181
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Lâm Tĩnh nhìn cậu một chút, quả thực cũng rất khâm phục ý chí của cậu, có thể kiên trì chạy hết 10km, xác thực không dễ dàng gì.
182
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Rất nhanh, toàn bộ các “Lang” trong đại đội Dã Lang đều nhận thấy được vị thái tử gia này so với những gì mà bọn họ nghĩ thì thật ra rất dễ hầu hạ.
183
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Lần đầu tiên Liễu Dũng vào phòng cậu tham quan, cậu đang dựa ở đầu giường nghe 《The Beauty of the Wild 》(1) bản tiếng Anh.
184
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Ngay thời điểm Lăng Tử Hàn cùng phần lớn quân sĩ trong đại đội Dã Lang ở chung với nhau càng ngày càng hòa hợp, thì cũng là lúc quân y của bọn họ mang vẻ mặt nghi ngờ đi tìm Lâm Tĩnh.
185
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Ngày thứ hai, Lăng Tử Hàn không để vụ “tịch thu thuốc” ảnh hưởng tới mình, vẫn dậy đúng giờ như thường lệ, cùng bọn họ ra ngoài tập thể dục buổi sáng, ngay cả Lâm Tĩnh cũng có chút khen ngợi cậu.
186
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Triệu An bừng tỉnh đại ngộ: “À, tôi hiểu rồi. ”
Lâm Tĩnh nhịn không được hỏi: “Này, Lão Triệu, chúng ta là người một nhà, anh cũng vòng vo với tôi làm gì, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
Triệu An cười nói: “Cậu đó nha, lẽ nào khi bọn họ phái cậu ta tới, không nói gì cho cậu biết hết sao?”
“Có chứ, nói là con của một vị bộ trưởng nào đó.
187
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
“Dã Lang” Lâm Tĩnh vừa tiến hành các đợt huấn luyện ma quỷ tại quân khu, vừa sắp xếp một đợt huấn luyện dã ngoại đường dài.
188
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Ngày thứ hai, Đồng Duyệt mang theo một tổ chuyên gia cùng rất nhiều loại thuốc đặc biệt, đi máy bay quân dụng do Bộ Quốc Phòng sắp xếp, từ Bắc Kinh trực tiếp tới Altai.
189
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Đúng lúc này, Lâm Tĩnh đã đưa ra quyết định. Hắn bước vào phòng bệnh, cười nói với Lôi Hồng Phi: “Hay quá nha, Lão Lôi, dám chạy tới đây bắt cóc phó đại đội trưởng của tôi, anh nghĩ mọi chuyện sẽ tốt đẹp như anh nghĩ sao?”
Lôi Hồng Phi vừa nghe thấy liền giảy nảy, trợn tròn mắt hỏi: “Này, không phải cậu không cần em ấy hay sao? Tôi là đang dọn đồ giùm cậu đấy thôi.
190
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Cảm nhận được sự thân thiết của Lâm Tĩnh, Lăng Tử Hàn chậm rãi nở nụ cười: “Cám ơn anh, Lâm đại, tôi nhất định sẽ cố gắng kiên trì.
191
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Rốt cuộc Lôi Hồng Phi không thể qua mặt được Lâm Tĩnh. Lôi Chấn vừa nghe thấy y nói muốn yêu cầu triệu hồi Lăng Tử Hàn, nhất thời giận tím mặt: “Ấu trĩ, hồ đồ, quả thực không có đầu óc, bộ điều động người trong quân đội là chuyện đơn giản như cho con nít qua nhà người khác chơi à?”
Lôi Hồng Phi bị cha y giáo huấn một bài qua điện thoại một hồi, cuối cùng chỉ có thể ủ rũ rời khỏi Tân Cương.
192
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Dọc theo đường đi, Lăng Tử Hàn cứ mải suy nghĩ không biết nên hỏi bọn họ thế nào đây. Cậu đã âm thầm điều tra qua toàn bộ các quân sĩ thuộc đại đội Dã Lang, phần lớn các tiểu đội trưởng cũng bị cậu bí mật hỏi qua, hiện tại, chỉ có các trung đội trưởng, cậu chưa hỏi được ai trong số họ cả.
193
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Lăng Tử Hàn vẫn mỉm cười, chậm rãi uống trà sữa. Vị trà sữa này không có chất kích thích bao tử, không khiến dạ dày cậu khó chịu, nên cậu uống thêm mấy ly.
194
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Sáng sớm hôm sau, Lạc Thiên Thu liền lái xe đến trước ký túc xá chờ. Lăng Tử Hàn vội vã uống thuốc rồi lập tức chạy xuống lầu lên xe.
195
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Đợi thân hình cô biến mất sau cửa, Lâm Tĩnh mới mỉm cười giới thiệu những đặc sắc của cửa tiệm này với Lăng Tử Hàn, lúc mới khai trương, tình hình làm ăn buôn bán, dường như biết rất rõ, Lăng Tử Hàn có chút bất ngờ, không nghĩ tới một Lâm Tĩnh chẳng màn thế sự này lại biết rõ chuyện của nhà hàng này đến vậy.
196
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Trải qua sự phát triển của giới truyền thông luôn tuyên truyền rộng rãi, ở Urumqi Lâm Tĩnh dần trở thành nhân vật nổi tiếng trong mắt công chúng.
197
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Một tuần sau, 3 trung đội của đại đội Dã Lang liền lục tục xuất phát.
Bọn họ chia làm ba đường, phân ra đi Bắc Cương, Nam Cương, cùng Tây Cương, các phân đội của từng trung đội lại phân ra tới các khu khác nhau của chỗ đó, chấp hành các nhiệm vụ khác nhau.
198
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Quân sĩ vẫn đang nắm chặt súng không tay luôn khẩn trương đề phòng đưa tay kéo cậu lại: “Lăng phó, anh đi đâu vậy? Nguy hiểm.
199
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Cuối tháng 10, các phân đội đại đội Dã Lang lục tục về tới quân khu gần Thiên Sơn. Nhưng bầu không khí trong quân khu lại vô cùng áp lực, hoàn toàn không có sự phấn khởi hay hoan hô vui vẻ của người vừa mới hoàn thành nhiệm vụ trở về giống lúc trước nữa.
200
Editor: Maikari
Beta: Kaori0kawa
Nhanh chóng cũng tới cuối mùa thu, bên ngoài rất lạnh, Lăng Tử Hàn vào căn phòng được mở hệ thống sưởi hơi, nhưng vẫn cảm thấy được khí lạnh xâm nhập vào cốt tủy vẫn chưa tan đi, khiến cậu khó chịu vô cùng, không thể ngủ ngon giấc được.