61 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Năng lực thực hiện của Lê Hạo vẫn rất xuất sắc, sau khi quyết định leo tường, cậu bật người chạy về chỗ tiếp tân, lấy cớ “lộm phòng ở tầng trệt”, đòi tiếp tân phải đưa cho cậu chìa khóa phòng tầng bốn.
62
Lê Hạo nghẹn lời, tự lừa mình dối người:
– Anh nói gì cơ? Gió lớn quá tôi không nghe rõ.
Nghiêm Trạch: “…. ” Anh nhìn qua cửa sổ đóng kín, kiên nhẫn lặp lại:
– Được rồi, vậy tôi nhắc lại lần nữa, tôi là thẳng nam.
63
Sau khi ăn xong bữa sáng, Nghiêm Trạch không nhan không chậm ra ngoài, đi tới đoàn phim ra mắt, mặc Lê Hạo và Hướng Tây Đông ở phía sau cà khịa nhau.
Do chưa khởi động máy, nữ diễn viên chính, diễn viên bình hoa, cùng với mấy diễn viên phụ hôm nay cũng không tới.
64
Thấy đạo cụ sư trở lại, phó đạo vội thu lại tri thức dạt dào về mã vượn, một bước vọt tới, chỉ vào mũi đạo cụ sư tiếp tục mắng:
– Tôi đệt, cậu chạy ở nơi đâu hả, biết có bao nhiêu người lo lắng cho cậu không hả! Điện thoại gọi cũng không nghe!
Đạo cụ sư hoảng sợ:
– Tôi chỉ là đi kiếm vài tảng đá thôi mà! Chỉ là lúc đi đường có bị ngã….
65 Kiểm lâm hoàn toàn xa lạ với giới giải trí, vì vậy thấy Nghiêm Trạch hắn cũng không thể ngay lập tức nhận ra người có gương mặt dễ nhìn đang bình thản nho nhã uống hồng trà lại là vị minh tinh nhắc suốt dọc đường.
66 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thấy Nghiêm Trạch biểu tình kiểu “Tên đại diện ngu ngốc đang nói cái gì vậy”, Lê Hạo ngượng ngùng xoa mũi.
67
Đàm Ti Nhạc có khổ mà không nói được.
Lúc trước cậu ta lo Nghiêm Trạch sẽ nói cho Lâu Ngộ Bạch biết chuyện Nghiêm Trạch giả gái là do cậu đầu têu, nên cậu ta đã lén nhắn cho Nghiêm Trạch, định thương lượng một chút.
68
Nói xong, Lê Hạo khẩn trương nhìn chằm chằm Nghiêm Trạch, sợ anh nói ra lời cay đắng. Chỉ là ngoài dự kiến của cậu, Nghiêm Trạch không những không chê cười cậu, còn thật sự hỏi lại:
– Vậy cậu định dùng gì để giữ tôi lại?
Lê Hạo gãi ót, thử nói:
– Dùng tâm cảm hóa nha?
Nghiêm Trạch:
– Cái đó gọi là siêu độ.
69
Lê Hạo hoảng sợ rối bời, quan tâm quá sẽ bị loạn, cậu hoàn toàn quên mất Nghiêm Trạch là người nào.
Cậu lái xe xuyên đêm, lòng như lửa đôt chạy vào bệnh viện, xông vào phòng bệnh thì mới kinh ngạc phát hiện, người nằm trên giường bệnh lại là một người cậu không quen biết!
Còn người cậu nghĩ bị thương…
Nghiêm Trạch đang ngồi bên giường, một bên lười biếng ngáp, một bên chơi điện thoại.
70
Lê Hạo liếm môi, khó hiểu cảm thấy hơi khô miệng. Cậu cứng ngắc lái xe, trong đầu lại kỳ diệu xuất hiện vài thứ.
Vì sao lại thích Nghiêm Trạch?
Lê Hạo cũng không biết, cậu chỉ biết tuy Nghiêm Trạch miệng độc tính xấu, nhưng cậu muốn cùng anh một chỗ.
71
Lê Hạo ngẩn ngơ, theo hiểu biết về sở thích xấu xa của Nghiêm Trạch, phản ứng đầu tiên của cậu là Nghiêm Trạch lại đang muốn lừa cậu, nên cũng cẩn thận nói:
– Anh không gạt tôi phải không?
Nghiêm Trạch: “….
72
Kết thúc.
Một năm sau.
Sân bay tại Bùi thị.
Đêm đã khuya, yên lặng như tờ, nhưng sân bay tại Bùi thị vẫn cứ náo nhiệt như vậy.