81 Edit: Hà
Buổi tối đêm thất tịch nhất định sẽ có rất nhiều nam nữ lén lút gặp gỡ nhau, vừa kích thích lại vừa ngọt ngào, nhưng đối với Trường Thuận phải chạy từ Kinh Châu trở về một khắc cũng không dừng thì đêm thất tịch năm nay quả thực chính là cơn ác mộng của hắn.
82 Edit: Hà
Đêm qua tiểu cô nương mười bốn tuổi liên tục bị người yêu bắt nạt nhiều lần, Ngưng Hương thực sự rất mệt, cho nên đã không tránh khỏi chuyện ngủ nướng vào sáng hôm sau, do nghe thấy tiếng đệ đệ bước xuống giường đi tiểu nên Ngưng Hương mới giật mình tỉnh dậy.
83 Edit: Hà
"Tỷ tỷ, hình như Quản Bình không thích chúng ta thì phải?"
Dưới tàng cây hồng, Từ Thu Nhi ngừng thêu thùa trong tay, nhỏ giọng nói với đường tỷ.
84 Edit: Hà
Cơm đã được dọn lên, mọi người vây quanh ngồi trước bàn vuông.
Ở bốn góc bàn, mỗi bên có thể ngồi hai người. Hai vợ chồng Lý thị ngồi hướng bắc, Từ Hòe ngồi bên cạnh phụ thân, bên cạnh là Từ Thu Nhi, phía bên kia Ngưng Hương cùng đệ đệ ngồi dưới tay Lý thị, riêng Quản Bình một mình chiếm chỗ phía nam.
85 Edit: Hà
Được chứng kiến Quản Bình nhanh nhẹn đánh lui kẻ trộm, Từ Thu Nhi hết sức hâm mộ, nàng quấn quít lấy Quản Bình đòi nàng chỉ dạy hai chiêu khi nãy đối phó với người xấu.
86 Edit: Hà
"Tỷ tỷ, chúng đệ muốn chơi trò diều hâu bắt gà con, tỷ làm diều hâu cho chúng đệ đi!"
A Mộc đột nhiên từ bên ngoài chạy vào trong viện, mong đợi nhìn tỷ tỷ đang ngồi dưới tàng cây thương lượng.
87 Edit: Hà
Nhìn Chương Hồng Lâm đang hôn mê bất tỉnh nằm dưới đất, Ngưng Hương vừa tức vừa bất đắc dĩ.
Nếu như Chương Hồng Lâm đã thực hiện được, nàng hận không thể giết hắn, nhưng bây giờ Chương Hồng Lâm vẫn chưa làm gì, Ngưng Hương cũng không biết nên xử trí thế nào.
88 Edit: Hà
Lục Thành ngừng xe lừa khi còn cách mọi người khoảng hai mươi mấy bước chân, thừa dịp trước khi mọi người Từ gia đến gần thì quay đầu xe lừa lại.
89 Edit: Hà
Trên xe người ngồi kín chỗ, muốn không ồn ào náo nhiệt cũng không được, cũng vì vậy mà thời gian trôi qua rất nhanh.
Lúc xe lừa gần tới vườn trái cây, Lục Thành ngước lên nhìn ánh mặt trời ở phía đông, sau đó quay đầu lại nói: "Ban đầu đã hẹn là giờ thìn mọi người bắt đầu tập hợp làm việc, chúng ta hình như đã tới sớm, chắc phải đợi lát nữa, mọi người có muốn đi dạo xung quanh trước không?"
Lần đầu tiên A Mộc được tới đây, vừa nhìn thấy vườn cây hồng đầy trái, hắn hưng phấn gật đầu đồng ý.
90 Edit: Hà
"Tỷ tỷ, Lục đại ca nói là sẽ chờ tỷ ở phía bên kia chỗ dòng suối, lát nữa tỷ cứ trực tiếp đi về hướng bắc của con suối là được. "
Trong lúc Ngưng Hương đi tới bỏ trái cây vào giỏ, Từ Thu Nhi cũng đi theo, thấp giọng truyền lời.
91 Edit: Ha
Mặc dù ngoài miệng nói là sau khi A Nam giúp nàng đấm lưng mười cái rồi sẽ đi ngay, nhưng thật vất vả mới có thể ở riêng với hắn, nàng không đành lòng.
92 Edit: Hà
Trời dần dần sáng, bên trong thôn trang nho nhỏ vẫn yên bình như mọi ngày.
Hai tỷ đệ ở căn phòng phía bắc Từ gia hiếm khi được ngủ nướng một giấc say như vậy.
93 Edit: Hà
Tuy khoảng cách từ Từ gia đến Bắc Hà rất xa nhưng Ngưng Hương và Quản Bình đi tới bờ sông rất nhanh.
Bên phía Hà Nam có sườn núi to cao thích hợp cho việc ẩn nấp, trước tiên Ngưng Hương đi sang hướng đó, vừa tới nơi liền thấy phu xe đang chỉ về hướng phía sau hắn, sau đó hắn lại đi ra xa chỗ xe ngựa.
94 Edit: Hà
Thừa dịp buổi trưa không có người, Quản Bình lặng lẽ đỡ Ngưng Hương trở về Từ gia, sau khi để Ngưng Hương chờ ở tây phòng, nàng đi sang đông phòng tìm trong tủ một bộ quần áo sạch sẽ, lại bưng chậu nước đi vào.
95 Edit: Hà
Ngưng Hương lấy cớ nguyệt sự đã đến làm thân thể khó chịu nên muốn tĩnh dưỡng ở trong phòng ba ngày.
Nàng không muốn chết, trên đường đi gặp Bùi Cảnh Hàn nàng đã suy tính chuyện Bùi Cảnh Hàn có thể sẽ đồng ý thả nàng, cho nên lúc đó nàng đã cố ý dùng đuôi trâm đâm chếch xuống dưới cổ một chút, bây giờ lại có cổ áo che chắn, ngoại trừ Quản Bình giúp nàng thay thuốc thì cũng không ai biết có vết thương trên người nàng.
96 Edit: Hà
Có Lục Thành giúp đỡ thu hoạch cho nên công việc hôm nay của Từ gia so với hôm qua đã xong sớm hơn nửa canh giờ, mặc dù như vậy nhưng mọi người và Ngưng Hương về nhà cũng đã xế chiều.
97 Edit: Hà
Lục Thành cả đêm không ngủ, nằm ở trên giường nhìn nóc nhà đen như mực, bất luận là mở mắt hay nhắm lại, trong đầu tất cả đều là nàng.
Hình ảnh nàng cười dịu dàng, nàng phòng bị tránh né, nàng khóc lóc giãy giụa, nàng ngượng ngùng để hắn hôn.
98 Edit: Hà
"Thế tử, ngài tính xử trí người nọ thế nào?"
Bùi Cảnh Hàn vừa trở về, Tố Nguyệt liền hầu hạ hắn thay quần áo, vừa cẩn thận quan sát thần sắc hắn, thấy hắn vẫn bình thường bèn nhỏ giọng hỏi.
99 Edit: Hà
Lúc Bùi Cảnh Hàn ra khỏi phòng cũng lạnh giọng gọi Như Mi ra theo.
Phía bên trong phòng, Lục Thành một tay chống giường, cố gắng mở to mắt trừng về phía cửa, không nhớ nổi nam nhân vừa rời đi là ai.
100 Edit: Hà
Mặc kệ Lục Thành nhịn không nổi là thật hay giả, Ngưng Hương đều không lay chuyển được sức lực của hắn, bị hắn nửa đẩy nửa ôm vào trong phòng.