41 Bước vào đại sảnh, đập vào mắt chính là toàn cảnh màu hồng nhạt, hương thơm hoa đào từng trận từng trận ào tới ngay sau lưng. Bên ngoài lan can của hành lang treo một tấm mành màu hồng nhạt dệt bằng satanh.
42 Ba người đi ngang qua cổng vòm được thiết kế khá mới lạ, đập vào mắt là cảnh hoa đào rơi đầy mặt đất, cánh hoa đào tàn úa bay múa đầy trời vây lượn xung quanh cây hoa đào, giống như không muốn rời xa thân cây đã cho nó sinh mạng, dù lưu luyến nhưng cuối cùng vẫn không trốn thoát số mạng chôn thân trong bùn đất hóa thành vô số vệt bụi nhỏ li ti.
43 Đêm, cực kỳ yên tĩnh. Chỉ là yên tĩnh trong đêm hè, vĩnh viễn cũng không thể yên tĩnh. Gió đêm lạnh như nước, ngoài cửa sổ vẫn là một vầng trăng khuyết cô độc treo lơ lửng như cũ, côn trùng kêu vang nhiều tiếng, đây chính là âm thanh duy nhất trong đêm đen lúc này.
44 Sáng sớm, tảng sáng vừa có tiếng chim vừa có hương hoa thơm ngát, gió buổi sáng, cực kỳ mát mẻ. Mặt trời lộ ra tia nắng đầu tiên, một ngày mới lại tới.
45 Khóe miệng Ngọc Liên Nhi hài lòng nhếch lên, nàng đã báo được đại thù, gánh nặng trong lòng cuối cùng cũng gỡ xuống được rồi. Thế nhưng, nụ cười trên mặt nàng còn chưa kịp thu hồi lại.
46 Ánh nắng mặt trời chói chang, không khí dường như trở nên tĩnh lặng. Bốn phía chỉ nghe thấy tiếng kêu lanh lảnh của con chim nhỏ đậu trên nhánh cây, còn có cánh hoa đào bi thương rơi xuống đầy mặt đất.
47 ChưCó lẽ là vì trừng phạt hắn nói quá nhiều, hoặc cũng có lẽ là sự khác thường trong cơ thể không an phận kia rốt cuộc cũng không chịu ngồi yên, bắt đầu tán loạn bốn phía, sau khi ho nhẹ hai tiếng ‘ khụ khụ khụ ’, phụt lại phun ra một ngụm máu tươi lần nữa, nhiễm đỏ cả mặt bàn bằng đá kia.
48 Giẫm nhẹ bước chân, trên mặt đất lập tức khẽ lún xuống, không khí nơi này ẩm ướt làm người ta có ảo giác giống như đang quay trở lại Ma Khải Vụ Lâm. Thay đổi duy nhất chính là, nơi này không có đại thụ che trời, ánh mặt trời bị lá cây ngăn cản, lưu lại vài vạt nắng trên mặt đất.
49 Trong không khí mang theo một ít vị mặn nhàn nhạt, tiếng gió gào thét mơ hồ, sóng biển vỗ vào tảng đá trên bờ tạo nên vô số âm thanh, có phải là tiếng kêu của chim Hải Âu đang truyền tới hay không.
50 Theo sau Tiêu Vũ Cô, cứ thế đi ngang qua chiếc cầu đá hình vòm ước chừng cao ba trượng, từng bước từng bước hướng về phía tòa nhà to lớn có tường đỏ và mái ngói xanh biếc.
51 Đêm, vẫn còn kéo dài, gió vẫn còn tiếp tuc thổi mãi, mặc dù đang là mùa hè nóng nực, nhưng gió biển thổi vào, lại khiến cho người ta cảm thấy có một chút lạnh lẽo.
52 Một năm kia không rõ là thuộc niên đại nào, tổ mẫu của hắn sanh hạ hai người con trai, nhưng kỳ tích chính là, hai nam hài này đều cùng sống sót, hơn nữa còn sống chung với nhau rất tốt, không có tranh đoạt không có tranh cãi ầm ĩ cũng không có trở mặt, thật sự là chung sống rất hòa thuận.
53 Tiếng chim vào buổi sáng sớm vẫn còn đang vang lên rộn rã tươi vui, sương mù trong ánh nắng ban mai khiến cho tầm nhìn của mọi người trở nên mơ mơ hồ hồ.
54 Gió nhẹ vào buổi sáng sớm, luôn luôn có chút mát mẻ, trong những ngày hè như thế này vừa đúng lúc mang đến cho người ta một loại tư vị thư thái mà lười biếng.
55 Kéo lại y phục màu đỏ, đường viền ngọn lửa rực rỡ được thêu bằng chỉ vàng, nam tử ngồi trên chiếu khẽ cúi tầm mắt xuống, đắm chìm trong thế giới do chính mình tạo nên, ngón tay thon dài tuyệt đẹp lưu loát sinh động giống như đang nhảy múa trên dây đàn, một khúc " Âm Khuynh Tả " trầm bổng vang lên.
56 Cơ hồ phải đi khắp hơn phân nửa Phong Chi Thành, lúc này mới có một y quan nhỏ nhìn bên ngoài cửa chính nghèo túng không chịu nổi ở một góc không ai thèm để ý tới.
57 Chỉ thấy bốn nam tử trung niên khôi ngô mang theo một vị nam tử trung niên sắc mặt tái xanh bước nhanh tới, mà nam tử nằm ở trên băng ca này hình như phải chịu đựng đau đớn cực lớn, đôi môi bị cắn chặt cũng đã muốn bị cắn nát luôn rồi mà vẫn không biết, gân xanh trên đầu lộ ra, thậm chí ngay cả một tiếng rên ngâm cũng không phát ra được, hai tay người học võ ôm chặt lấy đầu của mình.
58 "Cô nương, thuốc đã được chuẩn bị thật tốt rồi, lúc nào thì có thể cho hắn dùng. " Hàn đại phu lấy cái bình đã dùng giấy dầu đóng kín lại ra, nhìn Lăng Tuyệt Trần đang ngồi suy tư ở một bên.
59 Vén rèm che màu hồng đào lên, nhìn nam tử vẫn luôn an tĩnh nằm đó, sắc mặt có vẻ hơi tái nhợt, nhưng vẫn không che giấu được dung nhan tuấn mỹ hào hoa phong nhã của hắn.
60 Mặt trời vừa mới nhô lên, một ngày mới đã bắt đầu. Chờ đến khi Hoa Nhược Thủy tỉnh lại, đã là buổi trưa của ba ngày sau. Cặp lông mi đang khép chặt khẽ run, con ngươi dưới mí mắt khẽ giật giật, cuối cùng hai mắt vẫn cố gắng mở ra, từ sâu bên trong cặp mắt sắc bén kia nhất thời có thể cảm nhận được ánh sáng rực rỡ không cách nào che giấu.
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 35