141 “Vậy sao? Chị thực xác định như thế sao?” Ninh Tiêu chính vào lúc này xuất hiện ở cửa phòng tài vụ, vừa nãy là đúng là sai anh ta đều rất rõ ràng. Mấy ngày nay, dài như mấy năm vậy.
142 Không có thời gian để trì hoãn thêm, ba người họ lập tức đi tới chỗ Đặng Hân, nơi đó, nằm ở bên cạnh Châu Giang xinh đẹp. Nơi này thực là một nơi lý tưởng, hơi gió lạnh nhè nhẹ thổi tới khiến cho người ta cảm thấy thoải mái vô cùng.
143 Sáng sớm hôm sau, nhân viên công ty kinh ngạc phát hiện, Đặng Hân lại được thái tử gia Ninh Tiêu dùng xe đưa tới. Xem ra, lời yêu thái tử gia tuyên bố trước mặt tất cả mọi người là chuyện thật, chứ không phải chỉ vì bảo vệ Đặng Hân mà bịa ra.
144 Lúc hai người họ về đến nhà Bách Phú đã là mười một giờ, túi lớn túi nhỏ đựng đồ chất đầy cả taxi. Kỳ thật có một vài chuyện mà Bách Phú không nói với Đặng Hân, đó chính là Bách Phú lại vừa nghe thấy tiếng chửi rủa của nữ quỷ kia, hơn nữa còn rất rõ ràng là nhằm vào Đặng Hân.
145 Nữ quỷ uyển chuyển nhẹ nhàng đi đến trước mặt Đặng Hân, một gương mặt Đặng Hân không thể tưởng tượng được — là kế toán Lâm. “Kế toán Lâm? Sao lại là chị chứ?” Đặng Hân kinh ngạc hỏi trong lòng.
146 Đây đã là lần thứ ba Bách Phú trải qua quỷ lịch, khác hẳn với những lần trước, lần này Bách Phú lại là người đứng ngoài quan sát, như một người đang xem phim điện ảnh ngồi nhìn câu chuyện xảy ra từ ngàn năm trước.
147 Ức Liên là một nữ nhân hoàn toàn khác hẳn với Mẫn nhi. Ức Liên gương mặt luôn tươi cười rạng rỡ, không giống như biểu tình vô tình của Mẫn nhi; Ức Liên luôn luôn nhu nhược bất lực, không thể bằng Mẫn nhi kiên cường sắt thép; Ức Liên luôn tao nhã động lòng người, không giống Mẫn nhi bình thường ít gần tình người.
148 Chuyển ngữ : Bibon Đôi lời của t/g tiểu K: Hôm qua tiểu K bị độc giả mắng, tuy rằng khá buồn nhưng cũng cảm thấy lời độc giả nói có lý. Câu chuyện này do viết quá vội vã, nên những gì viết ra so với những gì trước đó đã nghĩ không hề giống hoàn toàn, thậm chí còn có chút không muốn viết tiếp nữa.
149 Chuyển ngữ : Bibon “Đại dong thụ Hồ tử trường, Trương khai đại tản bả thái dương tàng. Viên viên nguyệt, Thiên thượng qua, Dong thụ gia gia tối hỉ hoan tha.
150 Chuyển ngữ: Bibon Thợ săn áp chế đầy một bụng nghi vấn, một mình hướng về phía thôn Cây đa mà đi. Trong thôn vốn dĩ không bao giờ cần đóng cửa, giờ mọi nhà cửa sổ cũng đều đóng chặt.
151 Chuyển ngữ : Bibon “Đi nào, chúng ta cùng đi xem!” Từ đại gia ( đại gia : ông lão — từ hậu bối xưng hô với tiền bối là người già cả nhất trong nhà, thôn … … Chứ không mang nghĩa đại gia – chân dài đâu nha ^^ ) nói với Thợ săn ở bên cạnh.
152 Chuyển ngữ: Bibon Những thứ đã từng dùng qua vẫn được đặt ở chỗ cũ. Chỉ là đã cũ nát lắm rồi, hơn nữa còn bị phủ lên một lớp bụi dầy kín. Song Thợ săn khi nhìn thấy những thứ này, vẫn vui mừng như một đứa trẻ.
153 Chuyển ngữ : Bibon Đem đứa bé gái giao cho trưởng thôn xong, Thợ săn nghe lời khuyên của ông lão ngủ được bốn giờ đồng hồ, sau đó lại một mình chạy đến thôn Cây đa hạ tìm cái thứ gọi là nhược điểm của chú hồn được ghi trong quyển sổ của cha.
154 Ý tưởng thì hay, nhưng nói lúc nào chẳng dễ hơn làm? Nhìn từng ‘đường ống vận chuyển âm khí’ rõ ràng mạnh mẽ, giống như từng sợi tơ chắc chắn của mạng nhện, Thợ săn cảm thấy ngay cả da đầu cũng tê rần, căn bản là không biết nên phải ra tay từ chỗ nào.
155 Nhìn thấy cỗ quan tài đỏ bay ra, Bách Phú vọt chạy vào, liều mạng lấy cái cuốc đào bới. Ai mà ngờ, Bách Phú vừa mới nhảy vào bên trong hố, cỗ quan tài đỏ lập tức như hiểu mình bị trúng kế điệu hổ ly sơn, nhanh chóng quay ngược lại, muốn đem Bách Phú ép xuống dưới hố.
156 Chuyển ngữ: Bibon Chờ đợi hồi lâu, Bách Phú rốt cuộc cũng đợi được, đợi được đến lúc cô hóa thành một phần của thiếu niên kia. Mặc dù lần nào trải qua quỷ lịch cũng khiến cho cô phải chịu đựng tất cả thương tổn, nhưng kinh nghiệm được nếm qua đủ vị nóng lạnh này cũng không phải ai có thể gặp.
157 Chuyển ngữ: Bibon Vốn tưởng rằng cứ như thế là kết thúc quỷ lịch, nhưng ngoài dự liệu của Bách Phú, những hình ảnh trước mắt không hề ngừng lại, ngược lại còn như đang nhảy múa lên trước mắt.
158 Rốt cuộc đã có được ít thu hoạch, Thợ săn cũng âm thầm cảm thấy được sự xuất hiện thần bí của sơn động này có lẽ có liên quan đến thiếu niên kia, dù rằng vẫn có chút vấn đề vẫn thấy mâu thuẫn.
159 Chuyển ngữ: Bibon “Mọi người nhìn trên kia xem. ” Mậu Ly đem chiếc bình trong tay chiếu hướng lên phía trên, một cảnh tượng khiến người ta dựng hết cả lông tơ lạnh đến tận xương, toàn thân lạnh toát xuất hiện.
160 Cô bé nhìn nhìn Bách Phú, không có chút buồn bã nào: “Tỷ tỷ, tỷ có nhìn thấy ca ca của ta không? Ta đã đợi huynh ấy lâu lắm rồi. ” * Bách Phú ngây ra, tiếp đó mỉm cười nói: “Ca ca của em cũng đang tìm em đấy, sao em lại ngồi ở nơi này?” Cái xác khô kia đáng yêu lắc lắc cái đầu đáp: “Có một thúc thúc nói, ca ca muốn ta ở nơi này đợi hắn.