Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Một Đời

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 28
Chương mới nhất: Chương 28: Lời Ngoài
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Cô yêu anh đã rất lâu nhưng cô ấy biết rằng anh ấy không hề để ý tới cô nên áp đặt cho gia đình bắt anh phải cưới cô. Mặc dù cô dùng thủ đoạn để có được anh nhưng thật chất anh cũng không một lời hỏi thăm lo lo lắng cho cô, hôn nhân của cô hiện tại là một nấm mồ không được xây dựng trên tình cảm.

Danh sách chương Một Đời


Chương 1

1 Ngay từ đầu, tôi đã biết, người không thương tôi, nhưng tôi vẫn gả cho người. Ngày chúng tôi kết hôn, mưa rơi tầm tã. Người bế tôi vào trong phòng, quẳng tôi xuống giường, đạp cửa mà đi, xông vào mưa thu bất tận.


Loading...

Chương 2

2 Người tên Tập Lãng, hai mươi sáu tuổi. Ở thành phố A, ai ai cũng biết, người là anh tài trong giới kinh doanh với tương lai rộng mở; nhưng trong giới kinh doanh, ai ai cũng biết, hết thảy địa vị cùng thành công của người đều là nhờ một tay cha tôi.


Chương 3

3 Sau khi hôn lễ kết thúc, cha tôi giao toàn bộ công ty cho Tập Lãng, dứt khoát rời thành phố A mà về quê Giang Tô. Cha đã già rồi, tôi biết, ông chỉ muốn dành quãng đời còn lại, trông mộ mẹ tôi, bằng cách đó, mà ở bên bà.


Chương 4

4 Chớp mắt cái đã tới ngày kỷ niệm kết hôn của chúng tôi, tròn ba năm. Cũng như lần thứ hai, tôi dành rất nhiều tâm tư. Tập Lãng là người phương Bắc, tôi đặt trước một bàn cơm theo khẩu vị của người, lại chạy đến hàng rượu lựa chọn thật kỹ thật khéo một chai rượu nho Pháp trên trăm năm tuổi.


Chương 5

5 Mùa đông của thành phố A đã tới rồi, chẳng có tuyết, cũng chẳng có mưa, chỉ có gió lạnh đến thấu xương, đi trên đường, lạnh đến như muốn cắt da thịt. Mặc cho thời tiết xấu đến nhường vậy, năm 2009 vẫn đang dần khép lại, vội vội vàng vàng, mang theo nuối tiếc đã qua ở đàng trước, cùng với mơ ước trong tương lai.


Chương 6

6 Ngày thứ tư Tập Lãng đi công tác, là mùng ba đầu Tết. Tôi thực sự rất muốn ăn sủi cảo, nên mới một mình lúc đương học bài cao trung chạy ra quán sủi cảo cạnh trường, rốt cuộc chẳng những không ăn được sủi cảo, mà còn hứng lạnh bên đường, được một lúc lại phát sốt.


Chương 7

7 Sau khi Tập Lãng trở về từ Luân Đôn, tôi tự nhiên muốn tìm một công việc, thử thể nghiệm cái cảm giác kiếm tiền bằng chính đôi bàn tay mình. Thế là, tôi giấu người, đăng sơ yếu lý lịch của mình lên khắp nơi trên mạng.


Chương 8

8 Cuối tháng tư này, tôi thôi việc trong cửa hàng, một mặt là vì phản đối của Tập Lãng, mặt khác là vì cơ thể tôi. Đại khái là một tuần trước, tôi bắt đầu có chứng hơi buồn nôn, dù ăn chẳng bao nhiêu, nhưng lúc nào cũng muốn nôn ra, vậy mà nôn khan cả nửa ngày, hết lần này tới lần khác cũng không nôn ra được.


Chương 9

9 Trước khi đi Mỹ điều trị, tôi định về quê Giang Tô thăm cha trước, lại tới mộ phần mẹ, tự tay quét mộ cho mẹ. Tôi còn nhớ rất rõ, ngày đó tôi kết hôn, cha ôm tôi đầy yêu thương, rồi dịu dàng nâng tay tôi lên, trao cho Tập Lãng.


Chương 10

10 Đây là lần đầu tiên, tôi đi bách hóa với Tập Lãng. Chúng tôi hai người một trước một sau mà đi, từ góc nhìn này, chiều cao của người thật hoàn mỹ, bởi vì Tập Lãng hôm nay thay đồ thường, cho nên kiểu dáng cùng màu sắc trang phục của hai người chúng tôi cũng mười phần hài hòa.


Chương 11

11 Gian phòng xa hoa của Thịnh Thế Hiên rất lớn, nhưng tôi lại thấy nóng bức không chịu được, có lẽ là do mùa hè đã gần kề, có lẽ là do tôi uống rượu vang đỏ.


Chương 12

12 Sau khi cơm nước xong, bốn người nói cười hàn huyên, rồi mỗi người một ngả. Tập Lãng chỉ uống mấy ly rượu vang đỏ, cho nên chúng tôi lái xe về. “Anh đóng cửa sổ được không?” Tôi quay đầu lại nói với người.


Chương 13

13 Vê quê Giang Tô, tâm tình tôi lại trở nên phức tạp. Cha vừa thấy tôi, liều cười thật vui vẻ, người ôm tôi yêu thương mà nói, “Sơ Sơ, con đã trưởng thành rồi!”Còn tôi thì nghĩ, cha đã già rồi.


Chương 14

14 Tới trạm xe lửa thành phố A, Tiểu Vũ lái xe qua đón tôi. “Vé máy bay tao đã giúp mày đặt rồi, một tháng sau, từ Bắc Kinh bay đi Los Angeles. ” Tiểu Vũ đưa vé máy bay cho tôi, bất mãn bĩu môi, “Mộng Sơ, mày thực sự không tính nói cho Tập Lãng hay? Mày là người vợ hợp tình hợp pháp, danh chính ngôn thuận của hắn, chuyện lớn thế này, đau đớn thế này, vì cớ gì chỉ một mình mày phải gánh vác hả?”Tôi nắm lấy tay Tiểu Vũ, nói với nó, “Tiểu Vũ, tao không tiêu cực đâu, nhưng tao chung quy cũng là kẻ sắp chết rồi, khác mày, khác cả Tập Lãng nữa, có một số thứ, hai người có đứng ở lập trường của tao, mới có thể hiểu được.


Chương 15

15 Ngồi trên xe, tôi trông vườn trồng đầy lan hồ điệp rực rỡ, ngơ ngác nói, “Tới lúc rồi, cuối cùng cũng đã tới lúc rồi. . . ”“Cái gì? Tới lúc gì?” Tiểu Vũ hỏi tôi.


Chương 16

16 Vê đến nhà, mở cửa ra, tôi thấy một đôi giày da cáu bẩn, là của Tập Lãng, trên mặt giầy còn dính đồ ăn, trên sô pha trong phòng khách cũng rất lộn xộn, bày bừa áo sơmi cùng quần tây của người, dúm dó nhăn nhúm, trên bàn trà bày cà-vạt, còn dính chút khói bụi.


Chương 17

17 Tập Lãng duỗi vai xuống, hơi cúi đầu, ánh mắt lưu trên ngón tay tôi, để tôi thắt cà-vạt chỉnh chu cho người. “Đẹp lắm!” Tôi nói với người, lấy tay vòng quanh thắt lưng người, dán mặt trên ngực người, lẳng lặng lắng nghe tiếng tim đập của người, tôi hỏi người, “Tập Lãng, anh có biết vì sao, em vẫn luôn thích đeo cà-vạt cho anh không?”Tập Lãng không đáp, chỉ lẳng lặng nhìn tôi.


Chương 18

18 Tháng sáu. Nước Mỹ. Los Angeles. Cái mùa này, ở nước Mỹ cũng là mùa hè, cũng hanh nóng không kém, nhưng nơi tôi ở lại là một thị trấn nhỏ yên tĩnh, tôi thích nơi này, yên tĩnh, mộc mạc, phong tình mà lại hồn nhiên, nó khiến tôi nhớ tới một bộ phim nông thôn của nước Mỹ, người con trai cùng người con gái ở cùng thị trấn nhỏ quen nhau rồi yêu nhau, sau này lớn lên khỏi tránh khỏi trải qua vàn mưa gió, nhưng cuối cùng vẫn gặp lại nhau nơi đây, nắm lấy tay đối phương, cùng đi tới cuối đời.


Chương 19

19 Song trong ba ngày này, tôi lại nghĩ nhiều đến Tập Lãng nhất. Mỗi một phút đồng hồ trôi qua, là mỗi một lần tôi nhớ Tập Lãng. Mỗi khi tôi đi ngang qua một buồng điện thoại công cộng, tôi sẽ cầm lòng không đặng mà nhẩm lại số điện thoại của người, cho nên, lúc tôi ra khỏi cửa, chỉ dắt theo người mấy đồng xu lẻ, tôi sợ mình sẽ không kềm chế được, mà gọi điện thoại cho người.


Chương 20

20 Hôm sau, Tập Lãng đưa tôi tới bệnh viện. Khoảnh khắc người xuất hiện kia, tôi đã biết, tất cả mọi sự, người đều đã rõ rồi, là Tiểu Vũ nói cho người hay, cũng có thể là người hỏi Tiểu Vũ.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 173




Mướn Chồng

Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Truyện Teen

Số chương: 317


Trang Chủ Đừng Vội

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 76


Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 92


Bỉ Ngạn Chi Ái

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 12



Vượt Qua Lôi Trì

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 37


Sói Tài Gái Sắc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 65