Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ngược Ái Chi Luyến

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 72
Chương mới nhất: Chương 72
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: hiện đại văn, nhất công nhất thụ, đại thúc thụ – phúc hắc công, H, sinh tử, ngược thân ngược tâm,, HE. Editor: Lệ Cung Chủ + Bạch Thố Thố"Tôn Ngữ, ngươi cầm số tiền đó là thiếu ta một món nợ cho nên lòng của ngươ, tự do của ngươi cùng ngươi đều thuộc về ta""Muốn chạy trốn khỏi ta, ngươi cũng chỉ có thể đợi kiếp sau thôi, Ngươi chết cũng phải chết trên tay của ta"Vừa dứt lời, nam tử cao lớn uy mãnh liền hung hăng cầm lấy cánh tay trắng nõn đầy vết thương của nam tử gầy yếu.

Danh sách chương Ngược Ái Chi Luyến


Chương 41

41 “Ân…”, Tôn Ngữ chậm rãi mở hai mắt ra nhìn bốn phía, chỉ thấy ngày đã là sáng sớm, một buổi sáng u áp, toàn bộ phòng ở tràn ngập mùi thối nát làm cho người ta ghê tởm, yết hầu hảo đau, cảm thấy tâm hảo ghét, Tôn Ngữ cắn môi, gắt gao cầm lấy cánh tay mình, thất thanh khóc rống…

Tôn Ngữ cảm thấy toàn thân đau đớn đặc biệt là hạ thân, sớm đau đến mất đi tri giác.


Loading...

Chương 42

42 Trương Phong Dương lái xe về đến nhà, không khỏi phân trần ôm Tôn Ngữ vào cửa nhà, hung hăng ném Tôn Ngữ trên giường lớn trong phòng ngủ, Tôn Ngữ toàn thân cảm thấy đau quá, khó chịu tựa vào đầu giường, nhục nhã cảm thấy hạ thân đau đớn ướt sũng, đã muốn đau đến không còn tri giác, đầu choáng váng mắt hoa thần chí có chút mê muội, cả người thoạt nhìn vô cùng thê thảm…

Ánh mắt Trương Phong Dương hung ác nhìn hắn, Tôn Ngữ sợ hãi ngây dại nhìn Trương Phong Dương trước mặt, theo bản năng cuộn thân xác mình thành một đoàn.


Chương 43

43 Trương Phong Dương hung hăng đè Tôn Ngữ lại, Tôn Ngữ cảm thấy hai chân của mình bị mở thật to.

Tôn Ngữ mở to hai mắt, tuyệt vọng lắc đầu, “A…” Tôn Ngữ hét thảm một tiếng, cảm thấy dưới thân bị vật thể khủng bố tới cực điểm vô tình vọt tiến vào, tựa như đêm qua vô tình thi ngược, hạ thân lớn đau, sau đó thì không kiêng nể gì điên cuồng va chạm, cắn xé…(bạch thố thố:nhiều khi ta nghĩ không biết tpd có phải là người không nữa….


Chương 44

44 Trương Phong Dương buổi sáng hôm đó thức dậy phát hiện không thấy Tôn Ngữ, hắn phát cuồng tìm khắp nơi trong nhà, luôn luôn miên man suy nghĩ ; Tôn Ngữ không có mang tiền, hắn có thể chạy đi nơi nào, hắn khẩn cấp rời khỏi nơi này như vậy là bởi vì sao, đi khỏi mình, mình đối với hắn không tốt như vậy sao?

Đúng là mình có chút thô bạo, nhưng mình không muốn đối xử với Tôn Ngữ như vậy, mình chính không biết như thế nào biểu đạt, như thế nào phát tiết, tựa như người điên…

Trương Phong Dương nhìn Tôn Ngữ cảm thấy thật hối hận, Trương Phong Dương đời này đối xử với người khác cho tới bây giờ chính là lòng dạ độc ác, không lưu tình chút nào, đếu không có hối hận qua chuyện gì, hắn đối đãi bất luận kẻ nào đều không hề có tình cảm, cho dù có người chết ở trước mặt của mình, cho dù mình tự tay giết một người, mình ngay cả ánh mắt cũng sẽ không chớp mắt một cái, không có cảm giác nào, nhưng mà nhìn đến Tôn Ngữ bị chính mình làm cho hôn mê cảm thấy ngực đau quá, muốn…muốn khóc quá, thật hối hận, mình không được cưỡng ép hắn như vậy…

Trương Phong Dương chính mình cũng không rõ ràng lắm vì cái gì, chỉ cần vừa thấy được Tôn Ngữ muốn bỏ trốn khỏi mình, chạy đi tìm Tiêu Mặc, sẽ khống chế không được bản thân mình, hận không thể đem hắn ăn vào bụng, làm cho hắn dung nhập huyết cốt bên trong mình.


Chương 45

45 Giờ phút này Phương Thần đang ôm Vương Kha, ở trong biệt thự của hắn dưới ánh nến lãng mạn bữa tối, Vương Kha cũng đang ôm Phương Thần, tay không an phận để tới trên đùi Vương Kha, vươn đầu lưỡi liếm liếm lỗ tai Vương Kha có chút không thể khống chế nói;” bảo bối ngươi hôm nay cũng thật mỹ, thật muốn vĩnh viễn ôm ngươi như vậy, ở bên trong thân thể của ngươi “

“Nếu ta muốn ngươi buông tha cho ta, để cho ta rời đi, có thể chứ…” Vương Kha cảm thấy chán ghét nghĩ muốn đẩy hắn ra, lại bị Phương Thần lập tức ôm chặt lấy, hung hăng hôn miệng, hôn một hồi lâu, mới buông ra ách cổ họng nói: “Không có khả năng, ngươi không cần nằm mơ, ta sẽ không tha cho ngươi!!!”

“Phương Thần ta có lời muốn nói với ngươi…”Vương Kha nhìn Phương Thần cảm thấy thật sự phải kết thúc, hắn cùng với Tiểu Miêu muốn tìm hạnh phúc thuộc về mình, muốn vĩnh viễn thoát khỏi tên ghê tởm chỉ biết dùng tiền, dùng học vị của hắn để không ngừng áp chế mình, làm cho mình chán ghét tới cực điểm.


Chương 46

46 “Nhưng mà xỏ khuyên ở chỗ này, hắn về sau sẽ không có thể xử lý tình hình như những người khác a!” Phương Thần có chút lo lắng nhìn Trương Phong Dương.


Chương 47

47 Trương Phong Dương nhẹ nhàng vỗ về Tôn Ngữ uống xong thuốc ngủ mê man, ôm hắn vào trong lòng ngực, phi thường vừa lòng cảm thụ Tôn Ngữ tựa như tiểu động vật bị thương ở trong lòng ngực của mình lạnh run, tìm kiếm ấm áp, cảm giác đáng yêu.


Chương 48

48 Trương Phong Dương nội tâm không chỉ tức giận, thật sự dám đoạt nam nhân của ta, hay là chán sống rồi, chính mình xem ra phải hảo chỉnh đốn cái tên Tiêu Mặc cả gan làm loạn này, lái xe cực nhanh đuổi tới công ty.


Chương 49

49 Trương Cuồng nhìn Tiêu Mặc uống xong chén rượu kia, vui vẻ muốn chết, vội vàng đem chén rượu trước mắt bỏ thêm mãnh dược (thuốc kích thích) uống một hơi cạn sạch, Trương Cuồng sợ mình toàn thân mệt mỏi còn đặc biệt thả năm viên, không uống không biết, vừa uống đã giật mình, chỉ chốc lát cảm thấy đầu choáng váng mắt hoa, tay chân mềm nhũn ngã vào trên ghế sa lon, hắn mơ mơ màng màng nghĩ mẹ nó uống sai rượu rồi(thố thố: đây là tự làm bậy thì….


Chương 50

50 Trương Phong Dương đau lòng nhìn Tôn Ngữ vì bệnh mà nằm ở trên giường, thân thể suy yếu, đau tới nói nói mê sảng, lộ rõ ra vẻ đáng thương mà bất lực…

Trương Phong Dương tự biết đuối lý, nghĩ muốn nói lời an ủi với Tôn Ngữ, nhưng mà miệng lại không nói ra được lời tâm tình dịu dàng nào, cuối cùng chỉ có ngậm miệng tựa như con cẩu đang làm sai việc gì đó, ngoan ngoãn canh giữ ở bên giường hầu hạ Tôn Ngữ, thậm chí đi nhà cầu cũng trợ giúp một tay, Tôn Ngữ hạ thân đau khiến cho hắn không xuống giường được, yếu đuối vô lực, chỉ có thể tùy ý Trương Phong Dương ôm hắn, mấy ngày này Trương Phong Dương vẫn chiếu cố Tôn Ngữ, thẳng đến khi Tôn Ngữ miễn cưỡng có thể đứng dậy được mới thôi.


Chương 51

51 “Đại thúc mặc xong quần áo, đi gặp bác sĩ cùng ta. ” Trương Phong Dương cầm lấy một bộ quần áo rồi mặc vào cho Tôn Ngữ, còn cẩn cài lại cúc áo, vì Tôn Ngữ mặc quần áo, Tôn Ngữ phát hiện cái quần trước kia mặc rộng thùng thình hiện tại rõ ràng chật không thở được.


Chương 52

52 “Đại thúc, ngươi mang thai” Trương Phong Dương ôm Tôn Ngữ thật chặt, lộ ra nụ cười vô cùng sáng lạn, thỏa mãn nói.

“Ta rất thích ngươi cùng hài tử của ta nha, về sau ta sẽ làm cho đại thúc năm nào cũng đều mang thai a!” Trương Phong Dương vui sướng sờ bụng Tôn Ngữ.


Chương 53

53 Trương Phong Dương đi vào phòng khách, ngồi trên ghế sa lon, châm một điếu thuốc lá, rồi hút một hơi, sau đó nhả khói ra, nhìn một làn khói chậm rãi biến mất ở trong không khí, hắn nghĩ, có phải nếu thật sự yêu sâu đậm một người, thì nhất định sẽ hung hăng làm hắn bị tổn thương, khống chế hết thảy mọi thứ của hắn, càng yêu sẽ càng không dừng lại việc làm tổn thương hắn, lạnh lùng nhìn bộ dạng thương tâm của hắn, nhưng thật sâu trong trái tim mình cũng thấy đau lòng, hôn môi hắn, cảm nhận hắn, hiểu rõ được sự thống khổ, ngọt ngào, trong lòng mình đang từng bước nhận thức thứ chân tình kỳ quái này, sự đau đớn chui lộn xộn vào trong phổi, tựa như biển rộng yên ả đột nhiên dâng lên các đợt sóng mãnh liệt và điên cuồng, đó là cảm giác tốt đẹp nhất thế gian, đại khái tình yêu đều là như vậy.


Chương 54

54 Trương Phong Dương ôm cổ Tôn Ngữ, để cho hắn áp mặt vào trong ***g ngực của mình, nhìn mặt Tôn Ngữ thật lâu sau đó nói “Đại thúc, ngươi vừa rồi gọi ta là cái gì?”

“Ta gọi ngươi là… Chồng” Tôn Ngữ ở trong ***g ngực Trương Phong Dương nói nhỏ.


Chương 55

55 Trương Phong Dương cắn vành tai Tôn Ngữ khàn khàn nói: “Xem này, nó bắt đầu hưng phấn, phía trên cũng bắt đầu xuất ra nước, đại thúc, chúng ta làm cho nó hưng phấn đi, ngươi thấy thế nào…”

Trương Phong Dương bắt lấy cái tay đang không ngừng chạy trốn của Tôn Ngữ, cúi đầu ngậm những ngón tay tinh tế trắng ngần tựa như bạch ngọc của Tôn Ngữ, hắn ngận ngón tay trắng noãn, nhẹ nhàng mút cắn.


Chương 56

56 Trương Phong Dương cảm thấy sự tự chủ của mình sắp bị tiểu yêu tinh mê người này đánh tan, không do dự, hắn vội vàng ôm lấy thân thể mền mại như nước của Tôn Ngữ đặt xuống dưới thân.


Chương 57

57 Tôn Ngữ cố hết sức mở mắt ra, phát hiện mặt trời đã lên cao, ánh nắng chiếu khắp mọi nơi, phát giác ra mình đang *** nằm ở trên một cái giường lớn, và đang bị một người gắt gao ôm lấy, toàn thân cao thấp, trên da thịt lộ ra các ấn ký (=dấu vết) màu đỏ, ngay cả nơi riêng tư cũng có vô số dấu hôn màu đỏ tươi, nó thể hiện sự hoan ái điên cuồng cùng bạo ngược của đêm qua, mà vật thể to lớn đã tra tấn mình đêm qua vẫn còn chôn sâu trong thân thể mình… Càng giãy giụa, lại càng ôm chặt hơn.


Chương 58

58 Tôn Ngữ đứng ở ban công, nhìn mặt biển xanh thẳm, suy nghĩ thực hỗn loạn, Tôn Ngữ vẫn bị hình ảnh đáng sợ trong giấc mộng kia quấy nhiễu, kỳ thật mỗi ngày hắn đều nằm mơ thấy giấc mộng kia, ngày trước thì giấc mơ đó luôn mờ mờ ảo ảo không rõ, nhưng mà từ ngày đầu tiên bị Trương Phong Dương ép buộc hoan ái với hắn, thì giấc mộng này càng ngày càng trở nên rõ ràng, Tôn Ngữ không biết việc này có phải đã từng phát sinh ở trên người mình không, hay là ảo tưởng trong mơ của mình, mọi thứ quá mức chân thật, chân thật đến nỗi làm cho người ta sợ hãi, thật giống như là việc này đã từng phát sinh ở trên người mình vậy, cùng Trương Phong Dương hoan ái xong, liền xuất hiện giấc mộng kia, Tôn Ngữ đến bây giờ còn không rõ tại sao mình chỉ nằm mơ thấy giấc mộng này, rốt cuộc đây là ảo tưởng vô tình của mình, hay chính là ký ức trước kia của mình, cái đoạn ký ức mà mình đã mất đi trước đó?

Mỗi khi bị Trương Phong Dương ôm, mình sẽ mơ thấy giấc mộng kia, ở trong mộng mình biến thành một tiểu nam hài, đi bảo vệ đệ đệ của mình, toàn tâm toàn ý yêu đệ đệ đáng yêu kia, Tôn Ngữ biết giấc mộng này, ảo giác này của mình là không bình thường.


Chương 59

59 Nước biển thật lạnh, nước biển từ bốn phía chảy tới, không ngừng tràn vào bên trong mũi cùng bên trong miệng của hắn, Tôn Ngữ bị sặc nước biển nên không thể hô hấp được, ở trong mộng Tôn Ngữ không ngừng giãy giụa nhưng tất cả chỉ là vô ích mà thôi.


Chương 60

60 Tôn Ngữ không dám đem trí nhớ tựa mộng của mình nói cho Trương Phong Dương, bởi vì lúc trong mộng chính mình biến thành ca ca của Trương Phong Dương, đây không phải là rất kỳ quái sao? Đầu Tôn Ngữ đau quá, tâm tính hảo loạn, không biết làm sao bây giờ, hơn nữa hắn cũng không thể hoàn toàn xác định, hắn nghĩ muốn xác nhận thêm một bước nữa, mình rốt cuộc có phải ca ca của Trương Phong Dương hay không, Tôn Ngữ không muốn sai lầm.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Hàng Ma Tháp

Thể loại: Ngôn Tình, Đam Mỹ

Số chương: 19



Nụ Hôn Đam Mê

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 18


Phong Hành Vân Tri Đạo

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 41


Tuyệt Sắc Tà Thần

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 11


Tuyết Táng Chi Ái

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 23


Ám Vô Dạ Online

Thể loại: Võng Du, Đam Mỹ

Số chương: 144



Hòa Bình Chia Tay

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12