61 Diệp Linh Cẩm càng nghĩ càng thấy căm phẫn, càng nghĩ càng thấy bất đắc dĩ, bất đắc dĩ mà không có chỗ nào để phát tiết, vì vậy đành đi đến trước cửa sổ, muốn mở cửa số, từ trên cửa sổ ngửa cổ lên hỏi ông trời.
62 "Kể ra thì mẹ ngươi Liễu Như Sương cũng xem như rất thảm thương. Xuất thân trong một gia đình thế gia thần y, nhưng cũng bởi vì Trường Sinh dẫn mà không có cách nào sống bình yên qua ngày.
63 Đột nhiên Địch Tinh kêu lên một tiếng, nói: "Lão tử cũng không muốn tin tên khốn này! Nhưng Nhan Nhiễm Y là một người thông minh, nếu thật sự là hắn, hắn không thể nào nói cho chúng ta biết chuyện hắn từng nhìn thấy phương thuốc Trường Sinh dẫn! Nếu hắn thật sự đi theo Quan Hoán Chi, mang theo ngươi đi, là có ý đồ khác, như vậy lúc này mà nói ra không phải là đang cố ý gây chuyện sao? Hơn nữa nhìn hắn cười, ở nơi nào đó có chút dáng vẻ chột dạ?""Nói chung là dạng vẻ ngây ngô của ngươi thật tốt, căn bản không cần để ý cái gì, chỉ cần biết rằng có thịt ăn là tốt rồi.
64 Diệp Linh Cẩm giương mắt, nhìn Nhan Nhiễm Y đứng ở phía sau mình trong gương, không có chút tinh thần nào nói chuyện với hắn. "Còn chưa tỉnh ngủ à?" Nhan Nhiễm Y cười cười, cầm cái lược trên bàn, chải lấy đầu tóc đen nhánh của Diệp Linh Cẩm.
65 Trong phòng hai người đồng thời cảm thấy không tốt. Diệp Linh Cẩm kéo chăn, nhắm chặt hai mắt, ý thức như rời xa thực tế, thiết lập trả lời tự động: Ngài khỏe chứ, ý thức của ta hiện tại không có ở đây, sẽ cùng ngài liên lạc sau.
66 Nhan Nhiễm Y nhẹ nhàng vỗ đầu nàng một cái, cười nói: "Hiện tại biết mình ngốc?""Ta vốn là không ngốc. . . . . . " Đây là Logic gì?. ". . . . . . "Diệp Linh Cẩm chỉ hy vọng mình nói bậy bạ thì Nhan Nhiễm Y sẽ không so đo cùng nàng.
67 Thì ra là giữa bọn họ có quá nhiều kỷ niệm không hay như vậy. Đều do trí nhớ nàng quá tốt. . . . "Sao lại đỏ mặt rồi? Ngủ một lát sẽ khỏe. . . . . . " Nhan Nhiễm Y sờ sờ cái trán Diệp Linh Cẩm.
68 Chỉ có điều, cô bé quàng khăn đỏ vẫn là cô bé quàng khăn đỏ. Có câu nói: “Vết thương mau lành sẽ mau chóng bị lãng quên”. Quan Hoán Chi vẫn điều tra chuyện Liễu Thành.
69 "Vậy nên. . . . . . Cẩm Nhi phải ngoan ngoan nghe lời. . . . . . " Nhan Nhiễm Y nói giọng điệu của mẹ kế. Diệp Linh Cẩm nuốt một ngụm nước bọt. Vì mạng nhỏ của mình, tuyệt đối sẽ nghe lời.
70 "Ăn một miếng. . . . . . " Đứa ngốc tất nhiên là cố chấp, người thường không thể giải thích vì sao. "Ngoan. . . . . . Ta không ăn. . . . . "Ăn một miếng.
71 Nhìn một sinh mạng vừa biến mất ngay dưới chân mình, Diệp Linh Cẩm kinh ngạc, có chút đau lòng, có chút sợ, dưới chân lành lạnh. "Ai là người đầu tiên phát hiện ra.
72 Diệp Linh Cẩm cũng bận tâm một hồi, đan dược đáng chết. . . . . . Trong lòng như có luồng sóng dữ chảy lẫn nhau. Nhưng suy nghĩ một chút tình cảnh bản thân, sóng cuộn trong lòng liền chìm xuống, chỉ còn lại từng vòng xoáy, không thể biến mất.
73 Mỗi ngày tranh chấp mấy câu là một kiểu phương thức sống chung của bọn họ. Nếu mấy người hài hòa hữu nghị, nhượng bộ lẫn nhau, như vậy Nhan Nhiễm Y sẽ không gọi Nhan Nhiễm Y rồi, Quan Hoán Chi thì không phải là Quan Hoán Chi rồi, Địch Tinh cũng không phải là con thỏ nhỏ.
74 "Đứa ngốc làm sao vậy. . . . . . Phản ứng càng ngày càng chậm. . . . . . "Cứ như vậy Diệp Linh Cẩm đang sững sờ bị Nhan Nhiễm Y đưa đi, sau lưng, giọng nói của Địch Tinh vẫn chưa biến mất.
75 "Có thể. ăn được rồi. . . . . " Nhan Nhiễm Y đứng lên, sai người bưng nồi đến, dùng bát múc cháo đặt lên bàn, thuận tiện cầm theo một cái bát nhỏ và một cái thìa.
76 Địch Tinh trợn mắt nhìn hắn một cái, vội vàng quay sang nhìn vẻ mặt của Quan Hoán Chi. Quan Hoán Chi cau mày, dường như đang suy nghĩ chuyện gì khác. Diệp Linh Cẩm lặng lẽ nhìn, trong lòng cảm thán: tảng băng dày ba thước, với tình hình hiện tại muốn Quan Hoán Chi chỉ bằng lực lượng trong thời gian ngắn mà có thể thay đổi quan điểm của người Liễu Thành thì không có khả năng.
77 Cánh tay của Diệp Linh Cẩm vừa cử động, đầu gác lên tay cũng trượt ra, tỉnh giấc. Nàng không biết mình đã ngủ trong bao lâu, tuy nhiên xem ra đã là giờ Tý.
78 Hoặc có thể là. . . . . . . . . . . Bọn họ sẽ tiếp tục lần theo những đầu mối của Trường Sinh dẫn, cuối cùng tất cả những câu đố cũng sẽ được giải đáp.
79 Diệp Linh Cẩm kìm nén nằm ở trên tháp, hai tay nắm chặt chăn, im lặng câm nín. "Ngoan. . . . . . . . . . . . . . . . Mấy ngày nữa đến Lạc Thành, chúng ta sẽ thuê một con thuyền, đi đường sông.
80 "Nương tử. . . . . . . . . . . . . . . dẫn ngươi đi chơi đùa một chút ở Lạc Thành có được không?" Nhan Nhiễm Y cười dịu dàng nói. Xung quanh đều là ánh mắt hâm mộ.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 49