61
Dãy núi xa xa đã chìm vào bóng đêm, đêm nay lại là một đêm không trăng.
Lò sưởi đỏ rực đặt trong phòng, tiếng tí tách nho nhỏ của củi cháy đánh thức Kỷ Vân Hòa đang đắm chìm trong hồi ức.
62 Tiêu đề truyện có chút trừu tượng, "trù mã" (nguyên văn 筹码) ở đây theo tớ được hiểu, thì nó có nghĩa là sự vật hoặc điều kiện để trao đổi nhằm hưởng được lợi ích, nên tớ dịch tạm là "giá trị".
63 Ban ngày, Kỷ Vân Hòa ngủ một giấc ngon, nha hoàn đến đưa cơm tối đã đổi người khác. Nha đầu này yên tĩnh hơn nhiều, đưa thức ăn đến liền đi ngay. Trường Ý cũng như thường ngày ghé qua đây "tuần tra", nhìn thấy hôm nay nàng ngoan ngoãn ăn cơm, không nói lời nào liền rời đi.
64
Kỷ Vân Hòa bị đưa về tiểu viện Hồ Tâm.
Lần nữa bị giam giữ, lần này, cấm chế nghiêm ngặt đến mức cả tay nàng cũng không thể vươn ra ngoài được.
65
Kỷ Vân Hòa dường như đã mơ một giấc mộng thật dài thật dài.
Nàng mơ thấy Lâm Hạo Thanh lúc nhỏ, nàng đang ở trong biển hoa ngự yêu cốc bện thành hai chiếc vòng hoa, một cái cho mình, một cái cho Lâm Hạo Thanh, nàng cùng vị ca ca nhỏ tuổi này cùng nhau vui đùa dưới ánh mặt trời rực rỡ.
66
Kỷ Vân Hòa vốn cho rằng Trường Ý sợ nàng lại phát tác cho nên mới dời công vụ dọn sang tiểu viện trên đảo Hồ Tâm xử lý, thuận tiện giám sát nàng.
Nhưng khi nàng nhìn thấy mấy người kia vất vả khiêng một chiếc giường dài đến, Kỷ Vân Hòa cảm thấy sự tình này có chút không ổn rồi.
67
Trường Ý muốn nghịch thiên cải mệnh cho nàng.
Việc này, Khống Minh hòa thượng không đồng ý, hắn thẳng thắn nói chuyện này còn khó hơn lên trời.
68
Kỷ Vân Hòa quan sát Khống Minh hòa thượng hai ngày, như lời hắn đã nói, hắn hoàn toàn không có ý định đem những chuyện biết được kể với Trường Ý.
Nàng có thể yên tâm được rồi.
69
Chuyện lạ lùng này chỉ phát sinh trong chốc lát nhưng lại khiến Kỷ Vân Hòa thẫn thờ xấu hổ rất lâu.
Kì thực, mặc dù nàng mỉa mai Trường Ý chưa từng bị nữ nhân câu dẫn qua, nhưng thực tế là nàng cũng chưa từng câu dẫn nam nhân a! Lần đầu tiên xuống tay, lại gặp phải tình huống đột ngột diễn ra gây cấn như vậy, khiến nàng không kịp ứng phó.
70
Kỷ Vân Hòa gọi hai người ngồi xuống bàn trà nhỏ.
Thanh vũ loan điểu hiếu kì đánh giá ngọn nến trên bàn nàng, ngữ khí của Lạc Cẩm Tang hệt như cơn mưa to làm ngập bể, sau đó tràn ra khắp nơi.
71
"Vậy hắn đối với muội, có khác gì với trước đây không?" Kỷ Vân Hòa đánh giá thần sắc của Lạc Cẩm Tang.
Lạc Cẩm Tang nghĩ nửa ngày trời: "Nếu nói là không có, lại có chút không giống, nhưng nếu nói là có, lại hình như không thực sự có.
72
Kinh Sư, phủ quốc sư.
Giấy trên khung cửa, rèm lụa cùng ra trải giường trong phòng đều là màu trắng, tựa như đang cử hành tang lễ vậy.
Thuận Đức công chúa một thân áo đỏ giữa một mảng trắng tinh kia trông càng nổi bật hơn, chỉ là gương mặt của nàng ta quấn sau lớp gạc trắng, từ cằm đến trán, chỉ để lộ môi, mũi cùng một con mắt.
73
Mấy ngày sau, Lạc Cẩm Tang luôn lén lén lút lút đến tiểu viện Hồ Tâm tìm Kỷ Vân Hòa vào lúc bình minh lên.
Ban đầu Lạc Cẩm Tang vẫn cho rằng là do bản thân có bản lĩnh, nhưng vài ngày sau cuối cùng nàng ta cũng ý thức được thời điểm mỗi lần nàng đến đây, Trường Ý đều cố tình tránh đi, chừa không gian cho hai người ôn lại chuyện xưa.
74
Kỷ Vân Hòa nhắm mắt ngủ, nàng cảm thấy bản thân cơ hồ lại bắt đầu nằm mơ rồi.
Cửa sổ khẽ mở ra, gió từ bên ngoài thổi vào lay động bức rèm bên giường nàng, Kỷ Vân Hòa trong mơ cũng cảm nhận được luồng khí lạnh này, nhưng nàng không thể thoát khỏi giấc mộng ấy, nữ tử bạch y kia giống như bị gió lạnh kéo đến, đứng bên người nàng.
75
"Ta không cần!" Kỷ Vân Hòa giận dữ mắng, đẩy tay Trường Ý ra, muốn nôn giao châu ra.
Nhưng giây tiếp theo, nàng bị y bịt miệng lại, trực tiếp đẩy ngã xuống giường.
76
Kinh thành, phủ công chúa.
Băng gạc quấn trên mặt của Thuận Đức công chúa đã gỡ xuống, chỉ là dung mạo nàng ta vẫn không thể giống như trước kia, nàng ta ngồi sau rèm trúc, trên mặt vẫn mang một tầng vải sa.
77
"Lâm Hạo Thanh muốn liên kết với những ngự yêu sư tấn công cõi Bắc?"
Kỷ Vân Hòa nghe được tin tức này từ Lạc Cẩm Tang, đầu tiên là chấn kinh sau đó lại khó hiểu.
78 Kỷ Vân Hòa biết, trăm năm trước quan hệ giữa ngự yêu sư cùng yêu quái không giống bây giờ, lúc ấy vẫn chưa có bốn vùng đất ngự yêu giam giữ ngự yêu sư, tất cả các trẻ con có song mạch chỉ đơn thuần muốn đi trên con đường ngự yêu sư, muốn tìm một sư phụ, học thật tốt "thủ nghệ" này.
79 Một đêm này, nàng nhìn ngọn nến của Trường Ý trước bình phong đến sáng hôm sau. Buổi trưa, cấm chế kia mới biến mất, Trường Ý đi ra sau bình phong, nhìn thấy nàng vẫn thức, y lập tức nhíu mày.
80 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói đến mức này, việc thuyết phục Trường Ý để Kỷ Vân Hòa ra ngoài cơ hồ không thể có khả năng rồi.