61 Long Diệc Hân nhìn chăm chú thê tử đang hôn mê trên giường, thần sắc hắn như thường, nhưng bên trong hương lạnh dâng lên mạnh mẽ, nội tâm hắn phập phồng lo âu.
62 “Tướng công, ta nghe nói vài ngày nữa sư muội chàng sẽ cùng Hác Xích đi gặp sư phụ hai người, chúng ta có thể đi theo không a?”Gặp được cơ hội này, Ngọc Phi Yên liền tận dụng, nàng rất muốn đi ra ngoài, từ sau chuyện Túy Hồng Lâu, nàng đã bị giam ở Phi Long Sơn này hơn hai tháng, thiên hạ non sông có vô số cảnh đẹp, nếu không được đi du ngoạn khắp nơi không phải là rất nhàm chán hay sao?! Nàng là chim bay trên bầu trời, không phải là chim bị giam trong lồng, nàng không muốn bị người khác xem là vật nuôi.
63 Tinh đấu hi, chung cổ hiết, liêm ngoại hiểu oanh trăng tàn (pótay. com)Từng cơn gió nhẹ thoảng qua, lá trúc che phủ, màn đêm tràn ngập ma mỵ. Bên trong phòng, ánh sáng của dạ minh châu phát ra sáng rực, lan tỏa khắp nơi, Long Diệc Hân một mình đứng bên cửa sổ, toàn thân bao phủ một mảnh như mây, mông lung trong phòng, gió đêm phất phơ, sợi tóc nhẹ nhàng bay lên trông rất huyền ảo.
64 Nghe được những lời ấy của Long Diệc Hân, trong đầu Thanh Ảnh đột nhiên nhớ lại có một lần hắn đã gặp được Mục Cảnh Thiên ở Long Đằng khách điếm, hắn đã chế nhạo Mục Cảnh Thiên vì đã bị chủ tử hắn phạt, đá xuống núi làm việc cực nhọc, tên kia nhất thời thẹn quá hóa giận nên cùng hắn động tay.
65 Tối hôm qua, Ngọc Phi Yên nằm mộng, nàng mơ thấy Long Diệc Hân vào phòng nàng, hơn nữa nàng còn ôm hắn ngủ một đêm, đó là mộng thật sao?!Không hiểu sao nàng cảm giác việc đó rất thật?!Nàng cảm thấy mình đã thật sự chạm đến thân thể hắn, nếu không phải mộng, làm thế nào Long Diệc Hân lại vào được phòng nàng?Khẳng định là mộng!Đáy lòng nàng tự nhiên rất ấm áp, khiến nàng tự mĩm cười, hai má tự nhiên ửng đỏ, thật giống như sự thật và hư ảo cùng gặp nhau ở đúng một thời điểm, khiến nàng say như uống rượu.
66 Kinh thành – Hoàng cungKiền Hoàng – Hiên Viên Khởi Minh từ tẩm cung Hoàng Hậu trở về liền đi đến ngự thư phòng, nhìn cuốn sổ nhỏ trong tay cảm thấy không yên lòng.
67 “Tướng công, người ở nơi nào?”Sức sống mười phần, thanh âm tươi mát dễ nghe từ bên ngoài truyền đến, Long Diệc Hân cong môi mĩm cười, hắn chờ xem tiểu thê tử hắn sẽ làm chuyện gì đây?!“Phu quân, người có ở nhà hay không?”Thân ảnh màu tím hiện ra, nháy mắt đã tiến vào trong phòng khách.
68 Trên mặt Ngọc Phi Yên không kiềm chế được chút đắc ý, đến trước mặt Long Diệc Hân, hỏi lại một câu,“Tướng công, ngọc long lệnh?”Long Diệc Hân rốt cục cũng quay đầu nhìn về phía nàng,“Không có.
69 Phiêu bạc cũng như mạng người bạc, rơi đi khoảng không lưu luyến, bay tới nói phong lưu. Tuy là cỏ cây cũng biết sầu, cả đời bị duyến lầm, chưa lão nhưng lại đầu bạc.
70 Vân Tranh liếc nhìn nàng một cái, hiểu được thắc mắc của nàng, liền giải thích”Đây là sản nghiệp của Phi Long a”, là nơi thu thập tin tức. Ngọc Phi Yên hiểu rõ gật gật đầu, Ẩn Thành có rất nhiều căn cứ của Phi long, có thể thấy được thế lực của Phi Long ở Ẩn Thành rất lớn, như vậy cũng không có gì kì lạ, nói không chừng, một người buôn bán nhỏ đứng kế bên cũng là một thám tử của tổ chức Phi Long.
71 Phi Long Sơn – Trúc UyểnCuối thu khí sảng, trời cao ngàn dặm không mây, lục ý dạt dào xanh tươi can trúc, theo gió mát lắc lư, lay động phong tư rất là quyến rũ, giống như lục y tiên nữ khởi vũ.
72 Ẩn Thành – Rừng Trúc ở Thành NamLọt vào tầm mắt trước mặt, trong phạm vi mười dặm là một mảnh rừng thúy trúc xanh ngát, giống như do thiên nhiên ban tặng, thật là một nơi tươi đẹp xuất trần tuyệt thế.
73 Nàng nghi hoặc nhìn về phía Huyền U, đã thấy hắn ngưng cười, nàng không biết hắn đã điểm huyệt của mình từ khi nào. Thân thủ thật nhanh!“Ngươi không nên động đậy”Chỉ cần nghe được âm thanh thanh nhã này thôi thì sẽ làm cho hàn ý trong lòng người ta bị đẩy lùi, Ngọc Phi Yên biết hắn không phải nói ình nghe, tuy rằng hiện tại hắn đang nhìn nàng với ánh mắt thân thiết.
74 Nàng lại thốt ra câu hỏi”Ngươi đã hạ dược cho ta khi nào?”Nàng không ngờ, bản thân mình lại không phát hiện ra là khi nào, giống như là kể từ khi gặp được tướng công nhà nàng thì độ mẫn cảm của nàng đối với dược bị giảm đi thiệt nhiều.
75 Hai thân ảnh, một xanh một trắng, mau lẹ như gió xuyên qua rừng thúy trúc, bỗng nhiên trở nên mập mờ như sương khói. Ở trước một cái sơn động do thiên nhiên tạo thành, người áo xanh phút chốc dừng lại.
76 Ngọc Phi Yên phi thường thục nữ ngồi ngay ngắn ở trong đình, mấu chốt là, cho dù nàng không muốn thành thục nữ cũng không có cách nào, bởi vì khi tướng công nhà nàng cùng Huyền U rời đi không có giải phóng huyệt đạo của nàng, cho nên nàng chỉ có thể làm thục nữ yểu điệu ngồi ngay ngắn.
77 “Tiểu Phi Yên. ”“Phi Yên. ”Nhìn thấy Ngọc Phi Yên an toàn trở về, Vân Tranh và Thanh Ảnh vội vàng chạy ra đón, hai người bọn họ đã ở Trúc Uyển này đợi rất lâu, hai mặt nhìn nhau, mắt to trừng mắt nhỏ, trong lòng không yên, thắc mắc tràn đầy.
78 Đói bụng a!Long Diệc Hân mở đôi mắt phượng nhìn thê tử của mình, thật khó tưởng tượng vợ hắn giờ này lại như con chó nhỏ mang ánh mắt rưng rưng trở nên ngoan ngoãn vì đói bụng.
79 Kinh Thành – Hoàng Cung – Ngự Hoa ViênKiền Hoàng – Hiên Viên Khởi Minh cùng Hoàng Hậu và các Phi Tử ở Ngự Hoa Viên ngắm hoa giải trí, hắn là một bậc đế vương thống lĩnh thiên hạ, mang phong thái ngự giả, uy nghiêm, ngang tàng, toát ra khí thế bức người, khiến cho trong lòng mọi người tự nhiên sinh tâm kính sợ.
80 Kiền Hoàng đem Hoàng Hậu ôm vào trong lòng ngực mình, trên mặt rồng nhu tình che kín, các phi tử nhìn thấy thoáng chốc đỏ mắt, hận người mà bậc đế vương ôm trong lòng ngực không phải là chính mình, nhưng các nàng biết chắc rằng, chỉ cần có Hoàng Hậu ở đây, thì mơ ước này của bọn họ là điều hy vọng xa vời, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Hoàng Thượng sủng ái một mình Hoàng Hậu.