21 Thì ra trên đời mọi việc đều không đơn giản, Bạc Bà này thì ra cũng là thủ hạ của Giao Long mà thôi. Thảo nào y luôn tự tin như vậy, hóa ra ngay tại thiên giới này vẫn còn có thể cài người.
22 Bạc Bà muốn ngăn cản Hàn Lăng Nhiên, rõ ràng là không có khả năng thắng được người mạnh nhất Thiên Giới như hắn. Chỉ có điều, Bạc Bà này cũng đã tu luyện hàng trăm vạn năm, công lực thâm hậu, ít nhiều cũng gây khó dễ được cho hắn.
23 Ba ngày sau đó, hoàn toàn không thấy bóng dáng Hàn Lăng Nhiên. Ta không rời khỏi Vân Đài cung, mà hắn cũng không tới. Có thể hắn có công việc quan trọng, có thể hắn phải đi thị sát đâu đó… nhưng cũng có thể hắn đang cùng Hàn Hương Nguyệt tình nồng ý mật.
24 Ta mở to mắt, chằm chằm nhìn hai kẻ bọn họ. Hàn Lăng Nhiên lúc này đang xoay lưng về phía cửa điện, hẳn là hắn cũng đang mải nhìn Hàn Hương Nguyệt xinh đẹp trong màu áo tân nương kia.
25 Tất cả chỉ diễn ra trong một thoáng, vậy mà trong đầu ta, tưởng chừng đã trải qua trăm vạn năm. Chỉ biết, linh hồn ta bồng bềnh trôi dạt, rất xa rất xa, vượt qua từng cánh đồng mênh mông, băng qua núi cao vực sâu, lướt qua cầu vồng rực rỡ… cuối cùng lại trở về với thực tại.