81 Isa nghe câu nói của Mary, đôi mi thanh tú nhíu lại, trong mắt nổi lên một tia phẫn nộ. . . và thất vọng, lãnh đạm nhìn lướt qua Mary, vừa lúc Mary nói xong phát giác không đúng cũng đang nhìn về phía Isa.
82 Isa thoáng sửng sốt, nhưng ngay sau đó ngẩng cao đầu. Nàng rất nhạy cảm đối với bọn ma thú, bởi vì mấy ngày trước ở đế đô, nàng theo ông nội, và có cả Tần Khang tham dự buổi bán đấu giá tại Gia tộc Hoàng Phủ.
83 Lúc trời sập tối, gió biển phương nam thổi quét tới đem lại cho bầu không khí nóng bức ở thị trấn Tạp Mai Long từng luồng hơi mát lạnh. Các học viên quý tộc suốt ngày đi dạo bên ngoài rốt cục cũng vui vẻ quay về.
84 Bốn người vất vả tìm được một quầy hàng tương đối yên tĩnh, vị trí hơi xa một chút nhưng xem ra rất sạch sẽ. Hai thiếu nữ ăn mặc giản dị tươi cười đón khách làm cho người ta có cảm giác thực tự nhiên dễ chịu.
85 Những người ăn mặc giống kẻ mạo hiểm kia nguyên là bị khí thế trên người La Thiên làm cho sửng sốt, nhưng lập tức ha ha cười lớn. Người đàn ông lúc trước đùa giỡn với cô gái lạnh nhạt nói:- Ôi, khí thế quá nhỉ! ngươi là con cháu gia đình quý tộc nào? Thật đáng sợ nha! Thoạt nhìn, ngươi còn đáng sợ hơn cả một con nhím!Con nhím là một loại dã thú thông thường, có lá gan rất nhỏ, vừa nhìn thấy người lập tức sẽ tránh ra rất xa.
86 Quân cấm vệ đứng nghiêm ngặt bên trong phủ của phó thống lĩnh, tên mạo hiểm với đôi mắt nhỏ vừa mới bị La Thiên dùng kiếm đánh gãy vài cái răng, giờ phút này đang một ít nước mắt nước mũi nhìn thật rất thê thảm, khóc lóc kể lể cho một người trung niên khoảng bốn mươi tuổi, thân mặc áo giáp mềm.
87 Trong mắt Lý Thiên Lạc hơi có chút thất vọng, tuy nhiên cũng hiểu đồng thời còn có chút bội phục Lăng Tiêu, biết rằng hắn chỉ trong phút chốc đó đã nhìn thấu được bản chất của việc này.
88 Cuối cùng cũng có thể cùng mạo hiểm với Lăng Tiêu, Isa thực vui vẻ. Isa hiểu biết rất sâu đối với thảo dược, sớm đã nhìn ra trong nhiệm vụ lịch lãm đi tìm thảo dược này, có một loại mà Lăng Tiêu đã đề cập qua là Thạch Trúc Thảo, Isa cũng không đi hỏi Lăng Tiêu, có một số việc không cần hỏi.
89 Quá vô sỉ!Lăng Tiêu và La Thiên đã tham gia vào cuộc vây công Bạo Viêm Sư Tử vừa nghe xong, dưới chân đều lảo đảo một cái. Thượng Quan Vũ Đồng không nói gì hung hăng liếc Long Tường, thiếu chút nữa để cho móng vuốt sắc bén của Bạo Viêm Sư Tử quạt vào khuôn mặt mềm mại, lập tức rơi vào nguy hiểm.
90 Vừa mới tiến vào thảo nguyên đã gặp phải loại nguy hiểm này, đối với những người hăng hái này đúng là một đả kích lớn. Thượng Quan Vũ Đồng và mấy người giáo sư khác vây lại cùng một chỗ, thương thảo bước tiếp theo nên làm sao.
91 - Cái gì vậy?Tô Tú không kìm được nhích lại gần Thượng Quan Vũ Đồng, ánh mắt nhìn về phương xa mù mịt. Thượng Quan Vũ Đồng giữ chặt tay của Tô Tú cũng có phần lạnh cả người, hơi dùng sức nắm lại, an ủi nói:- Đừng sợ, không có việc gì đâu.
92 Con người không phải là sắt, chạy hết cả nửa đêm, mọi người đều mệt không chịu nổi, rốt cục, Tiêu Lâm hung hăng mắng một câu:- Con bà nó, mệt chết, ngay cả hình dạng cái bọn súc sinh đó còn chưa thấy, ta thấy truy binh của chúng không nhiều, nếu như cứ gặp phải nhân loại lại đuổi theo như thế, xem chừng không đợi đến được thị trấn Tạp Mai Long, chúng đã phân tán ra rồi.
93 Tên đầu mục người sói không hề đề phòng bị ném toàn bộ một nắm cát lên mặt!- Ngao!Tên đầu mục người sói hét thảm một tiếng, hai mắt vốn đang trợn trừng lúc này nhắm chặt lại, cánh tay đang chộp vào Lăng Tiêu cũng thụt về, liều mạng dụi lấy dụi để hai mắt của mình.
94 Lăng Tiêu gắng gượng kiềm chế nỗi kích động trong lòng. Lúc này, hắn bỗng nhiên nhớ tới thời học nghệ ở Thục Sơn kiếp trước, khi cuối cùng đột phá tới Kim Đan kỳ, sự căng thẳng và hưng phấn khi lần đầu tiên ngự kiếm phi hành, không ngờ nỗi lòng lúc đó cũng y hệt bây giờ!Lăng Tiêu thỉnh thoảng ngẫm nghĩ lại, cảm thấy mình rất may mắn: may mắn là linh hồn của hắn nhập vào một người bị Thiên Mạch, làm cho hắn từ trước tới nay vốn là người chưa có cảm nhận được lòng người dễ thay đổi và sự lạnh lùng của nhân tình thế thái, từ đó đạo tâm của hắn càng thêm vững chắc hơn lên và khiến tâm tình của hắn càng thêm ổn định!Mà từ Lăng gia này, Lăng Tiêu vốn chưa bao giờ nếm qua mối thân tình lần đầu tiên cảm nhận được thế nào là sự ấm áp của một gia đình.
95 Với khí thế chạy băng băng càng ngày càng nhanh của bọn cự tượng cùng với tiếng thét như tiếng chuông đồng vang vọng trên khắp bầu trời chiến trường, khí thế của đội quân người thú được nâng cao lên tột độ, tất cả người thú tại đây đều điên cuồng gào lên, huy động vũ khí trong tay ào ào phóng tới tấn công tường thành.
96 Muốn phục dụng Trúc Cơ đan phải tiến hành bế quan ở nơi thanh tịnh. Dù sao trong Trúc Cơ đan ẩn chứa dược lực rất hùng mạnh, ở thời điểm tẩy tủy thân thể sẽ mang lại rất nhiều thống khổ cho người ta.
97 Toàn bộ trên đường lộ của thị trấn Tạp Mai Long trừ Phòng vệ quân và người thú ra, gần như không có người nào khác. Tiếng gào thét, tiếng chém giết của người thú rõ ràng cho thấy người thú tấn công vào thành thị có ưu thế hơn so với Phòng vệ quân.
98 Cùng tham chiến với đoàn quân đầy đủ sức lực của Học viện Đế quốc này, những người lính đánh thuê tự phát lao ra và cả các thanh niên bản địa đầy nhiệt huyết của thị trấn Tạp Mai Long.
99 Toàn bộ Chiến Tranh Cự Tượng của người thú chạy thoát, cùng biến mất với Chiến Tranh Cự Tượng là bọn người thú tinh nhuệ của Tộc người thú! Còn lại trên mặt đất ngổn ngang đầy thi thể, đại đa số đều là người thú có thực lực bình thường.
100 Sau đó, Nam Phương Vương Lý Võ Thông dặn dò Trưởng trấn Lôi Minh mau mau làm bản ghi chép. Các anh hùng đã chết trong trận chiến chống lại người thú trong đêm nay phải nhận được đối đãi cao nhất theo quy định quân nhân hy sinh vì đế quốc.