41 Đây rõ là một nhát chí tử. Nếu đâm trúng, Viên Minh hắn không chết thì cũng tàn phế. Chợt một thân ảnh chen ngang. Hắn thẫn thờ không kịp giữ lại. Mũi dao đâm trúng đích.
42 Đôi mắt nàng mờ tịt, mí mắt không mở lên nổi. Nàng không nhớ chuyện gì đã xảy ra. Nàng chỉ nhớ mang máng là nàng bắt cóc hoàng thượng, rồi tối hôm đó đưa đến nhà ngục để người nhìn thấy bộ mặt thật của nàng ta.
43 Viên Minh hắn như người điên. Cứ nói lẩm bẩm cái gì đó. Rồi khóc. Sự sợ hãi lúc này còn nhiều hơn gấp mấy lần so với lúc nghĩ mình bị đâm. Nhìn khuôn mặt bình yên đang ngủ kia.
44 Nàng mở mắt một cách yếu ớt. Đôi mắt đột nhiên sao trở nên nặng nề thế này. Một tia nắng le lói chiếu vào từ cửa sổ dội vào mắt của nàng. Nhanh chóng, như chiếc màn cửa, đôi mí mắt cụp xuống che đi đôi mắt yếu ớt.