21 "Trắc phi người tin nô tỳ Vương gia chắc chắn chỉ quan tâm một mình người! Người có nhớ trước đây Vương phi té đập đầu sinh tử nhưng Vương gia chưa từng ngó ngàng đến nàng ta! Người đừng tức giận mà hại thân thể!" – Tú Ngọc lại nhìn Trầm trắc phi mà dỗ dành, nàng là a hoàn từ nhỏ đã chăm sóc Trầm trắc phi.
22 "Ta tin chắc ngài cũng đã biết công dụng của nó rồi! Vậy còn gì muốn hỏi ta nữa!" – Triệu Hàm Ninh cười mỉm giọng điệu vẫn bình tĩnh đều đặn không hề có chút thay đổi.
23 "Đông công tử, ngài xin chớ làm loạn!" - Triệu Hàm Ninh nghe nói nhíu mày quay sang.
"được!" - Uông Hữu Đại gật gật đầu, phe phẩy quạt cất bước đi vào bên trong dáng vẻ vô cùng thoải mái.
24 "Ngươi đi nghe ngóng thật sự chuyện gì?" – Trầm trắc phi vô cùng nghi hoặc những ngày qua nàng quan sát hoàn toàn không có chuyện gì, Vương gia vẫn đều đặn ghé sang nàng vào các ngày nàng Nhược thủy thì sang phòng các vị di nương, chưa bao giờ có ý định đến Kim An viện của Vương phi, cũng không thấy phía bên kia có ý định tiếp cận y.
25 Đêm qua sau khi nghe tin Uông Hữu Đình nghỉ lại Kim An viện còn muốn dùng bữa do đích thân Vương phi Triệu Hàm Ninh xuống bếp, liền tức giận cho người mang nước lạnh vào phòng, tự mình ngâm mình trong đó gần nửa canh giờ đến khi toàn thân lạnh cóng mới chịu đứng lên.
26 Trầm trắc phi đầu quấn băng trắng còn thầm chút máu hồng hồng bên ngoài nằm yên trên giường kiểu nửa ngồi nửa nằm, nhắm mắt.
"Tú Ngọc! Ta đau quá Tú Ngọc!" – Vừa nghe tiếng động từ xa, Trầm trắc phi liền biết Uông Hữu Đình đến nên bắt đầu rên rỉ, gương mặt thể hiện sự đau đớn vô cùng.
27 "Không cần đâu ạ! Chỉ một đêm thôi không sao!" - Triệu Hàm Ninh nghe vậy chỉ cười nhạt nói.
"Nàng đang có suy nghĩ gì?" – Uông Hữu Đình trầm mặc một lúc rồi chậm rãi lên tiếng, Triệu Hàm Ninh nghe vậy cũng thoáng ngạc nhiên nhìn y.
28 Nguyên nhân than vỡ vụn cuối cùng cũng biết được là do nhiệt độ trong lò quá cao và thời gian đốt lại lâu hơn do mùa đông lạnh, khiến việc đốt lò trở nên khó khăn hơn nên chủ quản cứ căn cứ vào khi lửa hồng thì tính thời gian mà không tính từ lúc nhóm lửa như Triệu Hàm Ninh đã căn dặn, vô tình làm than củi trở nên dòn hơn dễ vỡ nhỏ hơn.
29 "Tham kiến Vương phi!"
"Có chuyện gì?"
"Bẩm Vương phi, Vương gia cho gọi người đến Thiền Tâm viện!" - A hoàn truyền tin cúi người cung kính thưa.
30 Mùa xuân vừa đến thì mọi việc cũng vì vậy tấp nập kéo nhau đến, sau khi nắm nữa quyền trong Vương phủ Triệu Hàm Ninh cũng vô tình trở nên bận rộn hơn vì phải giải quyết phân nữa những việc lặt vặt.
31 "Bẩm Hoàng thượng! Chuyến đi sứ lần này nhóm chúng thần có ba người, người này chính là quận chúa tên là Xa Ly (Sally), quan Jem và thần là phiên dịch là Yeng!" – Người tên Yeng nhanh chóng nói.
32 Uông Hữu Đình về đến viện liền đi thẳng đến cửa phòng Triệu Hàm Ninh muốn hỏi nàng vì sao lúc nãy lại đi về như vậy thì vô tình nghe một màn đối đáp của chủ tớ cả hai người, thấy nàng không thèm trả lời y không nhịn được mà đẩy cửa bước vào bên trong.
33 "Đa tạ tỉ tỉ đã khen, sáng nay khi Vương gia cùng muội muội ăn sáng rồi tản bộ cũng đã khen muội!" – Trầm trắc phi có chút thẹn thùng đỏ mặt cúi đầu khẽ nói.
34 Cuộc tranh tài nhanh chóng được ổn định, hai người đứng trên khán đài cúi chào nhau vô cùng lễ độ. Con chim nhỏ bị nhốt trong lồng vô cùng hoảng sợ cùng với sụ ồn ào náo loạn xung quanh càng khiến nó sợ hãi, cửa lồng vừa được mở ra nó liền dùng tất cả sức lực bình sinh mà bay đi.
35 "Vương phi, nàng có chắc không?" – Uông Hữu Đình nghe nàng nói liền quay sang nhíu chặt mày, nửa câu sau giọng điệu lại trở nên nhỏ hơn có vẻ chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe thấy – "Như vậy rất nguy hiểm!"
"Vương gia cứ để thần thiếp thử!" – Triệu Hàm Ninh nhướng mày ngạc nhiên trước thái độ của Uông Hữu Đình, nhưng nhanh chóng lấy lại sự ôn hòa bình thường cười nhẹ nhàng đáp.
36 "Nếu thua đều nói không phục như người thì cần gì phải thi đấu làm gì?" – Uông Hữu Đại chậm rãi lên tiếng, vẻ mặt y thể hiện rất rõ sự châm chọc nhìn cô quận chúa Sally.
37 Đứng tại chỗ một hồi lâu cố gắng trấn an bản thân mình tìm cách thoát khỏi thực tại hiện tại.
"Gruuuuuuu" – Tiếng gầm gừ phát ra đánh động toàn bộ cánh rừng chim chóc cứ thế bay toán loạn, mọi thứ xung quanh Hàm Ninh liền trở nên vô cùng hỗn loạn, con ngựa bị dọa sợ liền nẫng hai chân trước.
38 “Điều tra cho ta chuyện này đầu đuôi như thế nào? Ta quyết không để yên cho người làm nên chuyện này!” – Sau khi xác định Triệu Hàm Ninh hoàn toàn không sau, Uông Hữu Đình nhanh chóng lên tiếng nói, ánh mắt lạnh lùng lướt qua từng gương mặt đang hóng chuyện xung quanh rồi dừng lại ở Trầm quý phi vài giây.
39 Ngay từ đầu y đã nhận ra được dụng ý của nàng quận chúa này nhưng lại không nghĩ nàng ta lại bạo dạng thẳng thừng nói ra những điều này như vậy. Nếu chỉ là ý định thì còn khó giải quyết nhưng nếu đã nói thẳng thì y cũng không quá nhiều kiên dè.
40 “Nam Dương Vương phi có nhiều điều khiến chúng ta giật mình lắm!” – Uông Hữu Đại cười nhạt nói, câu nói ẩn ý của y khiến Hoàng thượng nhíu mày.
Cùng lúc ấy tại viện Trầm quý phi.