21 Bạch Lưu Thanh sủng nịch cùng vui mừng nhìn Bạch Tâm Nhị mắt mở to do giật mình nhưng không nói lời nào, lại liếc Bạch Tâm Nhu nói:“Tĩnh vương sẽ chọn cái gì, ngươi đoán không được? Đa số nam nhân, trong mắt mỹ nhân sao sánh bằng giang sơn.
22 “Cha, người còn nhớ khi nữ nhi tám tuổi, người dẫn con đi cưỡi ngựa, không may con bị té xuống ngựa, lúc ấy đem đầu gối ngã đến sưng lên. Người sợ mẫu thân mắng, đã kêu con lừa mẫu thân, nói là con tự mình ngã sấp xuống.
23 Hôm nay, mặt trời nhô lên cao, sắc trời trong xanh, ánh nắng màu vàng chiếu xuống thân hình cao lớn của nam tử, một đầu tóc đen của nam tử được búi lên gọn gàng, cả người dưới ánh mặt trời có vẻ càng thêm cao ngất thon dài, tuấn mỹ phi phàm, nhưng sắc mặt của nam tử lại đối lập hoàn toàn với vẻ ngoài, vô cùng khó coi.
24 Bạch Tâm Nhu tức giận đến hai mắt phun lửa, chà chà chân, hướng Nguyệt Nga hừ nói: “Không nghĩ tới hắn thật muốn cầu hôn nữ nhân ngốc nghếch kia, hiện tại ta phải làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?”Nguyệt Nga chạy nhanh nắm lấy tay tiểu thư nhà mình, vươn tay làm tư thế “im lặng”, nhỏ giọng nói:“Tiểu thư, nói nhỏ thôi, đừng để cho bọn họ phát hiện, nếu không ngốc quận chúa kia không cười nhạo chúng ta mới là lạ.
25 Bạch Tâm Nhị thấy Lan Lạc Tô tức giận đến nói không nên lời, lập tức hướng hắn lộ ra khuôn mặt mị hoặc mỉm cười, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn kia cũng chậm chậm rãi tới gần hắn.
26 Trường học Thánh Kiếm đã có hơn trăm năm lịch sử, rất nhiều tài tử và tài nữ Lan quốc đã học ở đây, quay lại nhìn xuyên qua cả trai lẫn gái, Bạch Tâm Nhị không thể không cảm thán không khí nơi này, thật là thoáng mát !Nữ tử không những được cùng nam tử ở cùng gian học đường đọc sách, nhưng lại có thể kết bạn, có thễ cùng nhau luyện võ hoặc là ngâm thơ ngắm hoa, nàng thích!Tuyết Thiền nhìn quận chúa nhà mình không quan tâm điều gì, vẻ mặt tiếc hận nói: “Mỗi đệ tử ở đây đều là người tài giỏi.
27 Trang tiên sinh nhìn Bạch Tâm Nhu trước mặt vẻ mặt tự tin cùng Hiệp Vãn Tình đang hòa nhau, nhẹ nhàng vuốt chòm râu, nhưng ông vẫn chưa vừa lòng, ra nhiều đề như vậy, các nàng mỗi người mới chỉ trả lời đúng được hai câu, thật sự làm cho người ta có chút thất vọng.
28 Nhìn khuôn mặt như hoa của Bạch Tâm Oánh nhưng giờ lại dính đầy mực đen, Bạch Tâm Nhị không phúc hậu nở nụ cười, cũng buông tay ra, nhẹ vỗ tay, hướng Trang tiên sinh nói:“Tiên sinh, ta đã trả lời đúng ba đề, có phải nên nhận được viên bảo đan kia hay không ?”“Ngươi! Ngươi còn muốn muốn bảo đan?” Trang tiên sinh tức giận đến gắt gao che ngực, ngốc quận chúa này dám làm náo loạn cả lớp học, lại đem tỷ muội nhà mình chỉnh đến người không ra người quỷ không ra quỷ, bây giờ còn muốn bảo đan của ông.
29 Lời này vừa nói, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt hèn mọn nhìn về phía Bạch Tâm Nhu, nhất là phần đông thiên kim tiểu thư. Bạch Tâm Nhu là đệ nhất mỹ nhân, bình thường có rất nhiều người đố kị với nàng.
30 Lúc này, tiếng kêu của Trình Hi đã muốn truyền tới trong phòng học của Trình Anh, gặp Trình Anh vừa ra tới, Bạch Tâm Nhị hướng nàng lộ ra ánh mắt sắc lạnh thị huyết, nhẹ nhàng cầm trong tay lạc nguyên đan nâng lên, trước mặt Trình Anh, cùng trước vẻ mặt thống khổ của Trình Hi, chậm rãi đem lạc nguyên đan bỏ vào trong miệng.
31 Bạch Tâm Nhị hừ lạnh một tiếng,“Ngươi không biết tuyệt chiêu của ta chính là chân sao? Đá chết ngươi!”Nói xong, nữ tử lại giơ chân xé gió đá xoáy một cái, thân hình mạnh mẽ giống cá vượt thác mà lên, đồng thời, hai tay nắm thành quyền, nhắm ngay trên người Bạch Tâm Oánh đánh xuống hai quyền.
32 Tiếp theo, mười hai thị nữ nâng kiệu lớn lên, thị nữ cầm đèn lồng phía sau lập tức đuổi kịp, một đống người thần bí kỳ quái này, nháy mắt biến mất ở trong rừng cây.
33 Nghe con gái lạnh nhạt nói xong, Bạch Lưu Thanh đột nhiên sợ run người một chút, ông rất muốn tin tưởng con gái, nhưng có Sài cô làm chứng, bảo ông làm sao có thể không nghi ngờ.
34 Bạch Tâm Nhị nhìn trò khôi hài trước mắt, thu hồi lãnh ý ở đuôi mắt, bộ dạng thành kính hào phóng đi đến trước mặt Bạch Lưu Thanh, dịu dàng nói: “Phụ thân, con là con gái của người, nếu người không tin, có thể lấy máu nhận thân!”“Tâm Nhị, phụ thân tin, phụ thân vốn sẽ tin, chính là.
35 Ninh thứ phi lau nước mắt, tức giận chỉ vào Khương sườn phi, đem con gái thật vất vả kéo đến kéo tới trước mặt mình, vẻ mặt đau lòng nói: “Ngươi nhìn Tâm Họa xem, bị tứ tiểu thư đánh không ra bộ dáng gì nữa, ngươi muốn nàng về sau lập gia đình như thế nào, chẳng lẽ ngươi sẽ tìm cho nàng một nhà tốt ?”Tìm cho con gái ngươi một nhà tốt? Không có cửa đâu!Khương sườn phi hừ lạnh một tiếng, nàng ước gì con gái của Ninh tiện nhân kia gả cho kẻ nghèo không có một xu dính túi, khiến ngươi sa cơ thất thế, như vậy, chỉ có con gái của nàng mới có thể gả vào nhà tốt.
36 Nói xong, Bạch Tâm Nhị như cũ từ trên cao nhìn xuống, bộ dáng trầm ổn chắc chắn, nhưng khiến Khương sườn phi kinh sợ mấp máy môi, Ninh thứ phi thì lại bình tĩnh, nhìn xem ngốc quận chúa này đến tột cùng có bản lĩnh gì.
37 Sau khi xem xong trò hay này, Bạch Tâm Nhị mới trở lại Tâm Nhị viên, phụ thân trở về phủ, cũng sai người đến nói, ngày mai là sinh nhật mười tám tuổi của tam công chúa Lan quốc, Lan Tuyết Oanh, trong cung mở yến tiệc, chúng tỷ muội ở Bạch phủ đều phải đi tham gia.
38 Chỉ nghe “Phanh” một tiếng, Bạch Tâm Nhị giáng một quyền xuống trên mắt Ngưu Cẩm Diệp, đem Ngưu Cẩm Diệp thân hình cao lớn đánh đến lui ra sau vài bước, Bạch Tâm Nhị nghiêm nghị đứng tại chỗ, hình tượng nàng lúc này chói lọi rực rỡ đứng thẳng người, quần áo trắng càng tôn lên vẻ thanh cao cùng lạnh lùng của nàng, bộ dáng bình tĩnh kia, khiến dân chúng vây xem cảm thấy sảng khoái.
39 Bạch Tâm Nhị mặc kệ nàng ta, cùng loại người không phân rõ phải trái ương ngạnh này nói chuyện, chỉ lãng phí lời lẽ của mình. Trình Anh so với Trình Hi thông minh hơn, nàng lạnh lùng nhìn chúng tỷ muội Bạch phủ, tam công chúa là bằng hữu của nàng, một lát nữa thôi nàng sẽ làm cho bọn họ phải trả giá khi động đến nàng.
40 Mọi người vừa nghe thanh âm từ tính này, tất cả đều đem ánh mắt dời về phía phát ra thanh âm, chỉ thấy ở lối vào, Lan Lạc Tô mặc một bộ nhuyễn bào, cầm trong tay chiếc quạt ngạo khí tiêu sái lại gần, hắn vừa tới, đám nữ nhân lại thét chói tai lần nữa, Tĩnh vương cũng là người nổi tiếng, lại vừa là đệ nhất tài tử.