181 Trần Tinh im lặng một lúc, hắn suy nghĩ hồi lâu sau đó mới cất tiếng trả lời:
-Có thì có nhưng cần rất nhiều vật liệu quý hiếm, thương thế của sư huynh chính là do việc huynh tu luyện quá mức, nhất là về đêm, cho nên hấp thu quá nhiều hàn khí, hơn hết, huynh vẫn còn là đồng tử chứ?
Bạch Dạ nghe khúc đầu thì gật gù không dứt, Trần Tinh nói quá đúng khiến y không có gì phản bác, chỉ là khúc sau lại khiến cho Bạch Dạ xấu hổ, kể cả Hắc Dạ đứng bên cạnh cũng vậy.
182 Ý thức Trần Tinh hoá thành ảo ảnh giống như đúc hắn nhưng nhỏ vô cùng, giữa vùng đan điền hỗn độn chứa đựng toàn linh lực màu trắng sữa, ý thức hắn lơ lửng trong đó và hoàn toàn không định vị được bất kỳ thứ gì cũng như không biết phải bắt đầu từ đâu.
183 Đứng trên đài cao, 11 người cao tầng của Thái Hư Tông đều đã đến đông đủ.
Chỉ có điều bộ dáng của bọn họ cũng không được tốt lắm, cả đám sắc mặt đều tái nhợt.
184 Không phải chờ đợi lâu, thời gian trôi qua chưa được phân nửa thời gian mà Thái Hư Tử nói thì đã có đệ tử không nhịn được bắt đầu rục rịch bước sang bên đó.
185 Cảm nhận được sát cơ tập trung vào người mình, Trần Tinh hướng mắt nhìn theo vị trí đó, khuôn mặt giận dữ của Tần Chính cũng hiện lên trong mắt hắn.
Trần Tinh trong lòng cười lạnh, đối với Tần Chính, đây là cơ hội tốt để y ra tay giết chết kẻ sát hại đệ đệ mình, ngược lại, đối với Trần Tinh, thì đây có lẽ là cơ hội tốt để hắn có thêm một số kiến thức.
186 Trần Tinh híp mắt, chân mày hắn cũng chau lại, quan sát hồi lâu, hắn vẫn không thể tìm ra được điểm bất thường trong hành động lẫn thái độ của nàng.
Lúc này, Lăng Vũ bỗng nhiên đưa tay về phía Trần Tinh, hiển nhiên là tay đang nắm lấy Linh hồn Tần Chính kia.
187 Thái Hư Tử âm thanh cũng làm cho những người trưởng lão khác dừng lại thân hình. Thái Ung là người tỏ ra căng thẳng nhất.
Đơn giản trong một ngày lại liên tiếp xảy ra nhiều việc như vậy, và hơn hết việc tiếp theo giờ lại dính dáng đến Tần Chính, ông ta là sư phụ của y, thử hỏi làm sao không căng thẳng cho được?
Phải biết vừa rồi Thái Hư Tử có hỏi trong 10 người có ai muốn rời đi hay không! Điều này đồng nghĩa với việc Tông chủ cũng không quan tâm thân phận của bọn họ là gì.
188 Con đường tu Tiên hư vô mờ ảo, Đạo lộ càng là chướng khí mù mịt che mắt tu sĩ, có người cho dù dành cả tuổi thanh xuân cũng không thoát khỏi kiếp phàm nhân, có người thì vì độ kiếp thất bại mà đạo tẫn thân vong, may mắn hơn một chút thì thân tàn ma dại mà trở thành Thần, thành Tiên.
189 Việc Trần Tinh lọt đến vòng cuối cùng đã nằm ngoài dự đoán của một số người.
Kim đan mà nằm trong top 100 người mạnh nhất là điều mà bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới, việc này cũng chưa từng xảy ra trước đây.
190 Nhìn nụ cười có phần đắc ý của Lâm Tứ, Trần Tinh chỉ có thể âm thầm lắc đầu.
Nghĩ hắn là quả hồng mềm hay sao? Có thể tuỳ ý bóp chết lúc nào cũng được?
Lăng Vũ hướng mắt nhìn Trần Tinh tựa như muốn nói nàng cũng không có cách nào.
191 Trần Tinh hầu như không thể nào chịu đựng được nữa, cơ hồ nếu như ở lại đây thêm một giây một phút nào thì hắn không chắc bản thân mình còn có thể giữ vững bình tĩnh được.
192 Trần Tinh cùng Lăng Vũ trên đường trở về cũng đã thỏa thuận từ trước, cả hai người thật ra cũng không tồn tại tình cảm gì với nhau.
Điều này là hiển nhiên bởi vì trên cơ bản 2 người đều có mục đích riêng.
193 Theo thường lệ, mỗi một tu sĩ muốn đột phá một đại cảnh giới trước tiên phải "hiểu" được bản chất cảnh giới đó là gì. Sau đó định hướng và tích trữ lực lượng rồi mới bước chân vào giai đoạn đó.
194 Việc Trần Tinh không những không no bạo mà còn tỏ ra thoải mái như vậy tất cả là phải nhờ đến cái hệ thống “oái ăm” kia.
Chính xác hơn phải nói là cái mục Kinh nghiệm dự trữ từ hệ thống.
195 (Mỗi một chương up lên liền có người bình luận, khen chê gì cũng được, đó là động lực để tác giả ra chương mới và biết chỗ sai sót mà sửa lại)
Quyển sách trước mắt Trần Tinh ngay lập tức hoá thành những điểm quang hoàn li ti vọt vào trong não hải của hắn.
196 Nơi tổ chức Lục Tông Đạo Điển chính là Thiên Kiếm Tông, ở giữa quảng trường rộng lớn này có cắm một thanh thạch kiếm to vài nghìn trượng. Trông rất khí thế nguy nga.
197 Bốn người tiến tới trung tâm quảng trường, nơi thanh cự kiếm bằng đá cắm thẳng xuống nền đất kia.
Nếu là không có Trần Tinh hoặc thay bằng Tần Chính thì không có gì đáng nói.
198 Trần Tinh trở lại vị trí, không ai chúc mừng hắn, bởi vì vẫn chưa có người lên tiếng.
Bạch Dạ giơ ngón cái hướng lên trên, Hắc Dạ thì giơ ngón cái hướng dưới.
199 Trần Tinh không hiểu nhiều về Huyết Mạch Linh Thể, cho nên hắn nhanh chóng hướng mắt lên trên chăm chú quan sát Tiếu Thiên Minh.
Trần Tinh không sử dụng Điều Tra Nhãn Thuật để dò xét y, thứ nhất chính là, cho dù có sử dụng thì ắt hẳn cũng sẽ không có kết quả, bởi vì đồng thuật của hắn quá kém, thứ 2 là việc lúc đầu khi hắn sử dụng Điều Tra Nhãn Thuật, Tiếu Thiên Minh đã có cảm ứng và liếc sang nhìn hắn.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50