61 Mảnh trăng khuyết vẫn như cũ cô độc treo trên cao, thỉnh thoảng lại có một tiếng côn trùng kêu vang truyền đến, trở thành khúc nhạc duy nhất trong đêm yên tĩnh.
62 Hai bóng người màu đen, hai chân móc vào mái hiên, đứng lộn ngược ở dưới mái hiên tầng một. "Không ngờ ta đường đường là Ảnh Vương hiện tại lại phải cùng ngươi cùng nhau làm đầu trộm đuôi cướp!" Tiêu Vũ Cô đứng lộn ngược liếc Hoa Nhược Thủy ở bên cạnh một cái.
63 Điện 4Nguyệt Ma avẫn giống ebnhư cũ là 2một nơi e2quỷ dị ccu ám, chỗ eengọn đèn 1duy nhất 7phát sáng, 3là sự yên 9lặng tĩnh 5mịch. Quyền 2trượng màu f0tím đen dựng 65ở trung cftâm đại eeđiện khẽ 46phát ra một 0vầng sáng 76màu đen, 5viên Thủy 41Tinh Cầu 3kia vẫn còn 8đang xoay btròn không 67ngừng, đột 2nhiên một cbluồng sáng 4của ánh 6ctrăng, từ 92đỉnh đại 0điện chiếu 43nghiêng xuống, 94bao vây Thủy 4Tinh Cầu eở trong 28đó, tia 9sáng chói 3amắt, làm b5cho người a7ta không thể 21thấy rõ 2fđược động 7thái của 6fThủy Tinh aCầu.
64 Đêm đen, bởi vì ánh trăng mất đi hào quang vốn có mà vẻ quỷ dị càng thêm lộ ra. Sự biến hóa của ánh trăng, cũng làm cho những động vật ở chung quanh chạy tán loạn bất an.
65 Hai người Tiêu Vũ Cô và Hoa Nhược Thủy vẫn luôn đi theo sau lưng Ngân Lang, ẩn thân ở dưới mái hiên bên ngoài điện Nguyệt Ma, đầu lộn ngược xuyên qua khe hở của bệ cửa sổ nhìn nhất cử nhất động ở bên trong, ánh mắt của hai người trong đêm đen cũng khẽ lóe lên.
66 Cát bay hỗn loạn, gió lớn nổi lên, tay áo màu đen mở rộng tung bay tán loạn, đây chính là quyết đấu tối cao? Quyết đấu bằng ánh mắt! Trong con ngươi của hai bên đều tồn tại bóng dáng lẫn nhau, gắt gao nhìn chằm chằm, người nào chớp mắt trước, người đó chính là người thua, bọn họ đều không thể thua, cho nên bọn họ chỉ có thể lẳng lặng giằng co.
67 Trường kiếm bị rút ra, Dạ Minh vốn là người bị nội thương tự nhiên quỳ xuống đất, chỉ dựa vào trường kiếm của chính mình chống đỡ lấy thân thể của bản thân, phù một tiếng, cỗ ngái ngái kia đã phải nén chịu thật lâu tại thời khắc này hoàn toàn triệt để bắn ra, máu đỏ tươi , nhiễm đỏ một mảnh đất kia.
68 Dừng bước lại, tầm mắt rũ xuống bên dưới thoáng qua một tia lạnh lẽo. Khẽ ngẩng đầu, lại không che giấu được tia sáng sâu vạn trượng kia: "Thật sự muốn ép ta sao?" Giọng nói lạnh lẽo tới cực điểm, nhưng không cách nào che giấu một chút run rẩy rất nhẹ kia.
69 Sở Dạ Phong một tay tụ tập Huyền Khí mãnh liệt đang vận sức chờ phát động, cặp mắt gắt gao nhìn chằm chằm con ngươi màu xanh lá cây khát máu của Ngân Lang, vẻ mặt đã không còn lạnh nhạt giống như ngày thường.
70 Nhẹ nhàng nâng bước chân run rẩy lên, bước từng bước một đi về phía Dạ Minh cả người bị màu đen vây quanh, nhìn khuôn mặt trắng nõn kia. Khó trách ban đầu lại cảm thấy quen thuộc như vậy, nhưng thủy chung nhớ không nổi là ai.
71 Phập ’ bóng dáng màu đen đã chắn ở trước mặt nàng. Đây là tiếng vũ khí sắc bén đâm xuyên qua ngực, ngay sau đó chính là mùi máu tươi khiến cho người ta hít thở không thông, đang khuếch tán ra chung quanh.
72 Bóng người trong bóng đêm từ từ vặn vẹo, khuôn mặt khắc sâu trong trí nhớ kia biến mất từng chút từng chút, ánh mắt khổ sở lại hết sức che giấu kia gạt mãi không đi.
73 Mặt trời buổi trưa luôn luôn nóng hừng hực, chiếu vào trên làn da đều sẽ khiến cho người ta có loại cảm giác đau nhói. Vừa đến buổi trưa, toàn bộ thế giới đều chìm trong yên tĩnh, mùa hè nóng bức luôn luôn làm cho người ta không muốn nhúc nhích sinh ra lười biếng.
74 Đỉnh Thanh Lam, chính là tên của ngọn núi kéo dài trăm dặm này, mà Thần điện Thánh Vực lại tọa lạc tại trung tâm sơn cốc trên đỉnh Thanh Lam. Nơi này sương trắng vấn vít quanh năm, là nơi tốt nhất để tu luyện vệ sĩ.
75 Một tay gạt cỏ dại cao hơn đỉnh đầu qua một bên, giơ tay lên lau chùi mồ hôi trên trán. Mặc dù mặt trời buổi sáng không có gay gắt như giữa trưa, nhưng chiếu vào trên da vẫn thấy đau rát.
76 Chân trời vừa mới nhuộm lên một tầng vầng sáng mông muội, mặt trời mọc còn chưa lộ ra tia nắng ban mai và cái mặt tròn của nó, trong sân đã bắt đầu vang lên tiếng quét sân ‘sột soạt sột soạt’.
77 Đầu Dạ Minh đang cúi xuống, chậm rãi nâng lên, lộ ra một đôi đồng tử đỏ tươi khát máu, nét mặt dữ tợn, không ngừng đảo mắt, tại lúc này hắn có thể cảm nhận được trong cơ thể có một cỗ hơi thở đang đánh vào không ngừng, như vậy lại càng khiến cho nét mặt khổ sở của hắn tràn đầy phẫn hận.
78 Ánh sáng màu trắng hợp thành một cái vòng tròn, bao quanh toàn bộ cơ thể của nàng, vầng sáng mở rộng ra bốn phía, bóng dáng màu trắng giống hệt như mũi tên nhọn rẽ gió lao về phía cách đó không xa mạnh như vũ bão.
79 Một bộ quần áo màu trắng, chân đạp lên ảo mộng hư vô, vầng sáng màu trắng hình dáng hoa sen hơi trong suốt vây lượn ở bên người nàng không ngừng di động.
80 Bên trong gian phòng tiếp tục lâm vào yên lặng lần nữa, Lăng Tuyệt Trần nhìn cửa phòng đóng chặt, tất cả ngụy trang biến mất không thấy gì nữa, mệt mỏi tựa vào bên tường, hai tay buông thõng xuống ánh mắt mờ sương, cắn chặt môi, nước mắt vỡ đê.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường
Số chương: 40