41 Chương 6: Bên nhau suốt kiếp, không rời xa 1 Hôm đó, Mạnh Tuần nắm tay Đồng Phi Phi trên con đường trở lại khách sạn, đi qua rất nhiều trạm xe, cửa hàng, ngã tư, ở trên tất cả các màn hình quảng cáo đều là hình ảnh của thảm họa đó.
42 Chương 6: Bên nhau suốt kiếp, không rời xa 2 “Phi Phi!” Cùng lúc đó, bà Tống vội vàng đứng hẳn lên ngay phía trước ti vi. Trong ti vi đang phát cảnh của vụ thảm họa động đất, bà Tống có vẻ rất kích động.
43 Chương 6: Bên nhau suốt kiếp, không rời xa 3 Đồng Phi Phi thiếp đi. Khi cô mở mắt thức dậy thì đã nhìn thấy ánh bình minh chiếu xuyên qua cửa sổ. Mạnh Tuần chống tay lên trán, mắt nhắm, mệt mỏi ngồi dựa vào chiếc ghế nhỏ cạnh giường, chiếc băng gạc trên trán vẫn còn thấm vài vệt đỏ.
44 Chương 6: Bên nhau suốt kiếp, không rời xa 4 Khi Mạnh Tuần và Đồng Phi Phi bước xuống máy bay thì trời đang mưa lớn. Hai người phải đợi rất lâu mới đón được taxi, vừa lên xe Đồng Phi Phi đã nói với tài xế: “Khu Phúc Viên đường Chính Hoa, chúng tôi đang rất vội, phiền bác chạy nhanh một chút! Cảm ơn!” “Thời tiết như thế này nên tôi không dám chạy nhanh! Cho dù có vội thì cũng phải giữ an toàn chứ, có phải không?” Người lái xe từ tốn bấm đồng hồ tính tiền trên xe.
45 Chương 6: Bên nhau suốt kiếp, không rời xa 5 Mạnh Tuần và Đồng Phi Phi đưa bà Tống tới viện rồi đưa thẳng vào phòng cấp cứu, bác sĩ cấp cứu vừa kiểm tra thì cơ thể bà Tống đột nhiên cứng lại rồi bà ngất đi.
46 Chương 6: Bên nhau suốt kiếp, không rời xa 6 Hứa Lâm đưa bà Tống đến nhà xác, Kha Nhã Doanh cùng Hạ Tiểu Quả giúp Mạnh Tuần đưa Đồng Phi Phi vào phòng bệnh.
47 Chương 6: Bên nhau suốt kiếp, không rời xa 7 Hạ Tiểu Quả giúp bà Mạnh đưa Mạnh Tuần vào phòng cấp cứu xong thì quay trở lại chỗ phòng bệnh của Đồng Phi Phi.
48 Chương 6: Bên nhau suốt kiếp, không rời xa 8 Mạnh Tuần nằm trên giường bệnh khoảng gần nửa tiếng sau mới tỉnh lại, anh vừa tỉnh lại đã muốn xuống giường, bà Mạnh vội vã ngăn lại: “Con còn định đi đâu nữa?” “Mẹ, mẹ của Phi Phi vừa mới xảy ra chuyện, mẹ để con đi xem cô ấy thế nào có được không?” “Con đang thế này thì đi thăm nó thế nào được chứ?” Bà Mạnh nhớ đến lời bác sĩ dặn là không nên để Mạnh Tuần quá kích động nên cũng không dám to tiếng với anh mà chỉ biết khẽ khàng khuyên nhủ anh: “Chẳng phải cô ta còn có bạn bè bên cạnh sao? Hơn nữa, cô ta vẫn chưa tỉnh lại, con qua đó cũng có ích gì đâu? Cho dù là con thích cô ta, lần này đi Nhật như thế…” Bà Mạnh vẫn còn chưa kịp nói hết câu thì Kha Nhã Doanh ở đâu vội vã lao vào: “Mạnh Tuần, anh mau lên sân thượng đi! Hình như Phi Phi đang muốn tự sát!” Mặt của Mạnh Tuần biến sắc ngay lập tức, anh rút ống truyền dịch ra rồi lao ra ngoài.
49 Chương 7: Một lời sấm truyền, không cách nào thu lại 1 Ngày an táng bà Tống, tất cả mọi người đều đến, cả Hứa Nhiên cũng cố gắng xuất hiện trước mặt Đồng Phi Phi.
50 Chương 7: Một lời sấm truyền, không cách nào thu lại 2 “Quân An, Lâm Lâm nói em đã từng khiến anh hạnh phúc. Quân An, em có thực sự khiến anh hạnh phúc không?” Đồng Phi Phi từ từ quỳ xuống bên cạnh mộ Quân An, dựa vào bia mộ của anh, run rẩy lật quyển nhật ký, từ đầu trang có tiêu đề viết câu “Phi Phi, anh cần có em” cô lật từng trang, từng trang, cho đến trang cuối cùng.
51 Chương 7: Một lời sấm truyền, không cách nào thu lại 3 Ba ngày sau, Mạnh Tuần sang Mỹ công tác. Anh không nói với Đồng Phi Phi tin này, cho đến khi ra đến sân bay, mới nhắn tin cho Phi Phi: “Anh đi Mỹ công tác, khoảng một tuần sẽ về, em ở nhà cố gắng chăm sóc ình.
52 Chương 7: Một lời sấm truyền, không cách nào thu lại 4 Trưa ngày thứ hai Mạnh Tuần đi Mỹ, bà Mạnh tìm được Kha Nhã Doanh. “Nhã Doanh à, bác nghe dì cháu nói, bố mẹ cháu đều biết cháu và Tiểu Mạnh nhà bác yêu nhau?” Bà Mạnh thuê một phòng, đợi nhân viên phục vụ ra ngoài, bà mới nói thẳng với Kha Nhã Doanh.
53 Chương 7: Một lời sấm truyền, không cách nào thu lại 5 Bà Mạnh đến nơi ở của Đồng Phi Phi. Vừa bước vào, bà nhìn thấy những bức ảnh của Tống Quân An treo trên tường.
54 Chương 7: Một lời sấm truyền, không cách nào thu lại 6 Mạnh Tuần lần này đến Mỹ năm ngày, trong năm ngày anh rất ít gọi điện thoại cho Đồng Phi Phi, thậm chí nhắn tin cũng rất ít.
55 Chương 7: Một lời sấm truyền, không cách nào thu lại 7 Hai ngày sau, Kha Nhã Doanh cùng Mạnh Tuần ra khỏi thành phố đi công tác. Vì thời gian rất gấp, tối hôm nọ đến liền sắp xếp một bữa cơm với khách.
56 Chương 7: Một lời sấm truyền, không cách nào thu lại 8 Trước khi Kha Nhã Doanh cùng Mạnh Tuần đi công tác, đã dặn dò kỹ lưỡng Đồng Phi Phi, bắt cô nhất định phải đốc thúc Hạ Tiểu Quả ngày ăn ba bữa.
57 Chương 7: Một lời sấm truyền, không cách nào thu lại 9 Đồng Phi Phi bước vào phòng bệnh, thấy Mạnh Tuần đang hôn mê. Cô lặng lẽ ngồi bên cạnh giường, nhìn dây chuyền máu từng giọt từng giọt nhỏ xuống, anh dường như không có được bất kỳ chút sinh khí nào, chìm vào giấc ngủ.
58 Chương 8: Người dưng không còn, quãng đời còn lại ra sao? 1 Kha Nhã Doanh cùng với Mạnh Tuần ở viện vài ngày, khi trở lại thành phố S thì bức tranh của Tiểu Quả cũng gần như đã hoàn thành.
59 Chương 8: Người dưng không còn, quãng đời còn lại ra sao? 2 Buổi tối Kha Nhã Doanh trở về nhà, lúc ăn cơm chỉ im lặng không nói một câu. Mẹ Kha Nhã Doanh nhìn vẻ ủ rũ của cô, liền cất tiếng quan tâm: “Con sao vậy? Có phải lần này đi công tác mệt quá không? Có cần phải xin nghỉ hai ngày mà nghỉ ngơi một chút không?” Kha Nhã Doanh lắc đầu, do dự một hồi rồi mới lên tiếng: “Mẹ, nhà chúng ta bây giờ có tiền không ạ?” “Tiền ư?” Mẹ Kha Nhã Doanh sững người một lúc.
60 Chương 8: Người dưng không còn, quãng đời còn lại ra sao? 3 Ngày thứ hai Mạnh Tuần quay trở lại công ty đi làm, không nhìn thấy Đồng Phi Phi, anh kiểm tra qua bảng theo dõi chuyên cần của cô thì thấy cô bốn ngày hôm nay không đi làm.