41 Sáng sớm ngày 16 tháng giêng, Một ngàn bốn trăm kỵ sĩ rầm rập lao khỏi quân doanh chạy về hướng thành Thiệu Hưng tốc độ trung bình lên tới 35km/h đây là tốc độ mà chiến mã mông cổ có thể chạy rất rất lâu mới kiệt sức.
42 Xung quanh xa bàn bằng cát là sáu nhân vật cao cấp nhất của quân Nam Việt đang tìm cách cứu nguy cho Tô Châu Thành. Trên xa bàn mô tả địa hình núi sông.
43 Trong thành nhiều người lắm tai mắt thế nên để chuẩn bị cho chiến trận tất cả quân Nam Việt đều chuyển ra ngoài, họ tận dụng lại quân doanh Oa khấu để lại.
44 Miamotokawa Ichita không phải là một lãng nhân hắn là lãnh chúa của đảo Fukue thộc tỉnh Kyushu (Cửu châu) nằm phía tây nam nhật bản. Vì kiếm tiền cho chiến tranh cùng lãnh chúa Hosokawa của vùng Nagasaki hắn đã huy động phân nửa quân đội của mình là 5000 dân lính và samurai tinh nhuệ, cộng thêm hai chục Ninja thuê được để tha gia cuộc cướp bóc này cùng Oa Khấu.
45 Sau khi cuộc chiến thám báo kết thúc thì đồng hồ cũng đã điểm 7 giờ 30, Tại Doanh Oa Khấu vẫn đang tưng bừng không khí của sa đọa và dâm dật, người nhật rất thoáng trong vấn đề đấy, họ vừa ăn uống, hát ca.
46 Trong doanh tướng của Oa Khấu, Miamotokawa đang rít gào đi lại nhìn như một con mãnh thú đang bị thương:
- Ai. . . Ai nói cho ta biết chuyện gì đang diễn ra thứ gì đang nổ trong doanh của chúng ta.
47 Theo kế hoạch đặt ra là sau khi đánh một đòn thiệt hại nặng nề cho quân địch thì toàn bộ sẽ rút về cố thủ Ninh Hải chờ Oa Khấu tấn công, thế nhưng câu chuyện lại rẽ qua một hướng khác.
48 Sáng ngày 20 tháng giêng, đoàn kỵ binh Nam Việt lại lên Đường hướng ra biển Quảng Châu nhưng vì coa mười xe tài vật nên tốc độ rất thong dong, ba ngày sau họ mới tới Quảng Châu cảng khi ấy thì Đặng Dung đã chờ đợi sẵn sàng rồi.
49 Đột nhiên tiếng la hét tán loạn tiếng quát tháo giận dữ tiếng người hô ngựa hí ầm ầm nổi lên. Quay lại phía sau thì đập vào mắt Nguyên Hãn là một cảnh tượng náo loạn.
50 Nguyên Hãn gần như quên hoàn toàn đối thủ của mình, hắn quay lại thì thấy được vẻ tức giận không thể kiềm chế của gã Kiếm sĩ Samurai. Imachi tuyệt đối biết mình không phải đối thủ của người thanh niên cường đại này, hắn ta quá nhanh và quá nguy hiểm, động tác vừa rồi nếu đối phương muốn giết mình thì hắn đã dụng dưới đao.
51 Bỗng nhiên bên cạnh Nguyên Hãn có tiếng ho khụ khụ: " Lão phu Chu Lệ, tại đay cảm tạ công tử đã cứu tiểu nữ tử, chẳng hay quý tính đại danh của công tử để tiện lão phu xin báo đáp"
Cái lão Ninh Vương này mấy đời muốn tạo phản, cả nhà có máu tạo phản nhưng không có cơ hội.
52 Giận giữ bước ra khỏi tiền phòng hắn đi lại hồi lâu trong khuôn viên rồi xực nhớ mình chưa có hỏi mình ngủ nơi đâu. Hắn muốn há miệng kêu hạ nhân thì chợt dừng lại vì trước mắt hắn là một người con gái đang ngước nhìn lên bầu trời sao, gò má đã khô nước mắt nhưng ánh mắt ấy khuôn mặt ấy mới buồn làm sao.
53 Nguyên Hãn cười gằn: " Nhạc phụ đại nhân, ngài không khỏi diễn quá sâu đi, cùng la người làm đại sự cái nhìn có khác, ngài coi ta là trẻ tuổi mà lấn sao" Nói đến đây hắn dựng ngược mày kiếm " Ngài có biết ngài diễn tốt đến mức Tuyết nhi sợ đến không ăn được gì, nằm khóc trong phòng thương tâm, nàng mà thương tâm thì ta cùng không cao hứng đâu.
54 Lão hồ ly Ninh Vương không thể không đứng dậy mà vái dài Nguyên Hãn, lão quá bội phục cách nhìn của chàng trai trẻ cường đại này, lúc này đây lão mới biết rằng mình là cóc ngồi đáy giếng, hấn luyen 1 vạn binh tử sĩ, đen tiền đút lót quan viên, những việc ấy ấu trĩ cỡ nào, đây mới lài cách lamg của đấng quân vương: " Nam Việt Vương xin nhận của tại hạ một vái, vái này là cảm ơn chỉ bảo cua ngài, Nghe quân một ngày bằn đọc sách mười năm, cái này không liên quan gì đến vai vế của chúng ta, ta vái là vái trí tuệ của ngài".
55 Vì đoàn người có thêm xe ngựa nên phải đến tối mịt mới tới thành Quảng Châu, để nghỉ ngơi mọi người đành phải nhập thành. vì có sự quảng bá của Tôn Nghị nên danh tiếng của vị Vương gia hải ngoại rất tốt, không đến nỗi không phải ngủ ngoài hoang dã, thế nhưng quân lính thì nguyên tắc vẫn phải đóng trai ngoài thành, chỉ có 50 nhân mã được vào thành mà thôi.
56 Diện mạo của Lai Triều rất co nhiều đổi thay, đầu tiên từ một khu hoang vu đã dựng lên được một khu trang viên khá rộng tầm ba mẫu ( mỗi mẫu 3600m2) bên trong được xây dựng mới tinh theo thiết kế của đại hộ Giang Nam, thế nên bên trong các bình đài lầu các nhìn rất nho nhã, có cả ao nước hồ sen v.
57 Giờ đây công nghệ chế súng và pháo của hắn chỉ dừng ở mức trên trung bình. Mang tiếng là súng trường có thể bắn 300m nhưng đấy là bắn vào số đông không trúng người này thi cao người khác.
58 Hắn vừa nói xong thì tiếng xột xoạt vang lên hàng loạt, lúc này đã có gần trăm công tượng luyện kim bám theo sau hắn, hắn nói cái gì là bọn họ xoàn xoạt chép lại cái ấy, hơn trăm người miệng đều lấm lem toàn mực, vì thời này cứ viết là có thói quen ngậm bút vào, cảnh tượng khá đồ xộ và cũng khá hài hước.
59 Bữa cơm dã ngoại diễn ra ngay tại công trường hai vợ chồng trẻ ngồi một bên ăn vui vẻ, các công tượng cũng vừa ăn vừa lào xào bàn bạc các ý kiến, ý tưởng về dự án xi Măng.
60 Cũng đã 3 giờ chiều rồi. Hắn có hẹn với quân bộ tại phòng làm việc tại trang viên. Tại doanh trại đóng tại gần đó lính hoả kỵ đang tập bắn đạn thật,người du mục hoà nhập khá nhanh vào cuộc sống ở đây, nhiệm vụ của họ là luyện tập và ra chiến trường, càn quét các đaor cướp biển bắt được gần 1,5 vạn nô lệ trong đó có rất nhiều phụ nữ trẻ, vì vậy nếu họ tình nguyện thì có thể kết đôi với các chiến binh du mục để thoát khỏi cảnh nô lệ.