61 " tướng quân ! Tướng quân ! Bình vương gia đã dẫn theo quân lính đến đây trợ giúp ". Biên thành Vân đình , Mạnh rộng đang thời điểm sứt đầu mẻ trán , tin tức Bình vương gia mang binh đến đây làm đại chấn cả doanh trại.
62 " Cút ! Cút ra ngoài cho bổn vương ! Bản vương hiện tại bất luận như thế nào cũng không gặp bất kì ai ! ". Kính Hồ cùng Tiếp Vũ trước sau như một thỉnh Da Luật Độc đến dùng bữa , nhưng ngày hôm nay , các nàng rõ là không đến đúng lúc rồi a.
63 Khiến người ta bất ngờ đó chính là lều trại của đại mạc vương vẫn luôn rất tĩnh lặng , đối với việc Ôn Nhã tiêu hủy số binh khí đó , hắn một câu cũng không nói , mãi đến tận đêm , Nguyệt Hồng mới hơi yên lòng.
64 Da Luật Độc xuất hiện , Nguyệt Hồng thất sắc kinh hãi , theo lý mà nói , vào lúc này hắn nên ở trong doanh trướng cùng các đại thần thương nghị quốc gia đại sự mới đúng , sao lại đột nhiên tới nơi này ?" Ta hỏi ngươi , sao không trả lời ? Ngươi câm sao ?".
65 [b]“ Đại tiểu thư , người đang làm gì vậy ?”. Ôn Nhã vừa trở lại lều trại , Nguyệt Hồng liền nhìn thấy nàng trên người đã trang bị đầy đủ , bảo kiếm , cung tên , dược độc , hết thảy đều đã nằm gọn trong bao vải.
66 “ Nhã Nhi , mặc kệ ta như thế nào , nàng nhất định phải sống “. Vân Lâm suy yếu gượng cười nói với Ôn Nhã , có thể khiến cho nàng liều mình cứu hắn , lại có thể cùng nàng đồng sinh cộng tử , hắn cảm thấy , ngày hôm nay nếu có chết cũng không uổng phí.
67 “ Vân lâm , hắn thế nào rồi ? Tại sao lâu như vậy vẫn còn chưa tỉnh lại ?”. Trên người của Vân lâm cũng đã được ngự y dùng thuốc băng lại , nhưng Vân Lâm vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại.
68 “ Vân Lâm , ta không biết hiện tại huynh đến cùng là suy nghĩ như thế nào , hay là chỉ bởi vì huynh cảm thấy hổ thẹn với ta nên mới nói ra những lời như vậy , nhưng nếu huynh thật sự muốn bồi thường cho ta , vậy xin huynh buông thả ta đi , đây mới chính là đều tốt nhất mà huynh bồi thường cho ta “.
69 " Vương Hậu , làm sao bây giờ ? Vương chẳng lẽ muốn phế đi vị trí của người sao ?". Biết vũ còn chưa nói gì , Kính Hồ đã cuống lên nói trước , nếu Biết Vũ đã không còn là Vương hậu , vậy nếu để Đại tướng quân , cha nàng biết được sẽ nổi giận , đến lúc đó , đại mạc chưa thể đối mặt với giặc ngoài , lại phải đối mặt với đại họa bên trong.
70 " Đứng lại ! Ngươi muốn đi đâu ?". Ôn Nhã mới vừa đi ra khỏi lều vải ,liền bị một nhóm thi vệ ngăn cản. " Hồi bẩm các vị đại nhân , nô tỳ phụng mệnh đại tiểu thư , đi sưu tầm ít lá tuyết thủy , dùng để pha trà cho hôn lễ ngày mai ".
71 Nhóm cung tiễn khó khăn giơ lên, những binh khí giờ đây trên cánh tay họ như là cái cân nặng ngàn ký , khiến cho nhóm người xạ thủ không thở nổi , tay họ đã run rẩy , nhìn bá tánh con dân phía xa sắp phải chịu đựng những mũi tên , mà trong mắt bọn họ dường như đã có dòng lệ cuồn cuộn nóng chảy xuống.
72 " Nguyệt Hồng cô nương , ngươi làm sao vậy , sắc mặt sao lại khó coi như vậy ?". Thấy nàng không có nói , đại thẩm lúc này mới chú ý tới , thấy sắc mặt của nàng xanh xao đến nguy rồi.
73 " Sao ? Cô nương bảo chúng ta rời đi ? Còn cô nương thì ở lại ?". Thời điểm ăn cơm tối cùng nhau , ở trên bàn , Ôn Nhã đưa ra quyết định bảo bọn họ rời khỏi đây , rời đến nơi càng xa càng tốt.
74 Việc Ôn Nhã trốn thoát , khiến cho Da luật Độc tâm tình không tốt , mỗi lần tâm tình hắn không tốt , thì hắn tựa hồ tìm kiếm việc giết chết đi một nhân tài , mới khiến hắn có thể giảm bớt được sự thống khổ trong lòng hắn.
75 Bị giam trong mật thất nhưng mỗi ngày đều có người mang đủ ba bữa cơm đến cho Ôn Nhã , Da luật Độc quả nhiên không có bạc đãi nàng , món ăn đem đến đều là những món sơn hào hải vị , nhưng chỉ có một điểm đáng tiếc là , trong cơm nước đều chứa thuốc an thần , sau khi ăn xong , cả người và nội lực đều giảm hẳn.
76 " Thái hậu bệnh nặng sao ? " Da Luật Độc sững sờ , mật thám hình như đã có nói qua vấn đề này ,nhưng hắn có lẽ đã quên đi , ngẫm nghĩ , cũng nên đem tin tức này nói cho sư phụ mới được , tính toán xong , hắn mặc kệ Vương Hậu , trực tiếp rời khỏi lều vải.
77 Lo âu thấp thỏm không chỉ có mình Vương Hậu , hoàng cung Vân đình lòng người càng hoang mang bàng hoàng. " Đã nhiều ngày như vậy , thái hậu vẫn chưa có tỉnh lại , lẽ nào bệnh của thái hậu , chúng ta phải thực sự bó tay hay sao ?".
78 " Có thể được công chúa khoản đãi như vậy , thực sự thảo dân vạn lần thụ sủng ". Trong phủ công chúa , Mặc Thanh thu cùng vân cảm ngồi trò tuyện. " Mặc đại phu nói lời này khiến cho ta cảm thấy không hay , nhờ có mặc đại phu cứu mẫu hậu ta , khoãn đãi này cũng là nên thôi ".
79 " Mẫu hậu , người không sao chứ ?". trở về vạn thọ cung , nhìn thấy khí sắc của thái hậu đã khá hơn rất nhiều , vân Lâm liền hỏi. " Ai gia đã tốt hơn nhiều rồi , chỉ là còn chút hoảng loạn , cảm thấy hơi mệt chút thôi ".
80 " Không ngờ ngươi lại cứu ta ". rời khỏi tửu lâu , Mặc Khanh mang theo Mặc Thanh thu trốn trong ngôi miếu cũ nát , vừa đặt Mặc Thanh Thu xuống , Mặc Khanh liền phun ra một ngụm máu tươi.