Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ngọn Gió Mùa Thu

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 150
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại (huyền ảo) - HELength: LongficWarning: TNàng yêu hắn từ cái nhìn đầu tiên, đây phải chăng là duyên. Nàng luôn bám theo cầu hắn yêu, đây chẳng gì khác chính là nợ.

Danh sách chương Ngọn Gió Mùa Thu


Chương 121: Mèo Con Của Anh

121 Hoa Vân Phong nương theo cánh tay Diệp Tri Thu tìm được gương mặt đang nhăn nhó lại vì lo lắng của cô, một tay còn lại cũng chạm nhẹ vào mu bàn tay của mẹ mình.


Loading...

Chương 122: Gia Đình Nhỏ

122 Diệp Tri Thu trở về chỗ cũ làm như chưa có chuyện gì xảy ra, vô tư đưa đôi mắt lém lĩnh nhìn anh, đây là “Vui sướng khi người khác gặp họa” này! Chỉ đáng thương Hoa Vân Phong.


Chương 123: Hình Bóng Người Yêu

123 Hà Thúy Bình vì tạo cơ hội cho hai đứa nhỏ có không gian riêng nên bà chủ động “xung phong” đem quà mua trong chuyến đi này đưa đến nhà từng người có qua lại thân thiết trong khu này.


Chương 124: Không Ai Sánh Được Với Em

124 Diệp Tri Thu vẫn ngoan ngoãn nằm trong ngực Hoa Vân Phong mà không hề lên tiếng gây rối. Nghe anh nói chuyện với người con gái khác, đương nhiên trong lòng cô không hề thoải mái chút nào rồi.


Chương 125: Đường Tình Muôn Nẻo

125 Diệp Tri Thu đột nhiên từ trên người anh tuột xuống, Hoa Vân Phong sợ cô sẽ lăn xuống sàn nên lấy tay chặn cô lại. Cũng may, cô nàng đã an toàn ngồi cạnh bên người anh.


Chương 126: Em Luôn Ở Trong Tâm Trí Anh

126 Diệp Tri Thu và Hoa Vân Phong vẫn quấn quýt bên nhau không chịu buông lỏng một phút thời gian nào cả. Chỉ cần nghĩ đến ngày mai phải cách xa người yêu là nỗi lòng ai cũng không vui vẻ được.


Chương 127: Nhớ Người Yêu!

127 Sự thả lỏng của bác sĩ Mạnh được thể hiện qua tướng ăn, lời nói và cả âm thanh sột soạt mà ông phát ra lúc hưởng thụ làm cho Tô Uyển Thanh cùng Hoa Vân Phong đều bị ông chọc cười.


Chương 128: Người Về Nơi Ấy!

128 Diệp Tri Thu đang phân thần suy nghĩ có nên gọi điện cho Hoa Vân Phong ha không thì bỗng nhiên điện thoại đổ chuông. Diệp Tri Thu giật cả mình, thiếu chút nữa đánh rơi cái điện thoại xuống sàn rồi.


Chương 129: Hẹn Gặp Lại Anh, Tình Yêu Của Em!

129 Trong lòng Hoa Vân Phong vô cùng khó chịu, anh cũng thức trắng một đêm, anh cũng nhớ cô da diết, mặc dù biết được người cô mong nhớ chính là bản thân mình, đáng lẽ ra anh phải vui vẻ mới đúng.


Chương 130: Bí Mật

130 Trong khi ông bác sĩ vướng bận với những mối suy tư riêng, thì ở sân bay, Hoa Vân Phong bỗng nhiên có dự cảm gì đó bất an trong lòng, tuy nhiên anh chưa biểu lộ ra ngoài cái gì cả, anh quay sang nói với Phùng Kiến Quân: - Chúng ta không về nhà.


Chương 131: Hoài Niệm Cố Nhân

131 Tiếng nói của ông bác sĩ lạc dần vào khoảng không vô tận rồi mất hút đi chỉ còn thừa lại sự im lặng nặng nề. Nhưng trái lại, dường như âm thanh ấy vẫn còn vang vọng mãi bên tai của Hoa Vân Phong.


Chương 132: Món Quà Cho Em

132 Bữa trưa được diễn ra cũng không quá căng thẳng. Vị giáo sư tuy là người có quyền lực, phong phạm chuẩn mực nhưng không kém phần thân thiện. Suốt buổi vẫn duy trì mạch trò chuyện cùng hai mẹ con nhà này.


Chương 133: Khách Không Mời Mà Đến

133 Hà Thúy Bình tức tốc mở cửa vào nhà, cửa nhà bị bà đóng lại thật mạnh gây ra âm thanh chói tai, không giống động tác dịu dàng thường ngày bà vẫn làm. Điều này thu hút sự chú ý của Hoa Vân Phong.


Chương 134: Cách Anh Yêu Em

134 Trong ngôi nhà của bác sĩ Mạnh có khu vườn không lớn lắm, quanh năm quạnh quẽ. Vốn chỉ có một mình ông lủi thủi sớm hôm, bình thường cũng rất ít về nhà và gần như định cư phần lớn trong phòng bệnh của con trai ông mà thôi.


Chương 136: Mơ Ước Màu Hồng

135 Buổi chiều, Hoa Vân Phong đúng hẹn đến Tương Phùng để gặp gỡ người đã tìm đến mẹ anh ngày hôm qua. Anh đến nơi rất sớm và ngồi ở đấy đợi một quãng thời gian.


Chương 137: Anh Rất Nhớ Em!

136 Thời gian Diệp Tri Thu mơ mộng bên này làm cho Sở Lăng Khiêm có chút sốt ruột, anh không biết cô đang nghĩ gì mà chốc lát thì cười khút khích, chốc lát lại hừ hừ phát ra âm thanh khoái chí từ trong cổ họng.


Chương 138: Sóng Ngầm

137 Sáng ngày hôm sau, Diệp Tri Thu thức dậy khá sớm. Bởi vì tối qua ai kia không chịu nói chuyện với cô, cô mới hì hụt lôi sách bài tập ra xem. Cô hứa với lòng phải nhanh chóng giải quyết số bài tập này bằng chính sức lực của mình chứ không muốn nhờ vả anh Lăng Khiêm nữa.


Chương 139: Con Đường Kỉ Niệm

138 Phương Nhu thật sự không có cảm giác là trái tim mình còn nhịp đập nữa. Anh đau đớn vô cùng. Trong cuộc đời, kể từ khi cha mẹ mất đi, công ty, gia sản đứng ở bờ vực tiêu tán anh cũng chưa có cảm nhận như lúc này.


Chương 140: Tình Khúc Vàng

139 Diệp Tri Thu chạy xe đạp bon bon trên con đường quen thuộc, ngày nào cô cũng đi ngang qua đây và không khỏi nhớ đến kỉ niệm ngày trước cô và Hoa Vân Phong đã tình cờ quen biết như thế nào.


Chương 141: Nhạc Tình Êm Ái

140 Phùng Kiến Quân lủi thủi lái xe vòng vèo qua các con phố không mục đích. Anh đói bụng, muốn kiếm quán nào đó để ăn cho thật ngon lành và no nê. Nhưng mà có chỗ thì vắng teo, chứng tỏ thức ăn có vấn đề hoặc không ngon, cho nên ế khách.


Loading...