61 "Phương án gì?"Thì ra, chú Hoắc còn có cách dự phòng. Thật là một tên xảo quyệt!Con ngươi hẹp dài của hoắc Phi Đoạt nhẹ nhàng nhíu lại, vô cùng yêu mị, cười như không cười liếc về phía Ngũ Y Y, Ngũ Y Y nhịn không được trong lòng căng thẳng.
62 Ngũ Y Y lung lay tay, "Chú ăn a! Thật là rất rất ngon! Tôi đảm bảo không lừa chú! Cách giờ ăn cơm vẫn còn sớm nha, ăn cái này lót dạ trước đã. "Hoắc Phi Đoạt nhìn nhìn má Ngũ Y Y đang phồng lên, suy nghĩ khẽ động, thò người ra trước, há mồm.
63 Thanh âm Ngũ Y Y phát run. "Gì kia? Nghe không hiểu em chỉ cái gì. ""Chính là, chính là. . . . Ai nha, chính là tiếp viên!" Ngũ Y Y đành phải cắn răng nói ra từ kia, suy nghĩ vừa chuyển, "Nếu loại công việc này, chú cứ nghỉ dưỡng già đi, không cần phí tâm giới thiệu cho tôi, tôi có chết đói cũng không làm.
64 “Đó là dĩ nhiên! Tôi vô cùng chân thành mà! Mà chú Hoắc, công việc này cụ thể là làm gì a?”Ngũ Y Y khuôn mặt tươi cười như cún con hận không thể áp sát Hoắc Phi Đoạt.
65 Khinh bỉ, vì hai vạn khối mà từ khi nào cô trở nên thích nịnh hót người khác như vậy a. Hoắc Phi Đoạt vẫn bình tĩnh thong dong, “Ừ, mang thức ăn lên đi”A Trung hỏi, “ Cái này, điểm tâm có cần mang xuống không?”Thì ra lão đại đều ăn như vậy a, động đũa có mấy cái liền không thèm ăn nữa.
66 Cố Dĩ Mặc nhìn con chim nhỏ đang run lập cập, lại hướng con chim húyt gió, con chim kia hình như bị đả kích rất lớn, lùi về phía sau đụng cái lồng chim, sau đó cuộn lại thành một đoàn.
67 Hoắc Phi Đoạt trâng tráo nói, “Là chuẩn bị cho em, em cần ăn cái đó”Ngũ Y Y càu mày không hiểu. Cô cần?Cô cần chỗ nào?Cây đu đủ……Khoan, cây đu đủ? Cây đu đủ chẳng phải khiến cho ngực phát triển sao?A a a a, đáng ghét, chú Hoắc đây không phải nói cô cần phải bồi dưỡng vòng một sao?Quá ghê tởm.
68 Ngũ y y thốt lên, "Chú đã già như vậy còn chưa kết hôn sao?"A Trung ngồi phía trước thiếu chút nữa đụng vào kính chắn gió. Hoắc Phi Đoạt nghiến răng nghiến lợi, "26 tuổi, rất già sao?""Không, không, không già, không tính là rất già.
69 Đã không mặc váy áo nhẹ nhàng, vậy mà còn mặc áo sơ mi bình thường. Mặc gì cũng không vấn đề, quan trọng là, nha đầu kia cầm theo cái hòm, đi lại tùy tiện, giống như nam sinh không chút câu nệ, đâu có giống phong cách thục nữ mà hoa hậu giảng đường nên có?Không chỉ có mấy học trưởng ngoài ý muốn đầu đầy vạch đen, ngay cả Hàn Giang Đình cũng vậy.
70 Hai người kia đồng thời nâng tay đánh về phía người kia. Cắt, anh không nghĩ muốn lên, giường, chẳng lẽ muốn xe chấn? Các người cút hết đi!Ngũ Y Y trợn tròn mắt.
71 Một đám người vây quanh bảng thông báo, bàn tán lao nhao. Hàn Giang Đình đẩy mọi người ra, vọt tới phía trước, lướt qua từng mục. Chỉ thấy trên bảng thông báo dán ảnh chụp của Ngũ Y Y, bên cạnh dùng bút xóa viết mấy chữ:Hoa hậu giảng đường là con riêng!Phía dưới còn có mấy chữ: mẹ đẻ là vũ nữ ở quán bar!Sau cùng viết: Không biết ai là cha.
72 Ngũ Y Y bước cao bước thấp rời đi. Đi khỏi nghĩa trang, nhưng không tìm thấy xe đạp leo núi của cô, Ngũ Y Y thở dài, "Trời đất, thật là nóc nhà lủng còn gặp mưa dằm, sao tôi lại xui xẻo như vậy?"Làm sao về đây? Đi bộ? Đi từ ngoại ô về trang viên Ngũ gia? Ông trời ơi, vậy phải đi đến ngày tháng năm nào.
73 "Muốn ăn cái gì?" Tiêu Lạc hỏi Ngũ Y Y. "Ở nhà chắc đã qua giờ ăn cơm chiều, tôi đã gọi điện cho anh rể, nói chúng ta ăn ở ngoài rồi mới về. Em muốn ăn cái gì?"Ngũ Y Y suy nghĩ, nói, "Muốn ăn lẩu cay.
74 Hoắc Phi Đoạt ngồi trong xe hơi, tay khộng ngừng xoa ấn huyệt Thái dương, xế chiều hôm nay công việc đặc biệt nhiều, lại thêm hai cuộc họp quan trọng, đầu có điểm hơi đau.
75 Còn dám trước mặt Tiêu Lạc phủi sạch quan hệ hai người?Được lắm vật nhỏ này!Hoắc Phi Đoạt khoát bàn tay lên bả vai của Ngũ Y Y, cười nhạt, “Ngồi xuống đi, hai người cứ tiếp tục”Tay dùng lực ấn Ngũ Y Y ngồi xuống ghế, Hoắc Phi Đoạt cũng ngồi sát bên cạnh Ngũ Y Y, tư thế hết sức tự nhiên giống như đôi tình nhân vậy.
76 Ngũ Y Y nhìn cái khăn, “A! Cái khăn? Cái này giống với cái bữa trước”“Về sau nhớ mang bên mình, này, mau chùi mặt của em đi, ăn thật giống mèo con”Hoắc Phi Đoạt nói xong , đem cái khăn có thêu chữ Hoắc nhét vào trong tay Ngũ Y Y.
77 Tiêu Lạc cùng Ngũ Y Y đi vào trong gia trang viên, phòng khách đèn sáng trưng tất cả các thành viên đang ngồi ở đó đồng loạt đưa mắt nhìn hai người. “Thế nào? Sao mọi người lại ở đây?” Tiêu Lạc mờ hồ hỏi, cảm giác có gì khác lạ, không khí ở đây vô cùng quỷ dị.
78 Ngũ Nhân Aí cười ha ha, “Mày mà cũng nói những lời này sao, Y Y? Mẹ mày am hiểu nhất là trộm đàn ông nhà người khác, vậy mà mày nói là sẽ không trộm đồ sao?, Mày là từ bụng mẹ mà học cách trộm đồ của người khác a”Ngũ Nhân Aí nhìn Tiêu Lạc, “Lạc, chính Ngũ Y Y đã trộm đi hộp trang sức của dì Mai, chúng ta tìm được hộp trang sức ở trong phòng của nó, nó thì có cái gì tốt!”Tiêu Mai tức giận nhìn Tiêu Lạc nói, “Em nghe được đi, đã nghe rõ chưa?Chính là ả đã trộm hộp trang sức của chị.
79 Tiêu Lạc nhìn thấy màn này, sợ hãi kêu lên, “ Đừng! Nhân Aí không cần a!”Ngũ Nhân Aí hung tợn đập ghế xuống. Tiêu Lạc không chút suy nghĩ, nhánh chóng di chuyển thân mình che chở cho Ngũ Y Y.
80 “………. ” Hàn Giang Đình im lặng. Thật lâu sau, Hàn Giang Đình hơi khàn giọng lên tiếng, “ Đứa ngốc, đột nhiên hỏi cái này làm gì? Nếu không có cậu, mình sống không phải có chút nhàm chán sao?”Ngũ Y Y chưa kịp hỏi lại chỉ nghe Hàn Giang Đình nói” Ngày mai tới đón” sau đó cụp một tiếng ngắt điện thoại.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Võng Du
Số chương: 24