21 "Sẽ không, hắn ta sẽ không tổn thương người mình yêu cả anh cũng vậy. " hắn ôm lấy Ngôn Tiêu còn đang trong lòng cô vui vẻ nói với cậu nhóc đang mếu máo vì đói.
22 Mấy năm nay theo như hắn biết cô vốn dĩ có rất nhiều bạn trai rất có thể cô cùng với người kia đã vượt quá giới hạn rồi.
" 6 năm qua em có từng làm chuyện này với người đàn ông nào khác không?" hắn cũng không muốn để tâm tới nữa dù sao hiện tại cô cũng sẽ là của hắn.
23 Dưới phòng bếp lòng Ngôn Hi nóng như lửa đốt, cô lo lắng Vũ Tâm xảy ra chuyện muốn lên tìm cô nhưng lại bị Mạnh Triết ngăn lại.
"Tôi mặc kệ bọn họ là vợ chồng hay gì, tôi không cho phép anh ta làm tổn thương cô ấy!" cô đẩy hắn ra rồi ôm lấy bé Tiêu rồi bỏ đi.
24 Ngôn Hi cuộn lấy chăn che chở cơ thể lõa lồ kia, cô biết hiện tại Vũ Tâm đã chịu nhiều đau khổ. Cô cũng chỉ cùng Mạnh Vũ tiếp xúc vài lần nhưng cô biết hắn không phải là người bình thường.
25 Ngôn Hi mắt chữ A mồm chữ O nghĩ "đại thiếu gia à, anh hôm nay có vấn đề gì không?"
Anh em nhà họ Kiều " Dám tranh dành địa vị thê nô năm nay của họ"
Mạnh Triết bất động không nói gì thật ra người rõ ràng mọi chuyện nhất vẫn là hắn, năm đó Mạnh Vũ vì yêu một cô gái bán hoa nên bị gia đình hắn ngăn cấm nhưng anh hắn một mực muốn cô ta làm vợ mình.
26 Trong một chiếc xe rộng lớn khác đủ cho cả chục người ngồi,Kiều Thuận Vũ mắt to mắt nhỏ tra xét lấy đứa bé trên tay mình rồi đưa ra kết luận.
"Này anh hai, Thuận Nam nhìn đứa bé này xem cái mắt thì giống em nè, cái miệng hay cái mũi cũng giống nữa"
"Vậy sao? Đưa em xem" Kiều Thuận Nam hứng thú với đứa bé nhưng sau đó có một vấn đề rất nan giải.
27 "Đinh đong! Đinh đinh. . . "
"U oa. . . Tiêu Tiêu nhìn ba ba này! Tiêu Tiêu này, nhìn xem. . . đẹp không con?" Kiều Thuận Nam giơ món đồ chơi trước mặt Tiêu Tiêu rồi chơi đùa với bé.
28 Ngôn Hi lắc đầu nhìn người đàn ông đang chạy mất hút sau hành lang, cô ngồi xuống xoa xoa cái bụng có phần nhô cao của mình.
"Bảo bối em cũng ở đây sao?" Mạnh Triết không biết xuất hiện từ khi nào mở cửa một phòng bệnh gần đó mà đi ra, hắn nhìn cô cười rạng rỡ đi tới mà vuốt ve tóc cô.
29 "Vũ như vậy không đúng" tên Kiều Thuận Vũ chết bầm, hắn không biết cô đã từng mang thai một lần sao? Siêu âm mà lại bảo cô lột sạch đồ cho dù đồ lót cũng không được mặc.
30 Vào lúc này.
Trong phòng khám khoa sản.
Căn phòng tràn ngập mùi ái muội!
"Bảo bối không ngờ được em mút lại sướng vậy" Kiều Thuận Nam cầm dương vật hướng vào miệng cô, để cô dễ dàng thỏa mãn hắn.
31 Sau khi cả ba người đàn ông cao trào đều cùng lúc phun ra dịch trắng lên thân thể trắng nõn của Ngôn Hi. Cô mệt mỏi không còn sức lực nằm gục trên giường nhỏ không ngừng phì phò thở.
32 "Ngôn Ngôn, anh yêu em" Mạnh Triết cúi đầu xuống muốn hôn cô nhưng nhanh chóng bị cô tránh đi bộ dáng Ngôn Hi đầy gượng gạo xa lạ đối với hắn.
Trong lòng Mạnh Triết có chút mất mát nhưng rất nhanh liền biến mất.
33 "Aaaa" Cô hét lớn, không! Xin đừng làm hại con của cô mà! Cô không muốn mất bảo bối đâu.
Chỉ là nắm đấm ấy còn cách bụng cô mấy phân nữa liền dừng lại.
34 Ngôn Hi nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc một lúc sau liền bị hắn gọi dậy.
"Vợ nấu cơm xong rồi dậy ăn đi" Mạnh Triết cười hạnh phúc để lộ ra cả hàm răng trắng, tuy hắn không thích không khí ngột ngạt cùng dầu mỡ trong bếp nhưng vì cô hắn tự nguyện.
35 Ngôn Hi sợ hãi hét toáng lên.
"Anh! Anh muốn làm gì?" theo bản năng cô dùng tay ôm lấy bụng của mình cảnh giác nhìn hắn.
"Vợ anh yêu em. . . yêu em lắm" hắn tha thiết nói, rồi dùng dao giơ cao đâm thật mạnh vào bả vai của mình.
36 "Vợ em vẫn chưa đi" hắn ngoan ngoãn nghe lời trong lòng không khỏi một trận hạnh phúc dâng lên.
"Vì sao lại chạy lung tung như vậy?" ngay cả giày cũng không chịu đi, đôi chân của hắn vì dẫm vào đá cùng gai khiến sưng vù chảy máu.
37 Ngôn Hi cùng với Mạnh Triết ở căn nhà gỗ khoảng một tuần vết thương của hắn cũng dần hồi phục nhanh chóng đến kinh ngạc. Hôm nay lúc thay băng cho hắn cô thấy trên vai của hắn đang bóc vẩy chuẩn bị lên da non.
38 Cuối cùng Ngôn Hi cũng không buông xuống được.
Cô mệt mỏi nằm ngủ trên người hắn.
"Vợ anh xin lỗi " hắn hôn xuống trán cô.
Cứ thế lại ba ngày nữa trôi qua, vết thương của Mạnh Triết đã tốt lên bảy tám phần rồi.
39 "Không! Em xin anh đó. . . đừng giết anh ấy. . . em nói anh ấy không hề tổn thương em là em tự nguyện đi cùng anh ấy. . . em cầu xin anh. . . cầu xin anh"
Lời cô vừa nói như nhát dao đâm thẳng vào trái tim ba người đàn ông mà lúc này Mạnh Triết cũng đã bất tỉnh nhân sự.
40 Ngôn Ngôn của bọn hắn vì sao chỉ trong mấy ngày lại yêu tên khốn kia rồi bọn họ thống khổ nhìn cô.
"Xin các anh đưa anh ấy tới bệnh viện đi" Ngôn Hi nhìn người hấp hối trên đất toàn thân là máu.