621
Hơn nữa ở trên người của nó còn tồn tại từng vết sẹo đã khép lại, một luồng hơi thở cường đại từ trên người nó khuếch tán ra, khiến cho trời đất biến sắc, gió mây biến đổi, khắp nơi núi rừng đồng thời gào thét.
622
Khi y rời đi thì phía sau y có vô số sợi tơ vờn quanh, những sợi tơ này không xác định rõ tên. Mỗi một sợi đều nối liền với thân thể y, khuếch trương tản ra, giống như dung nhập hư vô, giống như một tuyến nhân quả dài hẹp trong đời.
623
- Một bộ phận người này, chính là những Phong Yêu sư…sớm nhất!
- Hai bộ phận người này, quan niệm bất đồng, phân ra hai con đường trở thành cường giả khác nhau, không có con đường đúng và sai, chỉ có chính là đạo bất đồng, bất tương vi mưu (không cùng đạo, không cùng mục đích)!
Mạnh Hạo hít sâu một cái, trong chớp mắt này hắn đã hiểu rõ.
624
Trước tiên phải tách ra, lại chia nhỏ, rồi sau đó khắc, phương thức của các bộ lạc không giống nhau, nhưng trên nguyên lý, ở cả vùng đất Tây Mạc này, khắc đồ đằng cũng không thay đổi phương pháp.
625
- Trừ phi là liên hợp với bốn bộ tộc khác, đồng loạt triệu hồi tổ tiên Ô Thần, nếu không, chúng ta cũng không phó được con Thiên Phương thú này!
- Đồ đằng Thanh Mộc của vị Mạnh đại sư này lại cường đại đến trình độ như vậy, chẳng lẽ thứ Thanh Mộc tổ thụ ban thưởng cho hắn … là một luồng bản nguyên hay sao!!
Giữa không trung, bốn người mạnh nhất Ô Đạt bộ, giờ phút này đều chấn động trong lòng.
626
Tộc nhân Ô Đạt bộ bao gồm cả tộc công, tế tự cùng với đại trưởng lão, bọn họ đều nhìn thấy được luồng tạp quang kia. Nó lấy một loại tốc độ kinh người, mang theo một sự điên cuồng cùng với chấp nhất, lao thẳng đến phía Thiên Phương thú cường đại.
627
Nhưng rất nhanh nó liền hóa thành giống như nhục nhã điên cuồng trước nay chưa từng có, tiếng gào thét kinh thiên động địa, vượt qua tất cả những tiếng nổ vang trước đây, quanh quẩn trong thiên đia, nổi lên một trận gió lốc kinh thiên.
628
Khi đồ đằng Thanh Mộc kia ở mi tâm hắn chớp động, thì từng trận sinh cơ bàng bạc khuếch tán ra toàn thân Mạnh Hạo, khiến cho mỗi lần Mạnh Hạo nhắm mắt ngồi xuống, thì cho dù chỉ là trái tim đập thôi, cũng có thể dẫn động đến trình độ sóng gợn khắp bốn phía thiên địa.
629
- Nhất định phải biết rõ người này là Tư Long cấp mấy, không thể làm việc lỗ mãng. Vừa lúc mượn cuộc tỷ thí của năm đại bộ lạc, để nhìn xem người này hư thật như thế nào.
630
Người thanh niên tộc Ô Binh bộ kia cười lạnh một tiếng, cũng không thèm nhìn đến bảy tám người tộc Ô Đạt bộ, gã trực tiếp đi đến chỗ cái lưới đen, tay phải nâng lên một trảo, đang muốn cầm lấy cái lưới đen này thì thấy Ô Linh cắn răng một cái, tay phải nâng lên, bấm tay niệm thần chú.
631
Đám sói thi còn lại thì lại đem theo vẻ hung tàn, điên cuồng lao về phía Tứ Mao và Ngũ Mao.
Mạnh Hạo nhíu mày nhìn cảnh tượng này, sau khi hừ lạnh một tiếng, Đại Mao bên dưới người hắn mạnh mẽ ngẩng đầu, ngửa mặt lên trởi phát ra một tiếng gầm nhẹ.
632
Điểm quan trọng nhất là y phát hiện, bên người đã không có bóng dáng sát tinh làm cho y ban ngày sợ hãi, ban đêm trong cơn ác mộng, cũng hoảng sợ mơ thấy kia nữa.
633
Ngược lại nó còn không ngừng bị đánh phải lui lại, cho đến một lát sau, Đại Mao lộ ra vẻ không kiên nhẫn, sau một tiếng gầm nhẹ, thân thể nó lại chấn động mạnh một cái, dùng tốc độ mắt thường cũng nhìn thấy bành trướng lên, trong phút chốc liền lớn hơn mười trượng, nhìn qua giống như một tòa núi trắng nhỏ, khí thế cũng theo đó mà không ngừng quật khởi, trong phút chốc trực tiếp ép về phía con giao long kia.
634
Trong khoảnh khắc khi lời nói của gã truyền ra, mặt đất oanh động lên một tiếng, tiếng gầm gừ từ trong núi rừng phía xa truyền về càng gần hơn.
- Thịt…Thịt.
635
- Hoảng cái gì, có lão phu ở đây, ai có thể tổn thương đệ tử của ta!
Cổ Lạp mặc một bộ trường bào đẹp đẽ, mái tóc tung bay theo gió, hạ xuống từ giữa trời, vẻ mặt ngạo nghễ, đầy vẻ cao quý, giống như giữa trời đất này, chỉ y độc tôn.
636
- Ha ha, hôm nay Cổ mỗ hơi mệt rồi, cáo từ, cáo từ.
Cổ Lạp hơi run, trong lúc nói chuyện đã lui lại phía sau, vừa được ba bước, liền quay người, đang muốn hóa thành cầu vồng chạy đi, thì lại bị tộc nhân Ô Binh bộ bên mình ngăn lại.
637
--> - Chăm man nhân cho tốt, đến lúc cần ta sẽ gọi ngươi.
Mạnh Hạo dửng dưng nói, quay đầu nhìn man nhân một cái, vỗ lên người nó, rồi mặc man nhân vẻ mặt không nỡ, Mạnh Hạo phất tay quay đi, bước về phía xa.
638
--> Nhưng Mạnh Hạo không quan tâm đến gió trăng, chí của hắn là đi Đông Thổ - Đại Đường, là đạt tới cảnh giới tiên nhân, là vượt lên trên Quý gia, khiến cho thiên hạ không ai có thể làm lòng mình dao động, khiến cho trời cao vĩnh viễn không thể che đi đôi mắt của bản thân.
639 - Bóp nát nó đi tuy xong hết mọi chuyện, nhưng lại có phần đáng tiếc. Thứ này là vật tốt nhất, để cho ta tham chiếu, quan sát, tìm ra nhược điểm của Bỉ Ngạn Hoa.
640 Theo âm thanh xuất hiện, từng đợt gợn sóng, khuếch tán giữa không trung, nơi nào nó đi qua, như cuồng phong quét tới, khiến cho bầu trời đổi sắc, mặt đất cũng hơi chấn động.
Thể loại: Tiên Hiệp, Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 100