41
Quý trọng những gì nên quý trọng, buông tha những gì nên buông tha, còn hồi ức thì sao?
Trí nhớ là công cụ chưa đựng tốt nhất, nó tựa như một quyển sử ký không ai biết, vững vàng nhớ kỹ từng câu chuyện đã xảy ra không thể lãng quên.
42
Lòng của mỗi người đều là máu thịt, nếu là tảng đá, tôi sẽ không đau đớn, không sợ bị thương.
Cũng không phải là, cảm giác đau của chúng ta nói cho chúng ta biết có nhiều thứ không thể chạm vào nếu không sẽ đau nhức, đó là điều huyền bí của thân thể con người, cũng là điều huyền bí của tình cảm.
43
Úy Hành Vân: Nhiễm Tô, nếu em yêu người khác, xin em đừng để anh nghe thấy.
Yêu một người đến đau lòng, không oán không hận, anh không sợ em yêu người khác, anh chỉ sợ mình không chịu nổi.
44
Trong sinh mệnh có rất nhiều sai lầm, tình cờ, yêu muốn không thể.
Bạn là kiếp của ai, có thể phải cần cả đời mới định luận được, chúng ta thường bị cái gọi là tình cảm che lấp ánh mắt, bỗng nhiên tỉnh ngộ có lẽ mới phát hiện ra, tình yêu từ trước tới giờ đã xuất hiện ngay cạnh mình.
45
Anh không buông, chết cũng không buông tay. ”
“Nhưng anh à, chị ấy đã sớm vứt bỏ anh vào ngày anh ngoại tình rồi…”
Tình yêu là sự tương tác giữa hai người, chỉ cần có một người buông tay ra, điều đó chính là không trọn vẹn, không chịu đựng được.
46
Trái tim tôi không phải làm bằng đá, không thể xoay chuyển. Trái tim tôi cũng không khép chặt, không thể đi vào…
Tôi muốn hỏi, phải yêu sâu đậm một người tới mức nào mới có thể kiên định không dời, lòng vững như đá?
Trên thế giới này có người si tình, cũng có người thâm tình, nhưng làm thế nào để giữ lòng như một?
____________
Giằng co im lặng không nói, Úy Mặc Hiên ngưng mắt nhìn Úy Hành Vân đang sững sờ, ngực chấn động đau nhức.
47 Tống Tô Tử cũng là một cô gái đẹp, đẹp hơn so với chị Nhiễm Tô, cô ấy cũng có vẻ dịu dàng, lạnh lùng, nhưng có một điểm khác biệt giữa hai người. Đó là chị Nhiễm Tô luôn dịu dàng với mọi người, còn Tống Tô Tử chỉ bày ra với người mình để ý.
48
Nhiễm Tô: “Anh nói, anh sẽ không cho phép mình phản bội tôi lần thứ hai, tôi tin, nhưng anh có biết không, tôi làm sao có thể cho phép mình yêu anh lần thứ hai… Hành Vân, chuyện đó, tôi không quên được, cũng không thể bỏ qua!”
Rất lâu, chúng ta biết rằng một chuyện có thể có rất nhiều kết cục, nhưng vẫn không cách nào ra quyết định, đơn giản là vì tình cảm của con người có cả lý trí và cảm tính, cuối cùng chúng ta vẫn không chịu đựng nổi yêu hận gông xiềng trong lòng.
49
Du Hương Y: “Tiểu Úy Chí trưởng thành rồi, năm đó khi tôi và bố cậu ở bên nhau, cậu mới được bốn tuổi!”
=================
Lúc này, Úy Chí nghĩ tới những gì mình nhìn thấy trong cuộc hôn nhân của bố mẹ, nghi ngờ, kỳ lạ, lo lắng, rốt cuộc cũng thừa nhận, tất cả những gì người phụ nữ kia nói đều là sự thật, sự phản bội của bố với người phụ nữ này sau khi kết hôn với mẹ đã khắc sâu trong lòng mẹ.
50
Anh yêu hay không yêu, đều có đường quay lại, không quan trọng.
Nếu có một ngày, có người nói cho bạn biết, bạn từng được yêu, nhưng nó đã qua rồi.