41 Tuy nói là ngất nhưng thực ra hắn chỉ muốn ngủ một giấc, với một tu sỹ như hắn thật ra không cần ngủ nghỉ cái gì, chỉ cần ngồi xuống tu luyện một chút thì sẽ nhanh chóng tỉnh táo lại.
42 Cuộc đàm phán vẫn tiếp diễn chỉ là kẻ sắm vai gian thương và người sắm vai kẻ mua hàng đã đổi chỗ cho nhau, sau khi võ tam nắm được thóp của trần thành thì hắn bắt đầu công kích, hắn chính là như vậy đối với kẻ giám ngồi lên đầu tính toán hắn thì hắn phải lôi kẻ kia xuống rồi tẩn cho một trận, nhất là mấy kẻ tự cho mình là IQ cao, cho mình là kẻ thông minh còn người khác là chỉ là những kẻ đần độn ngu si thì đánh phải nện không những vậy tên này còn dám công khai rằng hắn có IQ cực thấp nên càng phải nện, nện cho tên này chừa cái tật dám coi thường IQ của hắn
Với một kẻ sống hai kiếp người như hắn thì việc trừng trị mấy kẻ này đúng là dễ như bỡn, nhất là khi hắn nắm được nhược điểm của đối phương
- Ngươi nghĩ xem mỗi thứ trên con miêu yêu này đều có giá trị liên thành, ví dụ như cặp móng vuốt của nó có tới tám cái mà tất cả đều hoàn thiện không có chút tổn hao gì, nếu dùng nó làm một bộ pháp khí thì đúng là tuyệt cú mèo còn gì, hơn nữa móng vuốt của dạ miêu yêu là một loại đồng thể nếu đưa cho một luyện khí sư tài ba không chừng còn có thể tạo ra một bộ pháp khí mang tính cộng hưởng rất cao.
43 Võ tam như tỉnh cơn mộng thì ra tên này cũng biết đến yêu Đan, hình như là tên này không biết cách sử dụng yêu Đan nên nhìn phản ứng của tên này có vẻ hơi thái quá
- Ngươi biết thứ này - hắn như cảm nhận được mình bị lừa trong vụ này, không công mà đi nói với tên kia mình rất quý vật này hoá ra mình bảo mình là kẻ ngu hay sao? Hơn nữa hình như nhìn thái độ của tên kia thì có vẻ hắn đã nhìn thấy không ít những vật tương tự- thôi kệ đâm lao thì phải theo lao vậy, chỉ cần mình giảm sự quan tâm với nó một chút thì hoàn toàn có thể mua bán được - nghĩ vậy hắn hỏi lại
- tất nhiên là ta biết! Hơn nữa ta cũng có không ít - trần thành nhìn thấy vẻ mặt hứng khởi của võ tam thì cảm thấy có chút mắc cười, trần thành nói xong thì móc trong túi trữ vật ra bốn năm viên giống vậy, có to có nhỏ màu sắc cũng khác nhau đôi chút, có vàng có đỏ, trong đó có một viên to chà bá lửa màu xanh lục khiến hắn nhìn thấy mà muốn đoạt lấy ngay
- Nguyên anh yêu Đan - hắn hoàn toàn bất ngờ, viên yêu Đan màu xanh lục mà trần thành đang cầm không ngờ là một viên yêu Đan của nguyên anh yêu tu, thật quá hoang đường rồi và có một điều không ngờ nữa là tên này lấy nó ra như thể nó chỉ là một vật để trang trí vậy
- Dùng tinh huyết miêu yêu đổi lấy tất cả chúng - hắn quả quyết một câu, hắn hôm nay thực sự bị sốc, một tu sỹ dị năng ở thế giới này lại cầm một Đống yêu Đan của yêu thú, không những vậy trong đó còn có một viên nguyên anh yêu Đan đem ra chơi đùa ; hắn quyết định phải vét sạch yêu Đan của trần thành không những vậy phải vét sạch tất cả yêu Đan mà nhân tộc có được ở thế giới này
- Không thể nha! Nó rất quý trọng đối với ta - tên trần thành này dường như bắt thóp được võ tam, lần này thực sự hắn đã nắm được phía chuôi nên chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua
- Vậy ngươi tính thế nào - võ tam trong lòng đầy một bụng tức, một Đống yêu Đan như vậy mà đám người này lại xem như vật bỏ đi, hơn nữa việc hắn trúng kế trần thành khiến cho hắn bị thêm một đòn chí mạng ; thật không ngờ mình lại dễ dàng mắc bẫy tới như vậy
- Chúng ta làm một cuộc giao dịch lâu dài - trần thành với vẻ mặt gian thương nhìn hắn rồi nói, với tên này viên tinh thạch này chẳng có ý nghĩa gì, không những hắn mà toàn bộ nhân tộc ở thế giới này đều xem điều đó là điều tất nhiên ; cho hắn cũng chẳng sao nhưng hôm nay lại khác, hắn bị tên kia chơi một vố đau như vậy tất nhiên hắn phải tính lãi rồi
- Giao dịch thế nào? - lần này hắn chấp nhận thua, thua đau nhưng phần lời vẫn nằm trong tay hắn, hắn tỏ vẻ đau đớn vì thua cuộc rồi trả lời ; thực ra nếu hắn Thông mình hơn một chút thì hắn hoàn toàn có thể lấy không mất viên yêu Đan Kia chẳng qua đã quá muộn, nhưng không sao mục tiêu của hắn đã có, và nếu hoàn thành được mục tiêu này hắn có thể nâng tu vi của mình lên một cách nhanh chóng
- Chúng ta cùng nhau săn giết yêu thú, ta lấy tinh huyết ngươi lấy tinh thạch, còn vật liệu luyện khí thì chia đôi! Ngươi thấy thế nào - trần thành nhìn thấy vẻ mặt buồn bã của hắn thì vui sướng trong lòng không kể xiết, hắn suy nghĩ đôi chút rồi nói ra suy nghĩ của mình
- Được! Chỉ là ta muốn một cái vốn công bằng - Hắn nói rồi chỉ tay vào số yêu Đan mà trần thành đang nắm giữ như ý nói - ngươi đưa cho ta trước thì cuộc giao dịch này sẽ thành công
Trần thành thấy hắn dùng ngón tay chỉ vào số tinh thạch mà hắn đang cầm thì hiểu ý - đó là một phần giao dịch mà ngươi cần hoàn thiện và máu huyết của miêu yêu sẽ là của ngươi - hắn hoàn toàn đồng ta rồi đưa bàn tay đang nắm số tinh thạch trên tay cho võ tam rồi thu hoạch máu của miêu yêu
- Hợp tác vui vẻ - hai người đồng thanh nói rồi nhìn nhau một cái cười cười, nét mặt gian thương của hai người giấu đằng sau đó thì ngoài ta ra có lẽ chẳng có ai nhận ra, một phi vụ mà hai kẻ này ai ai cũng tưởng mình là người có lời nhất nhưng thực ra đều giống nhau cả thôi
Trần thành lấy xong máu huyết của miêu yêu cùng cặp mắt và bộ móng vuốt thì vui mừng nhảy cẫng lên, bộ điệu thấy ghét củ hắn khiến cho võ tam bật cười một cái, mọi xúc cảm buồn bã dường như tan biến hẳn, hắn ngây người nhìn trần thành một cái rồi không biết từ đâu nảy sinh ra một ta niệm điên khùng - hắn ta là con gái - và tất nhiên hắn không dám nói ra, vì ngoài cái khoảnh khắc định mệnh ấy thì tất cả những gì hắn nhìn thấy thì tên kia đúng là một người con trai đích thực chỉ là hắn chưa có dịp kiểm chứng mà thôi
Hắn cầm trên tay bốn viên yêu Đan thì trong lòng cũng mừng rỡ không ngừng, không ngờ nó đến tay một cách dễ dàng như vậy, biết thế làm ngay từ đầu có phải hơn không, chỉ cần ngồi một chỗ rồi sẽ có kẻ đưa yêu Đan đến đổi lấy - điều hắn cần hiện giờ là phải có thật nhiều nguyên liệu để đổi lấy cái mà mấy kẻ ngu si này không xem là gì này - hắn thoáng nghĩ một cái rồi thu lại ánh mắt
Như để chọc tức hắn thêm một lần nữa, sau khi trần thành xử lý xong cái xác của miêu yêu thì hắn quay người lại rồi móc trong túi trữ vật ra một Đống yêu Đan khác, trong Đống đó cũng y như lúc nãy gồm bốn năm viên khác nhau, trong đó có một viên màu tím rất bắt mắt và to lớn hơn hẳn
- Ngươi vẫn còn - hắn nhìn Đống yêu Đan kia thì như nhìn thấy trời sắp sụp đổ, yêu Đan lôi thuộc tính của nguyên anh yêu thú, hàng hiếm là hàng cực hiếm đó ; cuối cùng hắn cũng nhận thức được mình đã sau hoàn toàn, tên này còn rất nhiều yêu Đan không những vậy hình như tất cả những yêu Đan của yêu thú từng liệp sát của toàn bộ nhân tộc đều nằm trong tay hắn ta
- Không những còn, mà còn rất nhiều - trần thành đáp lại lời hắn bằng một giọng thản nhiên ; đúng là hắn có rất nhiều chỉ là mấy cái vật không dùng được này hắn đều để ở nhà hết, chỉ cầm đi một ít mà thôi
- Ngươi có bao nhiêu viên tất cả - hắn nhìn Đống yêu Đan này mà choáng váng, không ngờ tên kia nhìn vậy mà có nhiều yêu Đan đến vậy, không những thế hình như hắn còn có rất nhiều, rất nhiều nữa là đằng khác
- Hình như là hơn trăm viên, trong đó có khoảng hơn mười viên to bằng ngần này và có một viên to tới cực đại, nó gần như rưỡi viên này - hắn nói rồi tay không ngừng chỉ chỉ vào viên yêu Đan của nguyên anh kỳ yêu thú kia rồi miêu tả ; hắn dường như không để ta đến khuôn mặt đang dần đen lại của võ tam, hoặc là hắn có để ý nên cố tình nói ra để chọc tức võ tam
Hơn trăm viên yêu Đan tất cả, có hơn mười viên yêu Đan của yêu thú nguyên anh kỳ hơn nữa có một viên cực đại, còn lớn hơn cả viên yêu Đan của nguyên anh kỳ - chẳng lẽ là hoá thần kỳ trong truyền thuyết - chỉ nghe tới số lượng thôi cũng đủ khiến hắn thấy choáng váng, có một viên yêu Đan hoá thần kỳ yêu thú ; yêu Đan của yêu thú cao cấp nhất của thế giới này.
44 Hắn đã nắm được một điểm cốt yếu với cùng quan trọng để đưa số yêu Đan từ trong túi cái tên trần thành này về tay hắn chỉ là tạm thời cứ giấu giếm đi chút đã, tất nhiên hắn cần tìm một cái cơ hội, một cơ hội để hắn lột sạch luôn cái tên gian thương tự cho mình là IQ cao này
- Ngươi đang nghĩ cái gì vậy? - trần thành nhìn thấy hắn khá suy tư, đôi lúc còn tỏ ra một chút vui mừng, đôi lúc lại thấy hắn như đang suy nghĩ thì hắn hỏi lại
- Không có gì! Chỉ là ta đang nghĩ nếu hai ta cùng săn giết yêu thú thì không biết điểm liệp sát sẽ tính lên người nào? - tất nhiên hắn không hơi đâu mà đi giải thích với cái tên gian thương này, vì tên này chính là con mồi của hắn nhưng hắn cũng vì vậy mà phải bảo vệ con mồi này thật tốt, kẻo có kẻ nào đó lại cuỗng mất thì công toi ; và một điều nữa hắn phải xác định trước mắt là điểm liệp sát yêu thú sẽ về tay ai?, như trước đó nếu như không biết được cái bí mật kia thì hắn hoàn toàn chẳng có lý do gì mà đi quan tâm đến việc này cả nhưng bây giờ thì khác, yêu Đan đang trong tay người kia vì vậy hắn phải tận lực leo lên để trở thành xuất chúng nhất, hắn muốn tiếp cận mục tiêu của mình gần hơn chút nữa
- Ngươi tính thế nào? - trần thành cũng khá bất ngờ với câu hỏi này của hắn, đúng vậy nếu liệp sát yêu thú thì kẻ nào sẽ lấy điểm liệp sát đây, phải biết rằng điểm liệp sát này rất quan trọng nó có thể giúp một người một bước lên mây vậy thì ai có thể bỏ qua ; nhưng với hắn thì hoàn toàn ngược lại, hắn không cần điểm liệp sát này hay nói đúng hơn hắn không cần dùng đến chúng nhưng võ tam chắc chắn sẽ cần, vì hắn biết tên này đang có mục đích riêng của mình và mục đích này chắc chắn có liên quan tới điểm liệp sát yêu thú.
45 Sau khi hoàn tất mọi thủ tục của hợp đồng hai người lại tiếp tục bàn về kế hoạch săn giết yêu thú và con đường họ phải đi trong khoảng thời gian tới
- Ngươi nói gì? - và sau khi nghe được tin tức mới nhất cầm trần thành đem đến thì hắn thực sự sửng sốt
- Ngươi nói thật sao? - hắn hỏi thêm một lần nữa để chắc chắn liệu mình có nghe lầm không, và nhận lại là một cái gật đầu chắc nịch của trần thành
Tin tức mà trần thành nói cho hắn là một tin tức cực kỳ quan trọng khiến cho hắn phải thay đổi ngay kế hoạch săn giết yêu thú lúc trước.
46 Sau khi đến nơi thì hắn và trần thành đáp xuống một khu vực bên ngoài của bìa rừng, vì nơi này không có dấu đỏ nên hắn cũng an tâm mà đáp xuống, khi đáp xuống đất hắn cũng không quên tạo một cái trận pháp để bảo hộ nhưng điều này dường như nằm ngoài dự đoán của trần thành khiến hai người xuýt chút nữa thì choảng nhau một trận
Sau một hồi giải thích thì tên này cũng để yên cho hắn làm với một điều kiện, hắn phải dạy cho tên kia sử dụng “ cân đẩu vân” và hắn đồng ý vô điều kiện vì hắn biết tên này chắc chắn không thể dùng được
- Ta bảo ngươi rồi ngươi không có thủy thuộc tính làm sao có thể sử dụng “ cân đẩu vân” được - hắn nhìn trần thành một cái rồi chua chát nói nhưng trong lòng thì không ngừng mừng thầm, cho dù ngươi có tu luyện điên cuồng thế nào nữa thì cũng không thể nào sử dụng được
- Ngươi lừa ta - tên trần thành này cuối cùng cũng nhận ra rằng mình bị lừa, hắn nổi đóa lên tính đánh nhau nhưng nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của tên kia nhìn hắn thì cuối cùng hắn cũng nhẫn nhịn được
- Ngươi chỉ bảo ta dạy nên ta chỉ dạy thôi, ai biết ngươi tư chất thấp kém như vậy! Không học được đâu phải lỗi tại ta - hắn tiếp tục phân bua, thực ra theo hắn thì tư chất của trần thành không hề thấp kém một tí nào, một thế giới linh lực cuồng bạo như thế này có được dị năng đã khó vậy mà tên này có tới ba loại dị năng không những vậy tên này hình như còn một hai loại dị năng nữa đang che dấu đi
- Ngươi bảo ai tư chất thấp kém - vốn đã nguôi giận nhưng khi võ tam nói lên hai từ tư chất thấp kém thì ngọn lửa giận trong hắn lại bùng cháy dữ dội, từ trên tay hắn một ngọn lửa chứa lôi điện đang cháy rừng rực như muốn xé xác võ tam ra
- Ta nói cho ngươi biết! Ở trong trận pháp của ta, ta là vương giả - hắn nói xong thì dơ một bằng tay lên tức thì luồng linh lực song hệ lôi hỏa trên tay của trần thành tiêu tán khiến cho màn biểu diễn của tên kia không khác gì một trò hề
- Ta biết ngay từ đầu, ngươi bày ra trận pháp này cốt yếu là để khi dễ ta - trần thành thấy vậy thì cơn tức giận ngày càng bốc lên ngùn ngụt, mất lần hắn muốn tạo một cái công kích để đập cho đối phương một trận nhưng đúng như tên kia nói, ở trong trận pháp của hắn hắn đúng là vương giả
- Thực ra muốn di chuyển từ nơi này qua nơi khác mà không cần đi bộ thì có rất nhiều cách, không nhất thiết phải học “ cân đẩu vân” - lúc này hắn cảm thấy làm vậy với tên này hơi quá, với lại với tính khí của tên này nếu hắn không cho tên kia một lời giải thích thì tên kia chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn, lỡ như mà tên kia không hợp tác với hắn nữa thì nguy to
- Cách gì? Ngươi đừng hòng lừa ta lần nữa - qua kinh nghiệm lần trước, tên này cũng không quá vui mừng mà đòi hỏi ngay nhưng nếu thật có cách để sau này không phải cuốc bộ nữa thì nhất thiết hắn phải học ; thực ra hắn cũng như bao nhiêu dị năng giả khác ở thế giới này, muốn đi từ vị trí này sang vị trí khác chỉ có hai cách một là cuốc bộ hai là dịch chuyển bằng trận pháp, mà giờ đây có cách không cần cuốc bộ cũng không cần trận pháp thì có chết hắn cũng phải học
- Cái gì cũng có cái giá của nó cả - hắn làm ra một bộ mặt thật thân thiện và chân thành nhìn trần thành rồi nói nhưng sâu bên trong con người hắn lại là bộ mặt của một tên gian thương ; ta bảo sẽ làm thịt ngươi từ đầu đến chân, ta nói được là làm được
- Bao nhiêu - trần thành nhìn về phía võ tam một cái rồi nói ; thực chất thì hắn cũng đã biết tên này muốn cái gì ở hắn nên nói thẳng luôn
- Vì đây là một bí thuật cao cấp nên giá cả của nó cũng phải lớn hơn, nhưng ta đảm bảo với ngươi nếu ngươi không thành công thì ta không lấy tiền - hắn ra giọng kể khổ một chút, thật ra như hắn nói cũng không sai bí thật hắn sắp dạy đúng là một bia thuật cao cấp nhưng đã bị hắn đơn giản hoá lại rồi, tất nhiên là dạy cho tên này thì không thể dùng thứ nguyên bản được thứ nhất là tên này sẽ không dùng được thứ hai nếu mà hắn dùng dược thì cũng là một thời gian tập luyện lâu dài mà ta của hắn là cho tên này dùng được luôn mới được
- Thành giao - trần thành nghe hắn nói vậy thì cũng biết mục đích của hắn nhắn tới là gì, với hắn viên tinh thạch dù ta hay nhỏ trong tay hắn cũng vô dụng, bây giờ đổi một cái vô dụng lấy một cái hữu dụng thì hắn dại gì mà không làm
- Đây là tất cả những gì ngươi cần học thuộc về phần thực hành thì sau khi ngươi nghiên cứu kỹ nó ta sẽ chỉ cho ngươi - hắn nói xong thì ném một miếng Ngọc giản mà hắn vừa mới tạo ra cho trần thành rồi nói
- Để đó mai học - trần thành nhận lấy miếng Ngọc giản rồi nhìn lên bầu trời lúc này bầu trời đang là một màu đến thì hắn chẳng có tâm trạng nào mà đọc Ngọc giản hay suy nghĩ gì cả, hắn chỉ muốn tĩnh tâm tu luyện một chút rồi ngày mai lại tiếp tục công việc
- Tuỳ ngươi - nghe trần thành nói vậy thì hắn cũng mặc kệ, hắn chẳng quan tâm làm gì vì không có việc làm nên hắn lại bắt đầu nhập định tu luyện một chút, nói tu luyện cũng không đúng trong khoảng thời gian này hắn hoàn toàn không dám tu luyện tăng tiến tu vi mà đang áp chế tu vi của mình cũng như chuẩn bị cho việc bế quan đột phá sắp tới - tình hình thật sự không ổn rồi - hắn cảm nhận được linh lực trong linh hải đang không ngừng dao động, nếu hắn thật áp chế không nổi thì phải làm sao
- Chỉ còn cách đó - lúc này hắn lại nhớ tới một cái bí thuật nho nhỏ trong mộng cảnh, bí thuật này liên quan tới một nhân vật cực kỳ Thông minh nhưng tư chất lại thấp kém vô cùng chính là vua ba vành PHẠM BÁ VÀNH ; PHẠM BÁ VÀNH thực chất không phải là vua chưa gì cả, người này chính xác là một tu sỹ và danh hiệu là vua của gắn là nhờ một cái bí thuật cực kỳ đặc biệt của người tự mình nghiên cứu ra “ hoá tinh hợp Đan bí thuật”, cái tên nghe thì dài nhưng thật ra nó rất đơn giản, người đời bảo cả đời hắn không thể kết thành kim Đan và quả đúng là như vậy sau hai lần kết Đan thất bại thì hắn cũng biết mình hoàn toàn không có thiên phú, nhưng người này không hề từ bỏ, hắn quyết tâm vượt qua kim Đan kỳ và cuối cùng người này nghĩ ra một cách đó là làm giả kim Đan ; kim Đan chẳng phải là kết tinh linh hải sao, vậy thì ta cũng sẽ làm như vậy nhưng không như bình thường ta sẽ kết tinh từng phần trước để chúng trở thành tinh thể, sau khi chuyển hoá tất cả linh lực thành tinh thể dành nhỏ thì đó chẳng phải là tu vi kết Đan sao?, với một ta tưởng điên rồ như vậy và sự thật chứng minh người này đã đúng, không những vậy sau khi vượt qua giai đoạn kết Đan kỳ thì người này tu vi thăng tiến một cách vượt bậc trở thành một truyền kỳ trong giới tu sỹ
Sau khi quyết định xong thì hắn cũng bắt tay vào làm ngay, với hắn nếu muốn đột phá bây giờ thì tỉ lệ thành công cũng khá cao nhưng hắn không có thời gian, kỳ thí luyện này chỉ diễn ra trong một tháng mà thời gian để cho một quá trình đột phá kể cả thành công đi chăng nữa thì cũng mất hơn một tháng đó chỉ là do hắn ước tính, thực tế có thể nhiều hơn đôi khi phải mất đến nửa năm cũng nên vì vậy việc hắn nên làm bây giờ là làm chậm quá trình đột phá của mình
Kết tinh linh lực thực ra là một qua trình đi đường vòng, với giới tu sỹ thì không mấy ai lại đi làm cái này khi họ có đủ khả năng trực tiếp bước lên kim Đan kỳ còn với hắn đây là biện pháp chữa cháy hoàn thiện nhất ; tất nhiên việc này cũng có một số lợi ích nhất định mà lợi ích lớn nhất của nó chính là tinh lọc lại linh lực của bản thân người tu luyện
- Ngươi chỉ ta thực hành đi - hắn đang tu luyện kết tinh linh lực thì một giọng nói bên tai khiến hắn không thể nào không tạm ngừng việc tu luyện, lúc này trần thành không biết vì lý do gì mà không ngừng lay lay cánh tay hắn miệng cũng không ngừng lẩm bẩm khiến cho hắn không thể nào chuyên tâm tu luyện được
- Chuyện gì? - khá bực bội vì trong quá trình tu luyện bị phá đám, hắn gắt gỏng hỏi lại
- Ta đọc xong kỹ phần lý thuyết rồi! Ngươi dạy ta thực hành đi - trần thành tỏ vẻ vô tội nhìn hắn một cái, ánh mắt hắn lấp lánh như biểu thị của việc làm nũng vậy
- Bỏ cái ánh mắt đó đi, thật khó chịu! - hắn nhìn thấy ánh mắt này lại liên tưởng đến một cô nương đang làm nũng với người yêu của mình khiến hắn không tự chủ run lên một trận, mồ hôi lạnh chảy ra như mưa
- Ngươi thấu triệt toàn bộ - thấy tên kia mặt mày nghiêm túc hẳn thì hắn tiếp tục hỏi
- Đúng vậy! Đã hoàn toàn hiểu chân lý trong đó - trần thành nhìn về phái hắn rồi tỏ ra một bộ mặt tự tin đáp
- Ngươi nói ta nghe tất cả những gì ngươi hiểu đi - trần thành tỏ vẻ không tin, đúng là hắn không hoàn toàn tin tưởng, một môn độn thuật cao cấp như vậy không những thế nó còn là môn độn thuật lôi thuộc tính thuộc dạng khó hiểu nhất mà tên này dùng chưa tới hai canh giờ đã hoàn toàn thấu triệt,nói ra thì không chỉ riêng hắn đến toàn bộ giới tu sỹ cũng chẳng ma nào dám tin
- Nó là thế này! Thế này! Thế này - trần thành thấy vẻ mặt nghi ngờ của hắn nên một bụng tức giận không biết từ đâu xông lên, thế là hắn kể một mạch từ đầu đến cuối mọi thứ hắn hiểu về môn độn thuật này không những thế hắn còn tự mình nêu ra những ý tưởng mới khiến cho võ tam cứng họng
- Thiên tài! Ngươi đúng là thiên tài - trần thành nghe hắn nói xong không tự chủ mà thốt lên, thật sự tên này là thiên tài, một thiên tài quá sức tưởng tượng của hắn
Nghe hắn nói vậy thì trần thành mặt đỏ tới mang tai, đây là lần đầu tiên hắn nghe võ tam khen một người nào đó mà người đó lại là chính mình, trong lòng hắn bây giờ như có vô số con Nai đang chạy loạn
- Vậy ngươi dạy ta thực hành đi - trần thành nhìn về phía võ tam một cái rồi chân thành nói
- Ngươi đã hiểu tới mức đó thì ngươi tự làm cũng được mà
- nhưng ta không biết bắt đầu từ đâu
- Thôi được ta sẽ làm một lần, nhìn cho kỹ ta sẽ không làm lần thứ hai đâu - hắn đứng dậy thu lại trận pháp rồi bắt đầu các bước để chuẩn bị dùng lôi độn
- Đầu tiên dùng thần thức xác định nơi cần đến, sau đó dùng linh lực lôi thuộc tính bao quanh bản thân mình, kế tiếp chính là dùng tế lôi thuật để giúp bản thân mình kết nối với khu vực muốn tới, và cuối cùng là.
47 Một đêm an lành qua đi, ánh nắng sớm chiếu vào khu rừng phía Tây đỏ rực như màu máu, lúc này hắn cũng đã trong tình trạng tu luyện tỉnh dậy nhưng có một điều không ngờ là cái tên trần thành này lại đứng ngay bên cạnh hắn chỉ là không biết tên kia làm gì m...
48 Hai người cùng có một mục đích nên cuối cùng họ cũng xác định sẽ tấn công về phía đám yêu thú nguy hiểm này và tất nhiên cuộc chiến đấu sẽ không phải bắt đầu từ lúc này vì đám yêu thú này không phải là mục tiêu của họ mà mục tiêu của họ chính là tổ của chúng
Theo dõi mất nguyên một ngày cuối cùng họ cũng tìm ra được ổ của chúng, trời đã về chiều những con ong cần mẫn nhất cũng đã quay về tổ đúng như tính toán của họ từ trước nhưng có một điều họ chưa tính được là chu vi của chiếc tổ ong mà họ đang nhắn tới đang ngay trước mắt mình này
- To vãi chưởng - hắn thốt lên một cách ngạc nhiên, hắn trố mắt lên nhưng toà kiến trúc trước mặt, nếu không phải nãy giờ nhìn thấy những con ong đã chui vào đó thì hắn cũng không tin toà kiến trúc trước mặt hắn là một tổ ong
Trước mắt hắn là một cái tổ ong ta chà bá lửa ra, nó không như bình thường được treo lủng lẳng trên cây mà toàn bộ thân cây này đều bị bao bọc bởi một lớp đất sét tượng trưng cho toàn bộ thân cây này đều là tổ của chúng, một cái tổ ong khổng lồ nó lớn đến mức mà khiến hắn tưởng tượng đến một toà nhà cao tầng chọc trời vậy
- Ngươi nghĩ sao? - hắn tin rằng trần thành nhìn thấy cảnh này sẽ có cùng cảm nghĩ như hắn
- Thật đồ sộ! Ta không nghĩ chỉ là những con yêu thú cấp thấp mà có thể tạo ra một công trình hùng vĩ như vậy ; đúng là thiên nhiên tạo hoá thật khó đoán - trần thành nghe thấy hắn nói vậy cũng không ngừng than thở
- Rồi sao nữa? - hắn tiếp tục hỏi vì câu trả lời này không phải là câu trả lời mà hắn cần
- Ta nghĩ trong đó chắc chắn có “ lạc thiên thánh lộ” - trần thành lại tiếp tục nói, mục đích của chuyến đi này của của trần thành thì lạc thiên thánh lộ là một trong những thứ hắn cần, cũng vì vậy mà lúc trước võ tam đề nghị hắn đi theo hướng nam thì hắn đồng ý vô điều kiện ; có thể nói hắn là kẻ có nhiều Thông tin nhất trong chuyến đi săn này
- Chúng ta nên làm gì đây? - câu trả lời thứ hai này cũng không phải là câu trả lời mà võ tam cần, câu trả lời hắn cần là một quyết định nói trắng ra là tuy hắn rất thèm thuồng lạc thiên linh lộ nhưng hắn cũng chẳng muốn bỏ mạng nơi này, không có lạc thiên linh lộ tuy rằng bát hoang thần đạo của hắn không được hoàn mỹ cho lắm nhưng mà đổi lấy cái mạng của mình thì hoàn toàn đáng giá ; thử nghĩ xem cho dù là một nguyên anh hay linh vương gì gì đó mà bắt gặp cái cảnh này chắc cũng bó tay chịu chạy chứ đừng nói là hắn
- Tất nhiên là phải cướp nó! - trần thành nhìn võ tam một cách nghi ngờ, mục đích của chúng ta là nó không lẽ ngươi muốn bỏ qua - chúng ta mất cả ngày trời mới tìm ra được hang ổ của nó đấy, hơn nữa không phải lúc nào cũng có thể tìm thấy được một tổ ong chà bá chảng mà chắc chắn sẽ có lạc thiên thánh lộ vậy đâu - trần thành gào thét trong lòng
- Ngươi không bị điên đấy chứ?- nghe xong câu trả lời của trần thành thì hắn cũng đã xác định được tên này bị điên, hắn bị tiền tài làm che mắt mất rồi - ngươi có biết rằng nếu chúng ta thật chọc vào chúng thì sẽ có hậu quả gì không? Là táng thân đó - hắn thật muốn ngửa mặt ra chửi một hồi cho sướng miệng nhưng cuối cùng hắn cũng đành nuốt lại những lời này ; nói thật ra thì hắn cũng không tin kẻ bên cạnh mình là một kẻ ngu ngốc tới vậy, một kẻ ngốc thì làm sao có thể ra dáng của gian thương được với lại tên này cũng không phải Là kẻ cuồng chiến như hồ phỉ, mỗi lời nói ra của tên này đều cực kỳ điềm tĩnh - vậy là tên này đã có chuẩn bị từ trước - hắn suy nghĩ rồi cho ta một đáp án hắn cho là hợp lý nhất
- Ngươi tính như thế nào? - câu hỏi thứ tư hắn đưa ra trong một ngày, đây cũng là lần đầu tiên hắn đưa ra nhiều câu hỏi như vậy, vốn là một kẻ Thông minh mọi việc hắn thường suy nghĩ trước khi thực hiện nhưng lần này ngoài việc chạy trốn thì hắn không suy nghĩ ra được cái gì nên đành phải chấp nhận làm kẻ ngu, hắn muôn xem kế hoạch của tên kia xong lúc đó mới suy nghĩ xem có nên thực hiện hay không
- Để quan sát thêm một thời gian đã - không như võ tam nghĩ thực ra trần thành tuy rằng có chút chuẩn bị từ trước nhưng chỉ là ứng phó với mấy loại tổ trùng nho nhỏ mà thôi chưa không nghĩ bây giờ lại gặp một tổ trùng chà bá chảng vậy, nên trần thành quyết định theo dõi một thời gian rồi hẵng tính
- Tuỳ ngươi! - hắn nói xong cũng chẳng để tâm đến tên này nữa - cứ coi như là một ngày không công đi - suy nghĩ một chút rồi hắn lại làm cái công việc bình thường hắn vẫn làm buổi tối đó là làm một cái hố nhưng lần này nó lớn hơn chút đơn giản vì có thêm một người nữa
- Ngươi không thể làm cho nó đẹp hơn chút nào à - trần thành cũng theo hắn vào trong chiếc hố mà hắn đào rồi cho nhận xét nhưng trong lòng thầm nghĩ - tên này hình như cái gì cũng biết làm a - chưa nói đến việc hắn rất thành thạo trong việc điều khiển lôi, phong thuộc tính giờ đây công việc đào đất hắn cũng làm một cách cực kỳ gọn gàng, nếu hắn chịu làm người hầu của mình thì tốt biết mấy
- Chỉ để nghỉ một đêm thì chau chuốt làm gì cho mệt - hắn phản bác lại câu hỏi của trần thành bằng một điệu giọng bực bội, mất không cả ngày hôm nay hắn đã bực bội lắm rồi, bây giờ hắn làm cho chỗ nghỉ ngơi rồi mà vẫn còn ý kiến ý cò gì nữa
- Ai bảo chỉ là một đêm - trần thành nhìn hắn một cách nghi ngờ hỏi
- Tất nhiên là qua đêm nay ta sẽ đi kiếm con mồi khác rồi, ai rảnh mà ở mãi cái địa phương quỷ quái này mà xem với chả xét - hắn trả lời một cách đương nhiên, hắn đang cần liệp sát yêu thú chứ không rảnh hơi mà cứ ở đây ngồi không
- Nhưng mà chúng ta phải quan sát yêu trùng - trần thành đáp lại một cách cau có - chẳng lẽ hắn muốn bỏ qua lạc nhật thần lộ - trần thành nghĩ vậy thì trong lòng có chút khó chịu
- Ta phải lấy được nó, dù trả bất cứ giá nào ta cũng phải đoạt được nó - hắn tiếp tục nói
- Ai bảo là bỏ qua, nhưng muốn quan sát nó cũng đâu cần ngu si gì mà cứ ngồi lỳ ở một chỗ như vậy? - hắn tiếp tục nói, vì hắn cũng đã tính trước là mình nên thăm dò một chút lúc đó mới quyết định
- Vậy lúc trước ngươi bảo ta bỏ qua chỉ là giả bộ - trần thành cuối cùng cũng hiểu được thêm một chút tính cách của tên này, một kẻ chỉ muốn làm chứ không muốn nói.
49 Hai người nằm trong cái hố mà nơi đúng hơn nó không còn là một cái hố nữa mà trông giống như một động phủ thì hơn, theo yêu cầu của trần thành võ tam đã làm cho nó rộng thêm chút nữa, bố trí xong trận pháp và tạo ra một vài đồ dùng nho nhỏ cho tên yên lòng
- Chuyện đó để sau tính, ta còn bận việc - hắn ngắt quãng cuộc nói chuyện với trần thành vì hiện tại hắn không rảnh, trời về đêm cũng là lúc hắn phải thực hiện công việc của mình - kết tinh linh lực trong linh hải
Thấy đối phương nói vậy thì trần thành cũng chẳng quấy rầy đối phương nữa, hắn leo lên chiếc gường mà võ tam tạo cho hắn rồi làm một giấc ngon lành
Cô đọng linh lực thành hạt đối với hắn là một việc dễ như ăn bánh uống trà chỉ là thời gian làm việc này hơi lâu một chút khiến hắn cũng khá bực dọc, mỗi một đêm hắn đều cố gắng tập trung hoá tinh linh lực của mình nhưng linh lực của hắn quả thực quá rộng lớn khiến cho hắn mất gần hai đêm mới hoàn thành xong linh hải chủ
- Cuối cùng cũng hoàn thiện thủy linh linh hải - hắn mừng rỡ trong lòng, quả thật với hai đêm này hắn đã tốn không ít khí lực cho việc hoá tinh linh lực, giờ đây nhìn vào toà linh hải toàn những hạt linh lực kết tinh trong lòng hắn tràn đầy thỏa mãn
Quả thật nói trắng ra thì tốc độ kết tinh linh lực của hắn có thể xem là cực nhanh nhưng việc đó lại kèm theo cho hắn một nan đề mà hắn phải giải quyết gấp, việc linh lực ở linh hải chính của hắn được kết tinh đồng nghĩa với việc hắn đã làm mất đi sự cân bằng vốn có của linh mạch bát hải và lúc này linh hải ẩn của hắn vì sự áp chế triệt để của linh hải ẩn nên đồng loạt làm phản
Hắn thực sự chưa tính đến trường hợp này sẽ sảy ra, nói đúng hơn là hắn nghĩ trường hợp này chỉ sảy ra khi hắn thay đổi một chút ở trong linh mạch ẩn chứ không ngờ đến cả linh mạch chính cũng có liên quan - thật sự lần này nguy to rồi.
50 Thời gian trôi qua thật nhanh, võ tam vẫn đang đắm chìm vào tu luyện hoá tinh linh lực, bên cạnh hắn trần thành cũng bước vào tu luyện, đây có lẽ là lần bế quan đầu tiên của nàng, tuy có chút nhàm chán nhưng có trong tay môn công pháp tuyệt đỉnh như đại diễn quyết nên nàng cũng quyết tâm tìm hiểu nó một cách sớm nhất
Nàng vừa tìm hiểu chân quyết vừa làm công việc hộ pháp khiến cho thời gian này đối với nàng có đôi chút buồn chán, với một cô con gái hiếu động như nàng thà rằng bước ra ngoài kia chiến đấu với yêu thú còn vui hơn là cứ ngồi một chỗ tu luyện thế này
Nàng vốn là một người hiếu động và không thích gò bó thế cho nên nàng đã tìm vô số cách để thoát khỏi sự trói buộc của cha mình và cuối cùng nàng cũng đã thỏa được ước nguyện với việc cha nàng cho nàng vượt vạn cây số để bước sang vùng đất đông thổ này cùng với một điều kiện - tìm hiểu chân tướng của đoàn trưởng thần lang quân đoàn- vì vậy nàng đã cố trà trộn vào thần lang quân đoàn và rồi gặp hắn, một tên vô sỉ tham lam nhưng cũng tràn đầy bí ẩn
Năm ngày trôi qua hắn vẫn ngồi đó tu luyện, nàng vẫn ở bên cạnh hắn vừa tu luyện vừa hộ pháp cho hắn
Trong thời gian của ngày thứ năm này hắn có thoát ra khỏi trạng thái tu luyện một chút rồi Thông báo cho nàng một tin cực vui - năm ngày sau ta sẽ xuất quan - thế là nàng tiếp tục tu luyện và mong chờ cho năm ngày trôi qua thật nhanh
Mười ngày trôi qua hắn vẫn cứ tu luyện bên cạnh nàng và nàng thì đứng ngồi không yên đang không ngừng lẩm bẩm
- Ngươi nói chỉ bế quan thêm năm ngày nữa sẽ xuất quan mà - nàng nhìn hắn đang trong trạng thái tu luyện rồi lẩm bẩm, nói thật nàng chán cảnh này lắm rồi, mười ngày liên tục nàng chỉ ngồi một chỗ nhìn hắn tu luyện, tuy rằng trong tay nàng có bộ công pháp đỉnh cấp kia khiến cho nàng tu luyện đỡ buồn chán nhưng nó cũng không thể ngăn được oán hận của nàng đối với hắn
Mười ngày qua để cho đỡ buồn chán nàng đã cố gắng tu luyện nhưng có lẽ vì thiên phú của nàng quá mức đặc dị nên chỉ trong mười ngày nàng đã bước qua cánh cửa nhập môn của đại diễn quyết bước vào tu luyện tầng thứ nhất, việc này khiến cho nàng cảm thấy một chút hụt hẫng, nàng tưởng bộ công pháp này phải cao thâm lắm, khó tu luyện lắm nhưng không ngờ việc này đối với nàng lại dễ dàng như vậy ; nếu việc này mà để cho đại diễn thần quân thấy chắc hắn sẽ đội mồ sống lại không chừng
Nàng tu luyện xong tầng thứ nhất cũng chẳng tỏ vẻ vội vã đi tu luyện tầng thứ hai mà lại chăm chú vào mấy bí thuật được ghi lại phía sau bộ công pháp
- Khống linh thuật - nàng nhìn thấy dòng chữ đầu tiên trong một bí thuật mà hiện tại nàng có thể sử dụng, khống linh thuật tên như ý nghĩa là một thuật dùng để điều khiển yêu tộc.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 5
Thể loại: Huyền Huyễn, Truyện Teen, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 16