1 Ta tên Đông Phương Mị, hơn nửa đời làm thiên kim nhà Thừa tướng, gần nửa đời sau đứng đầu bảng chốn thanh lâu, cộng lại vừa hơn hai mươi cái xuân xanh, cả đời rốt cuộc trong một đêm nguyệt hắc phong cao đi thuyền đâm phải một "hòn đá tảng".
2 Nhìn nhìn chung quanh, ngoại trừ yêu tăng bị phu quân dọa chạy cùng nữ tử bị chặt đầu, thì trên mặt sông những thứ không sạch sẽ cỏn rất nhiều: có u hần mặc áo trắng chỉ có tay mà không có chân, có quỷ đầu quỷ bay bay không có thân mà chỉ có đầu, có quỷ dị dạng có tới sáu chân sáu tay đi đi lại lại trên mặt nước, có quỷ treo cổ lúc nào cũng thè lưỡi ra… Bọn họ đi qua đi lại, mang tới từng đợt gió sưu sưu.
3 Cha liếc ta một cái, lại nhìn thoáng qua Thang Thiếu Khanh phía sau ta, sắc mặt lập tức thay đổi: “Thanh Thiếu Khanh, ngươi qua đây cho ta!”
Thang Thiếu Khanh căng thẳng đi qua: “Cha.
4 “Hóa ra là Tạ công tử, thất kính thất kính. ”
Ta cười cười chắp tay hướng Bạch Vô Thường, trong lòng sớm đã long trời lở đất. Cũng không biết Vô Thường gia liệu đã biết đến kế hoạch của lão cha mình chưa.
5 “Các ngươi đang nói cái gì? Bạch nhiều chuyện, “Nương tử” là từ ngươi có thể gọi sao? Huống chi một nữ hầu đa phu thì còn thể thống gì!” Thiếu Khanh tuy rằng tương đối đơn thuần, nhưng ý thức về nguy cơ là bản năng.
6 Vị Hoa công tử này nhìn nhằm nhằm ta, hơn phân nửa là bị dọa, nhưng ta nhìn y thật ra là bởi vì quản không được ánh mắt. Luôn luôn nói nam nhân bề ngoài không qua trọng, nhưng mà Hoàng đế lão tử với Diêm vương gia gia, y lớn lên như vậy cũng quá đáng quá đi!
“Xin cô nương chờ chút.
7 Khúc này vừa hết, đầu ngón tay của Hoa Tử Tiêu chuyển động nhanh như gió, dứt khoát thu lại những thanh âm cuối cùng, chúng quỷ hoan hô vỗ tay. Y ngồi dựa vào ghế trúc, gọi một đám nữ quỷ nhạc công mặc áo hồng phấn đi lên phía trước, để các nàng diễn tiếp cầm khúc.
8 Ngươi vĩnh viễn không thể hình dung cảm giác khi được một tuyệt sắc mỹ công tử khen ngợi là gì đâu. May mà ta từng xướng khúc nơi thanh lâu, còn không chắc hẳn ngất xỉu tại chỗ: “Hoa công tử đã quá khen rồi.
9 Tình yêu vốn là như thế, mục thấu xương, tới chết không thay
(ái tình nguyên bổn như thử, hủ hủ triệt cốt, chí tử bất du)
Ta và Hoa Tử Tiêu lại tìm thấy họa bì quỷ kia.
10 Phát hiện bí mật lớn bằng trời này, ta thật sự nhịn không được phải tìm cười nói hết. Vốn là muốn nói với cha, nhưng cha đang bận chơi, rồi lại lãng tử hồi đầu quay về Diêm vương điện làm chính sự.
11 Lúc đó thiệp cưới phát ra, nghĩ y cũng sẽ nhận được, nhưng mà đêm nay y chưa hề tới.
Không phải lần đầu thành thân, cho nên cũng không có khẩn trương và khát khao như lần đầu, lần này lại bái đường với ba người một lúc thì càng không nên nói lời vớ vẩn vô căn cứ.
12 Chuyện cũ của Dương Vân và Lãnh Dung tuy rằng rất đẹp, nhưng vẫn là kết thúc bi kịch, từ đầu tới cuối hai người bọn họ ngay cả cơ hội lén hẹn ước cả đời cũng không có, theo lý mà nói ta là thê tử duy nhất của hắn.
13 Hoa đại tiên, Hoa đại mỹ nhân, Hoa đại danh thương, Hoa đại gia, Hoa đại troll, Hoa đại thâm =)))) Hoa đại công tử đúng là…
Giờ thì hay rồi, ta đắc tội cả với Hoa công tử rồi.
14 1/ Thằng nào nói mình là tiên thì hãy tránh xa, nó dùng pháp thuật xem đồ mình đó
2/ Muốn cua gái phải mất vị giác
3/ Thất tình thì đầu thai
Nửa đêm, ta và Hoa Tử Tiêu cùng nhau lẻn vào quý phủ của quỷ Thanh Ti.
15 Cuối cùng hắn vẫn nhìn thẳng vào mắt ta, ánh mắt nghiêm túc tới nỗi ta cảm thấy mình mới là kẻ phạm tội. “Muốn trách thì trách ta. Tất cả là do ta gây nên.
16 Thì ra, yêu một người vô điều kiện cũng không nhất định phải có hồi ức và lý do rõ ràng.
Cuối cùng hắn vẫn nhìn thẳng vào mắt ta, ánh mắt nghiêm túc tới nỗi ta cảm thấy mình mới là kẻ phạm tội.
17 Đột nhiên bị chỉ trích khiến ta nhất thời choáng váng. Đang nghĩ xem nên trả lời thế nào, ai ngờ Dương Vân đã đế thêm một câu:
“Ta không thể giết ngươi.
18 Cả Dương Vân và Lãnh Dung đều thoáng kinh ngạc.
Nếu Hoa Tử Tiêu muốn thành thân với một nữ tử thì nàng kia sao còn đi giành tình nhân với nữ nhân của Dương Vân?
Ta không biết nhiều về Hoa Tử Tiêu, thời gian ở âm phủ cũng không lâu, nhưng cũng nhịn không được mà nghĩ vậy.
19 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đã ba ngày kể từ đêm hoa chúc, tức là đã ba ngày ta cùng tên họa bì đáng xẻo ngàn lần kia làm chuyện hoang đường, cũng là ngày thứ ba chúng ta chia phòng ở riêng, cuối cùng ta cũng chịu hết nổi, tính tẩu xác về ổ.
20 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sở dĩ nói là quân tử xem thế cờ không nhắc nước, câu này nói không sai tí nào.
Thể loại: Nữ Cường, Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 7
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Dị Giới, Võng Du
Số chương: 50