41 Thú tu ở Tu chân giới chính là có thực lực không kém chút nào so với một người tu chân. Hơn nữa trọng yếu nhất là hơn phân nửa những thú tu Lăng Tiêu gặp phải trước đây đều đã có thể biến hóa thành hình người!Bất kể thực lực mạnh mẽ đến mức nào, chỉ cần chưa biến hóa thành hình người, đối với Lăng Tiêu cũng chỉ là thú.
42 - Đừng nhúc nhích, toàn thân anh đều bị thương!Diệp Vi Ny đang đứng trong ở lều, bên ngoài có một đống lửa trại, không cần suy nghĩ cũng biết đây là do Diệp Vi Ny làm.
43 Diệp Vi Ny kinh ngạc. Kỳ thật nàng sớm biết rằng chu quả xinh đẹp trong suốt màu lam này là thứ tốt, có thể khiến Lăng Tiêu dùng tính mạng đánh đổi, sao có thể kém được.
44 Mặc dù biết nơi này đã không còn nguy hiểm nhưng vốn tính cảnh giác, Lăng Tiêu vẫn chậm rãi tiến vào loạn thạch, đi qua mấy vòng, trước mặt lộ ra một thạch động.
45 Tại đây không thể thấy đỉnh núi, chỉ có thể nhìn thấy sườn núi quanh năm mây mù bao phủ, trong tai dường như còn có thể nghe được tiếng rống của ma thú mạnh mẽ trên Thánh Sơn.
46 Sau khi thoa thảo dược vào cả tay lẫn hai cổ tay, hai người lặng lẽ tiếp cận, qua tán cây rừng có thể thấy bên kia có chừng bảy, tám người, đang vây công một con gấu khổng lồ, con ma thú này cao ước chừng ba thước, thực lực đại khái khoảng bậc hai đến bậc ba, tuy hành động chậm chạp, nhưng năng lực phòng ngự cùng năng lực công kích đều rất cường đại.
47 Diệp Vi Ny vẫn do dự như cũ, Lăng Tiêu lạnh nhạt nhìn trường kiếm đang lao tới, khóe môi nhếch lên một tia khinh thường. Nếu không tới Đại Tuyết Sơn, loại trình độ công kích này có lẽ sẽ khiến hắn hoang mang.
48 Nhìn thị trấn Phạm Đế Á xa xa, Diệp Vi Ny nhẹ giọng hỏi:- Lăng Tiêu, Cuồng Đồ Vệ Sĩ Đoàn có thể còn chờ chúng ta, tuy rằng đã cải trang, nhưng hai người chúng ta rất dễ bị nghi ngờ.
49 Nhưng thật ra, trong mắt Diệp Vi Ny có chút không kiềm chế được kinh ngạc, lần đầu tiên nàng được tới địa phương xa hoa như vậyNữ nhân viên nhìn biểu tình bình thản, ung dung của Lăng Tiêu, phi thường kinh ngạc, bởi dù nhóm mạo hiểm này có thể xuất ra nhiều đồ tốt, nhưng lẽ ra vẫn khó có thể che dấu sự kinh ngạc với những gì bọn họ chưa gặp mặt qua.
50 - Không cóDiệp Vi Ny ở bên cạnh thần sắc cũng không thay đổi nhưng trong lòng cũng phải rung động, người này đôi khi nhìn có vẻ ngây ngốc, kỳ thật rất cẩn thận, hai người có thể xuất ra hai quả tinh hạch, đã khiến người ta quá kinh ngạc, nếu lấy thi thể ma thú trong chiếc nhẫn này ra nữa, quả có điểm đáng nghi.
51 Khóe miệng Lăng Tiêu hơi co giật một chút, trong lòng thầm nghĩ, Hoàng Phủ tiểu thư này có vẻ không coi mình là ngoại nhân, nói chuyện không kiêng nể gì, lắc đầu nói:- Không có tinh hạch!Nói xong nhìn vẻ mặt thất vọng của Hoàng Phủ Nguyệt, sau đó quay sang Hoàng Phủ Thương Tùng nói:- Ta có một yêu cầu!- Tiểu hữu cứ nói!Hoàng Phủ Thương Tùng là một lão già thành tinh, đối mặt với đại khách hàng như Lăng Tiêu, mặc dù hắn ăn mặc bình thường cũng sẽ hầu hạ tốt, nhân tiện kết giao, ai biết tiếp theo hắn còn mang đến ngạc nhiên gì nữa?- Ta muốn tìm hai loại thảo dược.
52 Trong lòng Lăng Tiêu quả thật rung động một chút, cũng quên không che dấu tâm tình. Tuy nhiên vẫn may mắn là thế giới này trừ hắn không có người thứ hai hiểu được giá trị chân chính của Địa Long Chi Tâm và Thạch Trúc Thảo, trừ khi có người thứ hai từ Tu Chân Giới tới, đương nhiên, cái này không có khả năng.
53 Hoàng Phủ Thương Tùng có chút căng thẳng nhìn Lăng Tiêu. Nói thẳng ra, lão thật tình không biết loại “Dược liệu” này, cũng không nghĩ rằng cái rễ cây xấu xí này có giá trị tới năm vạn kim tệ.
54 Lúc này, Hoàng Phủ Thương Tùng từ phía sau đi lên trước bệ. Đôi mắt già nua không còn giống loại con buôn và khôn khéo khi cò kè mặc cả cùng với Lăng Tiêu nữa, ngược lại lóng lánh trong sáng thanh tịnh như nước mùa thu, nhìn lướt qua một vòng phía dưới, tiếng bàn luận xì xào khắp nơi trong đại sảnh chợt đình trệ, lập tức yên tĩnh lại.
55 Ồ!Toàn bộ đại sảnh hội đấu giá chợt im lặng như tờ, vô số ánh mắt đều bắn về phía lô ghế trên lầu hai nơi truyền đến tiếng nói. Vân Na nhìn Diệp Kinh Tâm vừa ra giá đang há miệng muốn nói cái gì lại ngậm lại, khẽ lắc đầu dáng không cam lòng ngồi lặng người tại chỗ.
56 Diệp Vi Ny lẩm bẩm nói:- Không phải nói ba vạn sao?Lăng Tiêu khẽ cười nói:- Bầu không khí bị thúc đẩy sôi động như vậy, giá cả tạm thời tăng cao cũng không phải là chuyện lạ lùng gì.
57 Hoàng Phủ Thương Tùng hứng thú nhìn mọi người phía dưới lại một lần nữa sôi động cả lên, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười:- Cuối cùng thứ muốn bán đấu giá này, có thể nói là ma thú, nhưng cũng có thể nói nó là bảo vật cực phẩm! Khung xương của nó cực kỳ nặng, nếu dùng làm kiếm bình thường thì lực sát thương có thể còn mạnh hơn so với trọng kiếm tinh thiết, nếu như làm phụ ma kiếm thì phẩm chất của nó gần như là tốt nhất trong các phụ ma kiếm cùng cấp bậc!Diệp Vi Ny nhìn thoáng qua Lăng Tiêu, trong lòng sôi sục, hôm nay nàng đã trải qua nỗi khẩn trương và kích thích mà suốt đời chưa từng có.
58 Mọi người đều nhìn về góc phát ra âm thanh, làm người ta rất ngạc nhiên là trong đại sảnh không ngờ còn có loại người như thế này? Trời, hai mươi vạn kim tệ.
59 - Tiểu huynh đệ, bên trong tấm thẻ đã trừ đi tiền phí thủ tục mà phòng đấu giá nên được cùng với tiền mua dược liệu của cậu, còn lại năm mươi tám vạn sáu ngàn kim tệ, mời cậu nhận lấy.
60 - Ai?Bốn gã hộ vệ trên xe ngựa bỗng nhiên phát ra một khí thế khổng lồ bao vây phạm vi mười mấy thước xung quanh xe ngựa, phân biệt đứng ở bốn góc xe ngựa.
Thể loại: Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 50