41 Bạch Thuật Bắc bảo Lâm Vãn Thu ở lại khu nghỉ mát một đêm, tâm tình của anh dường như rất tốt, kiên nhẫn dụ dỗ cô. Buổi chiều, anh đưa cô đi du ngoạn những cảnh đẹp xung quanh.
42 Trần Chiêu nghe Bạch Thuật Bắc nói xong, phản ứng đầu tiên của hắn là sửng sốt. Hắn không ngờ Bạch Thuật Bắc sẽ thật sự lựa chọn. Trước giờ, Bạch Thuật Bắc vốn là kẻ ranh ma, láu lỉnh, hôm nay sao có thể đần đột xuất mà cho rằng hắn sẽ nhân từ thả một trong hai.
43 Bạch Thuật Bắc bàng hoàng đứng tại chỗ, trong khoảnh khắc, đầu anh chỉ còn dư lại một vùng ánh sáng trắng hoang vu. Không ngờ câu đầu tiên Lâm Vãn Thu muốn nói với anh lại là câu này, đặc biệt, cô còn kinh thường nhìn vào mặt anh? Anh biết cô sẽ tức giận, cũng khẳng định cô sẽ oán hận anh.
44 Lời Lâm Vãn Thu khiến Bạch Thuật Bắc triệt để cứng họng. Anh ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế dựa, đôi đồng tử đen lay láy thảng thốt nhìn tấm lưng gầy gò và mệt mỏi của cô, như thể anh đang nhìn một người hoàn toàn xa lạ.
45 Nghe được giọng điệu giễu cợt quen thuộc, sống lưng Lâm Vãn Thu lập tức cứng đờ, thế nhưng cô không quay đầu, vẫn tiếp tục đi về phía trước. Bạch Thuật Bắc thấy cô xem mình như không khí, tức muốn hộc máu: "Lâm Vãn Thu!"Lâm Vãn Thu rốt cuộc ngừng bước, từ từ quay đầu liếc nhìn anh, ánh mắt kia cực kì lạnh nhạt: "Chuyện gì nữa?"Gân xanh nổi gồ trên trán Bạch Thuật Bắc.
46 Sau khi bị ép buộc lên xe, Lâm Vãn Thu tức tối trừng mắt với Cố An Ninh. Cô không ngờ một cô gái có bề ngoài nhìn mảnh mai, nhu mì, mà trong nội tâm lại bá đạo đến thế.
47 Không bao lâu sau khi Cố An Ninh và Bạch Thuật Bắc đến với nhau, trong nhà cô bỗng nhiên hiện diện thêm một người đàn ông, lúc đấy, trong tiềm thức của cô vẫn còn kháng cự những người xa lạ, nhất là người khác phái.
48 Cố An Ninh khóc rất lâu. Thiệu Đình ngồi ở ghế phía trước, liếc nhìn cô qua kính chiếu hậu. Hai mu bàn tay của anh ta nổi gồ gân xanh vì dùng sức bóp chặt vô lăng, mím môi không lên tiếng an ủi cô.
49 Bạch Thuật Bắc tốn công tìm Lâm Vãn Thu rất lâu. Dong Thành vốn không lớn, nhưng muốn tìm một người cố ý trốn tránh mình, quả thật giống như mò kim đáy biển.
50 Trần Nặc trừng mắt nhìn Lâm Vãn Thu, khám cho người trước mặt xong thì ngoắc ngoắc mấy ngón tay, ý bảo Lâm Vãn Thu tới đây. Lâm Vãn Thu đi tới ngồi đối diện với Trần Nặc, khóe mắt cong cong: "Ở nơi này cũng có thể gặp lại chị, chúng ta quả đúng có duyên.
51 Trong bệnh viện nồng nặc mùi thuốc thang và mùi thuốc khử trùng. Khi Bạch Thuật Bắc đi lướt qua người cô y tá, mùi thuốc khử trùng xộc thẳng vào khoang mũi anh, sặc đến nhức đầu.
52 Căn cứ theo lời miêu tả của Manh Manh, Lâm Vãn Thu giả dạng thành y tá, tùy ý hành động trước mặt Bạch Thuật Bắc, Bạch Thuật Bắc nghĩ, nhất định có người đứng phía sau, ngầm giúp đỡ cô.
53 Bạch Thuật Bắc ngồi ngay vị trí hàng đầu dành cho khách quý, viện trưởng và chủ nhiệm tiếp đón anh hết sức chu đáo, nhưng có phần khách sáo. Ánh mắt Bạch Thuật Bắc như có như không rơi trên người Lâm Vãn Thu, đáng tiếc, vừa bước vào hội trường, cô gái vô tình nào đấy đã lẩn vào một chỗ cách anh hơi xa, khiến anh không nhìn rõ.
54 Sóng mắt Bạch Thuật Bắc lưu chuyển những cảm xúc phức tạp, anh muốn đưa tay chạm vào cô nhưng lại không dám, chỉ thò tay vào túi lấy một vật đặt trên bàn.
55 Lâm Vãn Thu cứng mình tại chỗ trong vài giây, nước mắt đã sớm tràn mi. Hai chân cô sải những bước dài, đi về phía Tri Hạ, miệng lắp ba lắp bắp: "Anh …Làm sao lại….
56 Trên người Bạch Thuật Bắc nồng nặc mùi cồn của rượu, tơ máu đỏ tươi giăng đầy trong đôi mắt. Nhìn thấy Lâm Vãn Thu, anh còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, liền bị hành động của cô làm ù mịt : "Em có ý gì?"Lâm Vãn Thu nhìn chằm chằm Bạch Thuật Bắc, hai gò má đỏ bừng vì tức giận.
57 Bạch Thuật Bắc dẫn Lâm Vãn Thu tới phòng ngủ chính. Bầu không khí bên trong tao nhã và ấm áp. Ngọn nến trong phòng phát ra quầng sáng tròn nhấp nhánh, xua tan cảm giác sợ hãi của màn đêm tăm tối.
58 Lâm Vãn Thu trừng Bạch Thuật Bắc. Mệt anh ta, nghĩ ra được cái cớ đểu giả như vậy. Cô không buồn đôi co, trực tiếp lấy chân đạp cánh tay đang sờ soạng trên người mình: "Trở về chỗ của anh đi.
59 Trên đường trở về, tâm trạng Lâm Vãn Thu tức tối nóng nảy. Thỉnh thoảng Bạch Thuật Bắc quay sang, liếc nhìn cô, thấy vẻ mặt cô như thế, anh càng thêm ảo não.
60 Đêm đó, Tri Hạ hơi sốt. Lâm Vãn Thu lo sợ cơ thể của anh sẽ xảy ra biến chứng. Ngày hôm sau, cô bèn xin nghỉ ở viện phúc lợi, dẫn Tri Hạ đến bệnh viện trị liệu.