21 Xe chạy nhanh trên đường, qua Tô Đê, qua cầu, sau đó ngừng lại trước một phủ để được cây xây bao quanh. Cửa đồng lớn được mở ra, lão nhân mặc đồ màu xánh đứng ở trước cửa nghênh đón.
22 -Có phải anh đã thích Thôi Tiểu Tâm rồi không?Thanh âm đột ngột vang lên , làm Lý Mục Dương đang trầm tư giật mình. Lý Mục Dương dở khóc dở cười nhìn Lý Tư Niệm mặc một bộ đồ màu hồng áo, ở trước áo còn có một con ngáo ộp, nói:-Lý Tư Niệm, em đừng có ngây thơ như vậy được không?Lý Tư Niệm bĩu môi , bất mãn nói:-Làm sao? Hiện giờ ghét bỏ em ấu trĩ rồi à? Thấy được sự tao nhã ung dung khí chất của chị Tiểu Tâm thì bắt đâu ghét em rồi phải không? Trước kia khi chị Tiểu Tâm chưa phản ứng thì tại sao anh lại không nói em là ngây thơ?-Anh không có ý đó.
23 -Trương Tiểu Quân, chúng ta cùng nhau đi WC chứ? Tôi không chấp nhận. Lý Minh, trưa nay bọn mình đi ăn đồ ăn Cẩm Giang hỉ? Tôi không chấp nhận. Trần Trùng, giúp tôi mang một chút đồ ăn về nhé, xin lỗi, tôi không chấp nhận.
24 Lai giả bất thiện !Cũng không phải nói Lý Mục Dương có thể thấy được lòng người tốt hay xấu mà là ở sâu trong nội tâm của hắn cảm thấy được, một công tử ca anh tuấn tiêu sái phong độ nhẹ nhàng như vậy không có lý do nào mà tới bắt chuyện với một tiểu nhân vật như hắn.
25 Bởi vì chuyện Ngưu Lang Chức Nữ đều lưu truyền rộng rãi ở Thần Châu đại địa cho nên mỗi một danh môn quý tộc có khuên nữ đều đề phòng tất cả những đồng chí chăn trâu Ngưu Lang.
26 Yến Tương Mã tỏ ra kinh ngạc, trợn mắt há hốc mồm , trong lòng muốn mắng chửi người. Kịch bản không đúng, chuyện xưa phát triển không phải như vậy. Thân là đại thiếu gia trong danh môn vọng tộc phú gia, sau khi hắn làm rõ ý đồ đến đây thì tên tiểu tử ngồi trước mặt phải dạ dạ vâng vâng mà đáp ứng, hơn nữa cũng không bao giờ tiếp xúc với nữ tử của Thôi gia nữa, hắn sẽ nhân từ mà vỗ vỗ bờ vai của tên tiểu tử kia, an ủi vài câu để thể hiện phong phạm của một công tử thế gia.
27 Trong một con hẻm nhỏ tĩnh mịch, tựa như trên mỗi hòn đá xanh sáng loáng kia đều cất giấu vô số bí mật. Phía sau cánh cửa sơn đỏ là một cái sân nhỏ cũ kỹ.
28 Dịch: Hôi LôngYến Bá Lai mày rậm mắt to, khuôn mặt gầy cao, không giận mà có vài phần uy nghiêm. Khi hắn dùng loại ánh mắt sắc bén này nhìn chăm chú vào người khác thì sẽ làm người ta có cảm giác hô hấp dồn dập, ngực như bị tảng đá lớn chặn vào, hít thở không thông.
29 Dịch: Hôi LôngNgoài Lý Tư Niệm ra thì đây là lần đầu tiên Lý Mục Dương nhận được quà từ một người bạn của mình. Lý Mục Dương không có bạn cùng giới. Túi gấm tản ra mùi nhàn nhạt, không biết là bởi vì hương liệu ở bên trong hay là mùi thơm từ cơ thể của Thôi Tiểu Tâm.
30 Sáng sớm, khi mặt trời vừa mới ló lên sau đường chân trời, Lý Mục Dương đã đứng trước cửa sổ tập thể dục, sau đó còn đi đi lại lại bài ' Phá Thể Thuật'.
31 Dịch: Hôi LôngYến Tương Mã là một người theo chủ nghĩa hoàn mỹ. Mặt mũi hoàn mỹ, xuất thân hoàn mỹ, tính cách học thức nhân phẩm công phu không có gì là không hoàn mỹ.
32 Dịch giả: Hôi Lông
Đình viện ở chỗ sâu này, khu nhà ở cao tường riêng tư Lý Nham và La Kỳ mua được khi vừa mới đến thành Giang Nam hiện tại đã trở thành một lớp lá chắn tự nhiên cô lập với ngoại giới.
33 Dịch giả: Hôi Lông
Rặc rặc rặc rặc. . .
Âm thanh vỡ vụn của đá xanh không dứt bên tai, cả mặt tường như muốn sụp đổ.
Đây chỉ là lực từ thân thể đụng vào vách tường.
34 Thân thể Ô Nha phiêu đãng trên không trung, giống như là một con diều bị hư một bên cánh vậy.
Hắn huy động hắc bào muốn tư thế được giữ vững , nhưng đã không còn kịp rồi.
35 Một quyền Phá Thương khung !
Trong viện bạch quang lóe ra , nháy mắt thế giới bóng tối đã biến mất trở thành ban ngày.
Ám Hắc mê chướng bị phá giải, sương mù màu đen chung quanh bay ra.
36 Khuôn mặt Lý Mục Dương lạnh lùng, lưng thẳng tắp.
Ánh mắt đỏ như máu , mang theo một lực lượng âm tàn lúc nào cũng có thể nhắm người mà phệ.
Y phục trên người hắn dính vết máu , trên mặt còn có những miếng vụn thịt của Huyết Nha.
37 Tự nhiên là Lý Mục Dương không tin Yến Tương Mã, đúng như Yến Tương Mã không tin Lý Mục Dương có thể giết chết Ô Nha.
Lý Mục Dương biết Yến Tương Mã không có hảo cảm với mình, cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, ngươi xem thử người nhà của thiên nga nghĩ như thế nào?
Cho nên khi Yến Tương Mã hỏi hắn có tin không thì Lý Mục Dương liền không chút do dự mà trả lời “ Không tin”.
38 Biến đổi bất ngờ!
Chuẩn bị ra cửa thì gặp được Ô Nha, giải quyết xong Ô Nha thì lại gặp Yến Tương Mã, thật vất vả lắm mới chạy đến trường thi thì bị hai người bảo vệ nàychặn lại không cho vào.
39 Trần Tấn là một giáo viên già dặn, có thí sinh đi thi muộn cũng là điều không hiếm thấy. Thi sinh như vậy đại đa số đều là COCC, thuộc loại hình dốt nát, ngồi ăn rồi chờ chết.
40 -Tôi tin anh.
Lý Mục Dương nói.
Tuy rằng việc làm và lời nói của Yến Tương Mã có chút hơi quá nhưng lòng dạ lại khá tốt.
Đây là nhận thức của Lý Mục Dương về Yến Tương Mã.
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Năng, Ngôn Tình, Đô Thị
Số chương: 50
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Nữ Cường, Dị Năng
Số chương: 107
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Dị Năng, Kiếm Hiệp
Số chương: 50