21 - Ăn đi ! - Minh Kỳ miệng thì nói tay thì gắp, chỉ trong mấy phút mà chén Hiểu My đã đầy vun thức ăn. - Coi tôi là heo à ? với lại tôi có tay, tự biết gắp, không cần ! - Hiểu My lườm Minh Kỳ một cái, vẻ mặt bất cầnMinh Kỳ im lặng, không thèm tranh cãi lại với cô, nhưng chỉ cần ai đó dám gắp thức ăn trong chén bỏ ra ngoài, anh sẽ bỏ lại vào chén người đó, không phải một mà là hai miếng.
22 - Hiểu My, em ăn đi ! - Kiết Tường ngồi đối diện Hiểu My, từ nãy giờ không ngừng gắp thức ăn cho cô, giọng nói vô cùng dịu dàng. - Vâng, anh cứ để tôi tự nhiên được rồi ạ !Một nhà hàng mang phong cách châu Âu sang trọng, nhân viên chuyên ngiệp, phục vụ tận tình, không khí ấm áp, bài trí lịch sự.
23 Sáng hôm sau, lúc Hiểu My tỉnh dậy thì hai mắt đã như gấu trúc, sưng húp- Hiểu My à, đừng nói là đêm qua em nhớ anh tới mức không ngủ được nhé - một anh đồng nghiệp vui tính pha trò làm cả phòng rố lên cười.
24 Cuộc thi thiết kế, dù không mấy hứng thú, nhưng Hiểu My cũng làm việc rất nghiêm túc. Với Hiểu My, việc nỗ lực cho công việc chẳng bao giờ làm cô mệt mỏi.
25 Máu ? Là máu ?Đừng mà Vũ Minh Kỳ, anh làm ơn, mau tỉnh dậy đi ! Vũ Minh Kỳ. . . . . Tiếng kim loại rơi trên nền đất, bọn côn đồ thấy có án mạng, nhanh chân chuồn đi.
26 Chị. . . . . . . . . . là đang gọi em sao ? - Tiểu Bảo An ngơ ngác không hiểu Bảo Lan đang gọi ai mà lại xúc động đến như vậyLẽ nào là cô nhầm ? Không, không thể nào ! Khuôn mặt ấy, nụ cười như thiên thần ấy và cả đôi mắt to tròn xoe kia, không thể là ai khác ngoài Bảo My, em gái cô !- Bảo My, là chị đây mà, Bảo Lan, chị của em đây, em không nhận ra chị sao ? - Bảo Lan không thể kiềm chế cảm xúc, chạy lại nắm lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn của Tiểu Bảo An.
27 - Chị, em đi học đây !- Ừ, nhớ về sớm nhé !, hôm nay chị sẽ nấu rất nhiều món ngon đấy !- VângNhìn Bảo My khuất sau cánh cửa sắt, nơi những khóm hoa đang đua nhau nở rộ, lòng cô có một cảm giác gì đó rất khác thường, nao nao, bồn chồn, cảm giác y hệt như lúc nhận được tin bố mẹ cô ra đi.
28 Ý tưởng mới lạ khiến cô chuyên gia trang sức hoàn thành công việc sớm hơn dự tính. Minh Kỳ an nhàn thư thái ngồi trên ghế, ngắm chiếc dây chuyền, hài lòng.
29 Với sự giúp đỡ của mọi người trong phòng, chỉ không quá nửa ngày, Hiểu My đã có thể tìm ra người được coi là " tài năng" trong giới thời trang này chỉ sau vài tiếng đồng hồ.
30 Từ sau hôm đó, Hiểu My vẫn cố tình tránh mặt Minh Kỳ. Điện thoại, không bắt máy. Giờ làm việc, toàn nhận việc khảo sát thị trường, vốn không phải là công việc của mình để làm.
31 Một cái kết cho Tú Linh và Kiết Tường! ^^Câu chuyện cỏ may viết kết thúc ở một đám cưới lãng mạn, khi giai điệu của bài hát Beautiful in white vang lên.
32 Hắt xì ! Hắt xì !Tú Linh ngồi trong quán, lật qua lật lại tờ giấy chứng minh, cứ chốc chốc lại thấy khó chịu, hắt xì liên tục. Tên Lí Kiết Tường đó, không phải là đang nói xấu cô đấy chứ ?- Lâm Tú Linh !!!!!!!!Từ xa xa, ai đó đang hùng hổ bước vào, là người quen thì phải nhỉ ? ( ===___________=== )Hơ hơ, cái khuôn mặt này, không mấy thiện cảm thì phải ^^- Lâm Tú Linh ! Em dám.
33 Bao nhiêu bản nhạc có trong đĩa đã được bật hết, Kiết Tường xoay người sang nhìn cô gái đang ngủ thiếp trong xe. Bất giác lại có cảm giác rất lạ. Hạnh phúc và bình yên.