Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Mùa thu tóc ngắn – Chương 1.9

Chương trước: – Chương 1.8



Bấm đến mỏi tay , vậy mà điện thoại lẫn máy nhắn của Đoàn Dũng vẫn không liên lạc được . Hạ Liên giận dữ ném máy xuống bàn . Cô hùng hổ lái xe đi . Chộp được gã quản lý , Hạ Liên mừng rỡ.

- Anh Đoàn Dũng đâu ?

- Tôi . tôi không biết.

- Anh là quản lý mà không biết thì ai biết đây ? Nói thật đi , nếu không tôi sẽ bảo công ty đuổi việc anh đấy.

- Cô Hạ Liên ! Đừng làm khó tôi mà.

- Nói đi ! Tôi muốn biết thôi . Ai làm gì anh ấy , hơn nữa ba tôi cũng đang tìm anh ấy.

- Cô đừng nói tôi nói nha . Anh Dũng đi gặp cô Bạch Thu , bạn của cô.

Đi gặp Bạch Thu ? Hai tai Hạ Liên lùng bùng , cô cắn mạnh môi mình tưởng chừng bật cả máu . Đồ phản bội ! Hạ Liên đùng đùng lái xe đi . Cô phải tát tay cái kẻ phản bội.

Đoàn Dũng rời nhà Bạch Thu chưa đầy 5 phút thì Hạ Liên cũng vừa đến . Cô nghiến răng nhìn dấu bánh xe ô tô còn in rõ trên nền cát.

Gâu . gâu . Con Mực chồm ra sủa . Hạ Liên giận dữ chụp cái cây ném vào nó . Bị đau , con Mực chạy cong đuôi vào nhà , nó vẫn không ngớt sủa ầm ĩ.

- Có im không Mực.

Bà Bạch bước ra ngỡ ngàng.

- Hạ Liên ! cháu không may rồi , Bạch Thu vừa đi.

Hạ Liên giả lả.

- Thu đi với ai vậy bác ?

- À ! Nghe nó nói là nhạc sĩ Đoàn Dũng ..

- Cháu biết rồi , cháu đuổi theo nó đây.

Hạ Liên de xe ra con lộ lớn , cô suýt tông vào Thắng . Nhận ra Hạ Liên , Thăng nhăn nhở.

- Cô Hạ Liên ! Trông cô đẹp và sang thật.

- Anh có gặp Bạch Thu không ?

- Có , mới tức thì . Có bạn trai đi xe hơi nên kiêu hãnh lắm.

1 ý nghĩ ác độc lóe lên trong đầu Hạ Liên , cô tắt máy xe , ngoắt Thắng lại gần.

- Anh thích Bạch Thu lắm , phải không ?

Thắng cười khả ố.

- Bạch Thu đẹp , ai mà không thích hả cô Hạ Liên ?

- Nếu tôi cho anh 10 triệu để anh biến Bạch Thu thành người của anh , anh dám làm không ? Lo gì khi ván đã đóng thuyền , nó phải ưng anh . 2 chị em lấy 1 chồng có sao đâu . Hay anh chê ít , thêm 2 triệu nữa nhé ?

- Chừng nào cô đưa tiền cho tôi ?

- Tôi không mang theo nhiều tiền . Anh nhận trước 5 triệu , thành công tôi sẽ đưa đủ.

- Được , được.

Thắng mừng húm , đưa 2 tay khúm núm nhận tiền của Hạ Liên .

- Cô tin tôi đi ! có số tiền này , cho dù Bạch Thu không về nhà , tôi cũng lên thị xã tìm.

Đóng cửa xe lại , Hạ Liên giận dữ lái xe đi , cô nhất định phải trừng phạt Bạch Thu . không khó khăn mấy , vòng qua mấy con đường thị xã , Hạ Liên nhận ra xe Đoàn Dũng . Anh đang cùng Bạch Thu trong 1 hiệu buôn xe Honda . Nhìn họ thân thiết bên nhau mà trái tim Hạ Liên trào lên niềm căm uất . Cô không thấy hối hận chút nào khi thuê Thắng chiếm đoạt Bạch Thu , đó là cái giá phải trả dành cho kẻ phản bội.

- Em đi xe cẩn thận , nghen Thu .

Bạch Thu mỉm cười.

- Anh cũng vậy , thành phố đông xe lắm đấy.

- Anh không muốn về chút nào cả, anh muốn được ở mãi bên em thôi.

- công việc đang chờ anh đó.

- Kệ nó ! Anh tắt máy nhắn lẫn điện thoại hết rồi . Khi ở bên em , anh không muốn bị khuấy động.

Siết mạnh tay cô thật lâu , anh mới chịu buông ra để đi.

- Tuần sau anh sẽ xuống đây.

Bạch Thu vẫy vẫy tay nhìn theo xe anh đến khuất . K` lạ, vừa xa anh đã thấy nhớ, không như những ngày có tình cảm với Trung Kiên .

- anh Dũng !

Hạ Liên bấm còi inh ỏi vượt qua xe Đoàn Dũng, anh ngạc nhiên nhìn cô.

- Sao em có mặt ở đây , Hạ Liên ?

- Em đi thăm Bạch Thu . Thấy 2 người thân thiết quá nên em đành đi về.

- Sao vậy ? Em có thể gặp Bạch Thu và anh , 3 chúng ta gặp nhau 1 cách vui vẻ có sao đâu.

- Anh vui và chịu khó đi về 1 tỉnh xa bụi mù như thế này vậy sao ?

Đoàn Dũng cười thay cho câu trả lời.

- Em lái xe đi trước đi.

- Ghé cây số mười lăm mua bưởi nghen anh Dũng ?

- Ừ.

Sang số cho xe chạy nhanh hơn , Hạ Liên thầm nghiến răng . Cô căm ghét vẻ mặt hớn hở hạnh phúc của anh.

o0o

Ục . ục . chiếc xe đang chạy ngon trớn bỗng kêu ục ục rồi tắt máy đứng lại . Bạch Thu đạp xe tháo mồ hôi , vậy mà nó vẫn cứ trơ trơ không chịu nổ máy.

Trời chiều , ánh nắng tắt hẳn, hàng cao su vừa cao vừa rậm 2 bên đường càng làm cho con đường tối hơn , Bạch Thu đành tắt bộ xe . Chốc chốc , cô lại đạp xe , nhưng máy trơ trơ không chịu nổ.

Thắng chạy xe vượt qua mặt Bạch Thu . Nhận ra cô , anh ta thắng xe lại.

- Ai như con Bạch Thu ?

Lý đập vai Thắng.

- Mặc kệ nó , anh dừng xe làm gì ?

- Cũng nên hỏi chị ấy 1 câu chứ.

Thắng vòng xe lại.

- Xe làm sao vậy , chi. Thu ?

Có ca? Lý nên Bạch Thu yên tâm , cô quệt mồ hôi trán .

- Không hiểu sao nó không chịu nổ nữa.

- Để tôi xem giùm cho.

Trước mặt vợ , anh ta trở nên hiền lành lễ phép . Lý khó chịu.

- Chiều rồi không chịu về còn ở đây . Về thôi !

Mặc kệ , Thắng dựng chống ngồi xuống xem xét xe cho Bạch Thu .

- Do lửa không đều nên ngộp xăng , để tôi tháo bu- gi ra lau cho.

Lý vùng vằng đứng tránh ra.

- Chị mới mua xe ?

- Ừ.

- Chà ! Không ngờ chị cũng có tiền nhiều quá . Của anh bạn nhạc sĩ thì anh ta quá ga- lăng . Mà phải , đẹp như chị, nói 1 tiếng, khối thằng đưa tiền , còn ba ..

Bạch Thu cau mày im lặng . Xưa nay cô không thích Lý , tính giống như mẹ ruột , lời lẽ lúc nào cũng toàn nộc độc . Lý vẫn không buông tha.

- Ối ! Mấy thằng cha nhạc sĩ mà , thấy gái đẹp thì tít mắ t. Muốn nó cưới hả, còn lâu.

Thắng lườm vợ.

- Em ít nói có được không ?

- Muốn tôi ít nói , anh mau chở tôi về nhà . Tôi đâu có biểu anh giúp nó , người như nó mà thèm anh à .

May là chiếc xe nổ máy , nếu không chắc chắn sẽ có cuộc khẩu chiến không tránh khỏi.

- Xe nổ máy rồi . Chị giữ ga nhỏ thôi , chạy từ từ , không thôi nó lại tắt máy nữa.

- Cám ơn dượng.

- Có gì đâu . Sáng mai chủ nhật chắc là chị không đi dạy , tôi sang chỉnh vít lửa giùm cho.

Thắng đi lại xe mình , gắt vợ.

- Hối người ta về còn đứng đó.

Chạy xe đi rồi , Bạch Thu còn nghe tiếng Lý oang oang mắng Thắng . Cô thở dài rẽ xe sang con đường khác.

- Ba !

Bạch Thu đẩy xe vào nhà , cô không vui lắm khi gặp ông trong nhà . Dẫu rằng từ lúc yêu Đoàn Dũng , cái nhìn của cô đối với cha có phần dễ chịu hơn.

- Con về tối quá vậy ?

- Xe ngộp xăng , nên con phải đẩy bộ 1 lúc.

- Ừ, tại con chưa quen với xe mới , sử dụng ít lâu nữa sẽ bình thường.

Bà Bạch vui vẻ.

- Con tắm rửa đi rồi ăn cơm . Ba con cho con cá chẻm to , bảo nấu canh chua ngó sen.

- Mẹ ..

Bạch Thu kéo mẹ khuất sau cánh cửa.

- Giờ này ba còn ở đây , bà ấy sang đây làm ầm ĩ bây giờ.

- Không sao đâu con.

- Mẹ cứ không sao đâu hoài ..

- Chủ nhà đâu rồi ? Chủ nhà đâu ..

Vật gì đó đổ loảng xoảng , Bạch Thu len vội ra trước , ông Bạch đang bị túm áo , ly tách trà trên bàn rơi cả xuống đất.

Ông nhăn nhó cố gỡ tay bà ra.

- Bà làm gì vậy ? Có buông tôi ra không ?

- Tôi không buông . Chiều xuống không thấy ông , tôi biết ngay là ông sang đây mà . Nói ! Ông lấy mười triệu của tôi ẹ con nó , có phải không ?

- Bà có buông ra không ?

- Không buông.

1 tay giật mạnh áo ông , 1 mặt bà ta quắt mắt quay nhìn bà Bạch.

- Bà tưởng muốn qua măt. tôi dễ lắm hả? Tôi đâu có ngu . Khôn hồn thì trả tiền lại cho tôi.

Đôi mắt rực lửa , hàm răng nghiến lại , bà ta hung hăng đá chân vào chiếc xe còn mới toanh cho nó ngã chỏng gọng , miệng gầm lên.

- Mua xe mới hả? Biết ngay mà . con mẹ già kia ..

Buông ông Bạch , bà ta lao ngay vào bà Bạch túm tóc.

- Con qủy già ! Mày muốn qua mặt bà hả? Không dễ đâu , tao đập vỡ mặt mày ra.

Bị túm tóc đau quá , bà Bạch cố vùng vẫy ngoi ra . Hết còn nhịn được nữa , Bạch Thu vung tay đánh vào mặt bà ta.

- Buông mẹ tôi ra.

Bị đánh , bà ta quay sang túm lấy ông Bạch bù lu bù loa.

- Về , ông về nhà rồi biết tay tôi.

Ông thiểu não đi theo . Bạch Thu giận dữ nhìn theo . Cô thấy khinh cha quá thể. Ông khiếp nhược như thế , hèn gì bao nhiêu năm qua , ông bỏ mẹ con cô . Chắc chắn mọi chuyện chưa dừng lại ở đây.

- Con đi tắm rồi ăn cơm.

- Mẹ có sao không ?

- Không , chỉ đau 1 chút thôi.

- Mẹ không nên hiền quá đối với loại người hung dữ như bà ta . Bà ấy tưởng bắt nạt được ba rồi bắt nạt cả mẹ và con à , đừng có hòng.

- Mẹ sợ con Lý , thằng Thắng kéo sang đây nữa ..

- Con không sợ bọn nó , phải thì thôi . Ăn hiếp người qúa đáng . Người có quyền là mẹ, không phải bà ta.

- Thu đâu ? Mày ra đây.

Lý ào ào như cơn lốc , tay cầm khúc cây to , miệng oang oang.

- Ủa ! Sợ rồi hả? Biết sợ thì ra đây quỳ dưới chân tao nè , còn bằng không ..

Bạch Thu khoanh 2 tay trước ngực, bình tĩnh bước ra .

- Bằng không mày sẽ làm gì tao ?

- Đập vỡ mặt mày ra.

- Đập được cứ đập.

Lý vung cây lên quật mạnh vào người Bạch Thu . Ối ! Khúc cây tầm vông nhằm ngay vào Thắng , làm Thắng hét tưởng chừng vỡ cả nhà.

- Trời ơi ! Sao em đánh anh vậy Lý ? Chết anh rồi.

Lý quăng khúc cây tầm vôn g, hoảng hồn nhìn dòng máu đỏ đang tuông ra trên đầu Thắng xuống mặt và xuống ngực áo.

- Anh Thắng ..

- Vừa lòng em rồi hả?

- Em đánh nó , ai biểu anh nhào vô chi vậy ?

Bà Bạch run rẩy đưa bông gòn và băng.

- Mau lau máu , khử trùng vết thương đi.

Băng bó cho chồng xong , Lý hung hăng quay lại.

- Hôm nay may ày . Đừng tưởng tao chịu bỏ qua cho chuyện mày đánh má tao đâu.

Thắng nạt đùa.

- Về !

Chỉ 1 buổi tối thôi , không biết bao nhiêu chuyện xảy ra.

Bạch Thu chán nản.

- Còn lưu luyến gì nơi này mà mẹ không chịu theo con về ở khu tập thể giáo viên hả mẹ? Mẹ có biết nếu như con cứ ở mãi ngoài ấy , lòng con cũng không yên khi nghĩ trong này , họ ăn hiếp mẹ, mà về nhà để đối diện với cuộc sống phức tạp như thế này , con không vui chút nào . Lẽ ra con không nên lấy tiền của ông ấy . Xưa nay , con vẫn đạp xe được kia mà.

- Bạch Thu ! Mẹ xin lỗi con . tất cả tại mẹ. Nhìn thấy con cứ đạp xe những mười mấy hai mươi cây số , mẹ lại đau lòng . Với họ, năm mười triệu có bao nhiêu.

- Con sẽ trả xe lại cho ông ấy . Mục đích của họ là đòi xe thôi.

Mâm cơm được dọn lên , món canh chua cá chẻm nấu ngó sen Bạch Thu thích , hôm nay không hấp dẫn được cô . Ăn cơm mà cô cứ tưởng như nhai đá sỏi.

- Hay . mẹ bán hết bầy gà , heo theo con về thị xã ..

Bạch Thu xúc động buông đũa , cô biết mẹ vì mình . Thực ra , cuộc sống của bà là được làm và gần gũi với những con thú bà nuôi dưỡng , chăm chút . 2 mẹ con nghẹn ngào nhìn nhau . không gian tĩnh lặng , chỉ có tiếng vạc sành kêu trong đêm.

Nghĩ đến Đoàn Dũng, lòng Bạch Thu ấm lại . Giờ này anh đang làm gì ? Có lẽ đang bên đàn , bấm lên từng tiếng rung ngân theo dòng cảm xúc.

Đọc tiếp Mùa thu tóc ngắn – Chương 1.10

Loading...

Xem tiếp: – Chương 1.10

Loading...