41
Editor: Phác Hồng
Nhìn đám lửa ngút trời như bị nén thành một vòng nho nhỏ, Quý Cửu chợt nảy sinh một loại uể oải, loại ngược chiều với chuyện y không làm được, y chỉ là một kẻ phàm nhân, rất nhiều việc không thể làm được.
42
Editor: Phác Hồng
Đình viện tầng tầng bóng râm cây cỏ, xuyên qua những dãy hành lang sâu hút, mái hiên cong lẩn khuất xa xôi, vài ba tiếng phong thanh hạc lệ[1] khiến Quý Cửu cảm thấy y điên rồi.
43
Editor: Phác Hồng
Đêm se lạnh, gió lùa qua khe cửa thổi những hạt bụi trôi bồng bềnh vào không trung.
Quý Cửu nằm trên giường chợt vén màn, dường như có cảm giác, dường như lại đợi chờ, căn phòng yên tĩnh, tiếng gió qua đi cũng không thấy tiếng người.
44
Editor: Phác Hồng
Một cái ôm vây lại, thân thể Quý Cửu không tự chủ cứng ngắc, tuy trong đầu không chán ghét nhưng thân thể theo tiềm thức nhớ lại Y Mặc đã từng thương tổn sỉ nhục y biết bao đêm liền.
45
Editor: Phác Hồng
Hai chữ vừa nói xong, dư âm lượn lờ. Màn giường bị xốc lên, Y Mặc áp trên người buộc Quý Cửu phải mở mắt. Hai người đối mặt trong bóng đêm tựa như hai con vật ẩn sâu trong rừng cây, mỗi người đều ôm một vết thương của riêng mình.
46
Editor: Phác Hồng
Y Mặc đã rời đi.
Rời khỏi phủ tướng quân, suốt đêm trở về trong núi, nơi sơn lâm có biệt viện Trầm gia, nơi cô lĩnh chôn hài cốt Trầm Thanh Hiên.
47
Editor: Phác Hồng
Ba ngày nữa sẽ xuất môn. Quý Cửu đếm ngày, cảm thấy có chút khó chịu. Chẳng biết bắt đầu từ khi nào, không khí trong nhà có một loại lạnh lẽo tiêu điều khiến người sợ hãi.
48
Editor: Phác Hồng
Quý Cửu thừa nhận vật này thật không thích hợp đặt lên lạc đà vận chuyển cùng hàng hóa —— kỳ thật chưa hẳn không thể, mà do y không muốn khiến cả đội lạc đà bị dọa sợ.
49
Editor: Phác Hồng
Vừa nói xong, sắc mặt Quý Cửu chợt đỏ thêm ba phần. Y là người biết chuyện gió trăng, hiển nhiên nghe được sau hai chữ này chút cáu giận, trước cáu sau giận, giận nhiều hơn cáu, mà còn có mấy phần dỗi hờn.
50
Editor: Phác Hồng
Hành trình từ tháng mười đến tháng mười một thấm thoát trôi nhanh. Lữ đội năm trăm người trải qua sàng lọc chỉ còn một đà đội phổ thông năm người.
51
Editor: Phác Hồng
Buổi đêm quay về yên tĩnh như vốn dĩ. Trầm Giác thu hồi kiếm, rời đi không một tiếng động hệt như khi hắn xuất hiện từ góc tối vậy.
52
Editor: Phác Hồng
Mùa đông Kiến Nguyên năm thứ mười một, Ngự thư phòng.
Ngoài cửa sổ bông tuyết bay tán loạn, trắng ngợp đất trời, tuyết rơi đã ba ngày ba đêm.
53
Editor: Phác Hồng
Cách Hoàng thành trăm dặm có một ngọn núi non xanh nước biếc, bởi vì mùa đông nên ruộng lúa dưới chân núi nhuộm vẻ hoang vu. Phần mộ tổ tiên của Quý gia nằm tại chân núi này.
54
Editor: Phác Hồng
Trầm Giác đẩy cửa viện, nhìn thấy phụ thân cùng Quý Cửu ngồi cách nhau một ô cửa.
Một bên ngoài một bên trong, một phơi nắng một xử lý sự vụ.
55
Editor: Phác Hồng
Dẫu cuộc sống yên tĩnh đến đâu, thi thoảng sẽ gợn lên vài ba con sóng.
Trầm Giác luyện kiếm trong viện, Quý Cửu ngồi xem một bên, Y Mặc nghiêng qua ghế tre lim dim ngủ.
56
Editor: Phác Hồng
Ngọn đèn cháy tỏ, Quý Cửu tựa trên án vẽ tranh. Bởi vì tiết trời dần ấm nên vài côn trùng nhỏ xuất hiện, chúng hoặc chui qua khe cửa sổ, hoặc căn bản ở mãi trong phòng chưa hề rời đi, trong phút chốc đều bay múa quanh ngọn đèn.
57
Editor: Phác Hồng
Đêm khuya, Trầm Giác nằm ngủ trên giường bị tiếng tát mạnh mẽ đánh thức.
Nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên Trầm Giác căm hận thính lực nhạy bén của bản thân, hắn nghe thấy tiếng tát giòn vang xuyên qua vách tường, xuyên qua mảnh sân, xuyên qua mộc bản truyền vào tai hắn.
58
Editor: Phác Hồng
Quý Cửu mất hết ba ngày mới dọn sạch mảnh sân như cũ. Cửa sổ nát vụn, chậu nước vỡ tan, bàn đá bị lật ngã, tường đất gồ ghề… Quý Cửu yên lặng khôi phục tất cả rồi ngồi phơi mình dưới ánh mặt trời.
59
Editor: Phác Hồng
Quý Cửu lặng yên. Yên lặng của y khiến Y Mặc hoài nghi y thật có say không, và rốt cục đã say đến mức độ nào. Tửu lượng của người này luôn rất tốt, tuy rượu đã ủ hơn bốn mươi năm nhưng y không thể dễ dàng say nhè như thế.
60
Editor: Phác Hồng
Y Mặc ôm Quý Cửu một hồi rồi rút khỏi thân thể y, yên lặng lau sạch vết bẩn trên người cả hai, lấy áo choàng cẩn thận mặc cho Quý Cửu.