xa xôi tại vùng phía nam Đại lục địa. Địa hình hỗn tạp. Phía bắc giáp Thiên Mẫu sơn, ngọn băng sơn vươn tới tận trời cao.
2 Chương 1: Một ngày mới lại đếnNăm Uy Võ thứ mười ba, trên sườn núi Ma Phong Lãnh thuộc dãy Thiên Mẫu sơn. Đó là một buổi sáng mai giữa mùa đông, ngày mười lăm tháng mười một.
3 Chương 2: Chuyện cách đây khá lâuPhía bắc cách Ngạo Phong trại bốn mươi dặm có một điạ phương gọi là Thiên Môn đạo. Sở dĩ có tên này vì đây là nơi có vị trí thấp nhất của dãy Thiên Mẫu sơn, nếu từ Thanh Trà đi qua Việt Quốc mà không qua Thiên Tĩnh quan thì nhất định phải đi qua chỗ này.
4 Chương 3: Huynh có muốn sống không?Thuốc mê đang dần phai nên Y Thần cũng bắt đầu tỉnh dậy. Điều đầu tiên hắn cảm nhận chính là mùi thuốc nồng nặc trong phòng mình.
5 Chương 4: Cánh chim bạt gióMấy ngày sau đó, là những ngày bị hành hạ của Y Thần. Ngày ngày phải sử dụng biết bao là thuốc bổ nhưng chẳng hiểu vì sao cứ mỗi lần nhập định, chân khí luân chuyển chưa hết một vòng thì hắn lập tức bị hộc máu.
6 Chương 5: Vì ta là đại phuCảm giác đau đớn làm Lạc Mai tỉnh lại. Nàng nhìn quanh quất xung quanh. “Chẳng lẽ ra khỏi nhà không xem giờ xuất hành, tại sao trong vòng có nửa tháng, hai lần tỉnh dậy đều thấy bị đem nhốt trong nhà lao?” Lạc Mai đang bị treo trên giá gỗ dùng để trói đánh phạm nhân, trước mặt nàng là một cô nương xinh đẹp, hình như là chủ nhân cái tát vừa làm nàng tỉnh dậy.
7 Chương 6: Ta xin lỗiToàn quân Ngạo Phong trại sau khi cứu được người, lập tức y theo kế hoạnh nhanh chóng chạy thẳng về nhà. Chỉ còn lại Y Thần và Lạc Mai rớt lại phía sau, do hai người đi sau cùng nhất.
8 Chương 7: Đại ca giá đáoCó tiếng gõ cửa cộc cộc bên ngoài. - Thiếu chủ, tiểu thư. Thuộc hạ vào có được không? – Giọng của một thanh niên bên ngoài cửa vọng vào.
9 Chương 8: Ngày tết về nhàTrên đỉnh Phù Vân, đỉnh núi thuộc dạng trung bình của Thiên Mẫu sơn, có bóng dáng hai người đang đứng. - Sư đệ, đứng từ trên ngọn núi này, cũng có thể thấy được Đào đô.
10 Chương 9: Năm mới đoàn viênĐêm ba mươi, trời tối đen như mực. Từng cơn gió lạnh cắt da thổi vù vù khắp hang cùng ngõ hẻm trong Đào đô. Nhà nào cũng đóng cửa kín mít, bên trong thắp đèn sáng choang.
11 Chương 10: Mùng ba, tiễn ông bà!Sau khi tiến nhập Đào đô thì Y Thần cũng không biết Lạc Nhân biến đi đâu mất tiêu. Dạo này hắn cứ thoắt ẩn thoắt hiện như vậy.
12 Chương 11: Tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách!Sáng sớm mùng bốn tết, trời vẫn còn se se lạnh. Đống củi lớn người dân Đào đô đốt cháy suốt đêm qua vẫn còn đang tí tách.
13 Chương 12: Rằm tháng giêng, đêm trăng sáng!Trăng rằm tháng giêng toả sáng mờ ảo. Tại Thiên Mẫu sơn này, thời tiết lúc nào cũng mịt mờ sương tuyết, hiếm hoi lắm mới nhìn thấy được ánh trăng rõ vậy.
14 Chương 13: Đêm xuân say rượuNgày mười sáu tháng giêng, hai ngàn quân Đào đô hát khúc ca khải hoàn trở về. Bọn họ cùng hợp quân của mười hai bộ lạc phương bắc đã đánh bại hoàn toàn tám ngàn quân chủ lực của quân Thanh Trà.
15 Chương 14: Con mèo giấu trong phòng!Y Thần đang bị vướng vào nạn tam tai, chưa hết ba lần bị tiểu nhân ám hại thì nạn này còn chưa xong. Mà buổi sáng hôm đó chính là cái tai nạn thứ ba.
16 Chương 15: Một chuyện tình bất ngờ!Lạc Mai nằm hoài trong phòng cảm thấy đói meo. Có người đã hứa đem thức ăn về cho nàng nhưng chờ hoài không thấy. Cả người nàng đang đau nhừ mệt mỏi nên không muốn ra khỏi phòng.
17 Chương 16:Tình nhân lữ quán!Y Thần cùng Lạc Nhân dùng cả buổi sáng đi đến từng phòng viện thăm các tộc trưởng. An bài cho họ thật tốt, tranh thủ tình cảm nhằm lôi kéo bọn họ về phía của mình.
18 Chương 17: Khóc cái gì mà khóc! Chuyện Lạc Mai mất tích cũng phải đến chiều ngày hôm đó mới bị phát giác. Số là, do chờ không được Hoàng Vân Phong đến tỉ thí, Lạc Nhân và Y Thần rãnh rỗi thời gian mới kéo nhau qua phòng Lạc Mai chơi.
19 Chương 18: Hoành đao đoạt ái! Sáng hôm sau, nắng ấm áp rọi xuống thành chủ phủ của Đào đô. Buổi sáng mùa xuân ấm áp yên bình hoàn toàn trái ngược với đêm hãi hùng trước đó.
20 Chương 19: Năm Khai Nguyên thứ nhất “. . . Chí làm trai dặm nghìn da ngựa, Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao. Giã nhà đeo bức chiến bào, Thét roi cầu Vị, ào ào gió thu.