41 Thảo nào võ thuật của anh lại xuất sắc đến tuyệt diệu như vậy, thảo nào anh chỉ đi ăn bữa sáng cũng bị người khác đuổi giết, thì ra, anh thật sự là anh hai trong giới xã hội đen!"Ai, mình thật hối hận hôm đó đã nói bậy nói bạ với chú Hoắc.
42 Cố ý đụng Ngũ Y Y một cái Ngũ Nhân Tâm giả bộ vô tội nói, “Ai nha, thật vô ý quá, hôm nay trong nhà có tiệc đính hôn, mấy chị em chúng ta bận đến nỗi hoa mắt chóng mặt, cô không sao chứ ?”Ngũ Nhân Tâm nói xong liền phóng ánh nhìn lên trên người Hàn Giang Đình.
43 Cố ý đụng Ngũ Y Y một cái Ngũ Nhân Tâm giả bộ vô tội nói, “Ai nha, thật vô ý quá, hôm nay trong nhà có tiệc đính hôn, mấy chị em chúng ta bận đến nỗi hoa mắt chóng mặt, cô không sao chứ?”Ngũ Nhân Tâm nói xong liền phóng ánh nhìn lên trên người Hàn Giang Đình.
44 Ngũ Y Y cũng không sợ mất mặt hướng về phía Ngũ Nhân Tâm đấm đá loạn xạ. Ngũ Nhân Ái thấy tình hình không ổn liền tiến lên kéo Ngũ Nhân Tâm ra, Hàn Giang Đình cũng một bên lôi kéo Ngũ Y Y, hôm nay trong nhà có nhiều người nếu để cho họ thấy thì thật không còn mặt mũi.
45 Ngũ Nhân Ái nhìn lướt qua Tiêu Lạc, e lệ nói, “Ngượng ngùng a, khiến mọi người phải chê cười, Y Y đứa nhỏ này chính là tính tình thô bạo…. ”Cô ta nói những lời này, trực tiếp đem mọi sai lầm đổ lên đầu Ngũ Y Y.
46 “Hả?” Ngũ Y Y nhất thời không hiểu ý Hoắc Phi Đoạt. Hoắc Phi Đoạt đem một cái khắc tay trắng tinh giơ trước mặt cô, đặt tại khóe miệng cô. Khéo miệng cô, có một vết thương.
47 Cố Dĩ Mặc ngồi ở xa cắn răng rắc ăn mấy thứ linh tình, cùng A Trung nói, “A Trung, cậu nói xem, lão đại một mình đánh mấy chục người đều tựa như chơi, cậu nói anh ấy nếu cùng hai chúng ta đánh nhau, có khác gì lấy trứng chọi với đá? Lấn trước anh ấy nói muốn mới hai chúng ta luyện tay, chúng ta đều không thể không đồng ý, thuần túy chính là chịu chết a”A Trung nhàn nhạt gật đầu đáp, “Tôi lần trước bị lão đại đánh ngay eo tới bây giờ vẫn còn đau”Cố Dĩ Mặc lập tức cầm tay A Trung mặt đầy bi thương nói, “Chúng ta xem như huynh đệ song hành nha”Nói xong hai người tiếp tục xem trận đấu.
48 Bên trong, Hoắc Phi Đoạt cơ bản không chú ý Cố Tại Viễn đang lải nhải. Cố Tại Viễn chán ngán, lục cái túi của Hoắc Phi Đoạt. Bên trong có súng, rất nhiều thẻ vàng, chìa khóa ô tô.
49 Đột nhiên lại nhớ đến mẹ. Mẹ cũng nhìn cô dịu dàng như vậy, cho cô uống sữa tươi, cũng vô cùng thân thiết lau khóe miệng cho cô. Tại sao, từ trên người Tiêu Lạc, cô luôn cảm giác được hương vị của mẹ?Đột nhiên Ngũ Y Y rất muốn khóc.
50 Hoắc Phi Đoạt đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn bóng đêm trước mắt, khóe môi chứa nụ cười xấu xa, tâm trạng dường như rất tốt, "Số điện thoại của em cũng không phải là bí mật quốc gia, rất dễ tìm được.
51 Buổi tối mơ nhiều ác mộng. Lúc là chú Hoắc cầm dao găm trong tay, cười với cô, nói, vật nhỏ, nhanh trả tiền đi! không trả tiền được, lập tức đâm cô!Lúc thì, lại mơ thấy cô chạy rồi chạy, hổn hển chạy trốn, chạy loạn không phương hướng.
52 Ngũ Nhân Ái hít sâu một hơi, vẻ mặt căng thẳng, nhịn không được kêu, "Lạc! Dậy sớm vậy? Sao không ngủ thêm chút nữa?"Ngũ Y Y liếc mắt nhìn thoáng qua Ngũ Nhân Ái đang căng thẳng, lập tức hiểu được cô ta có ý với Tiêu Lạc.
53 Biểu tình hồn nhiên của Ngũ Y Y làm đáy lòng Tiêu Lạc như bị điện giật trở nên mềm mại, "Vật nhỏ, em trêu tôi sao. Nhanh ăn đi, không sẽ muộn giờ học đấy.
54 Tiêu Mai xé miệng dưới, chu môi, “Ba đứa trẻ kia cũng rất tốt, làm sao mà con bé kia lại như vậy? Kỳ cục”Tiêu Lạc còn muốn khuyên gì đó nhưng Tiêu Mai đã bỏ đi lên lầu.
55 Hả? Ngũ Y Y sửng sốt, chắc là lỗ tai mình lão hóa rồi, có thể mình nghe lầm, hình như hiệu trưởng đang gọi mình. Ngũ Y Y không có nhúc nhích, cô đang suy nghĩ, có thể là gọi một học sinh khác có tên giống mình đi?Thầy hiệu trưởng bắt đầu lau mồ hôi rồi, “Học trò Ngũ Y Y ! Làm phiền trò, mời theo ta một chuyến”Thầy giáo đứng trên bục phiền não, bất đắc dĩ dùng giọng bình thường hay mắng học trò hét lên, “Ngũ Y Y! Là thầy hiệu trưởng đang gọi trò đó! Trò còn không đi theo”Thầy hiệu trưởng lập tức đánh ngay tay thầy giáo một cái, trên trán đầy mồ hôi, “Từ từ nói, từ từ nói.
56 Ngũ Y Y gãi gãi đầu, nhìn Hoắc Phi Đoạt có chút khác lạ. Hôm nay, Hoắc Phi Đoạt không có đeo kính mát, anh cứ như vậy dùng đôi mắt sâu thẳm nhìn cô. Ngũ Y Y bị anh nhìn như vậy, không tự chủ rùng mình một cái.
57 Đột nhiên, xe thắng gấp một phát. “Cẩn thận!” Hoắc Phi Đoạt nhanh tay vươn tay ra ôm Ngũ Y Y đang bị mất thăng bằng nhào tới trước. A Trung mắng, “Tên lái xe này muốn chết sao, chạy nhanh như vậy.
58 Hoắc Phi Đoạt nhìn thẳng vào mắt Ngũ Y Y, "Cậu ta tốt với em như vậy, làm sao có thể không phải là bạn trai của em?"Ngũ Y Y không nghe được vị chua trong ngữ điệu của chú Hoắc.
59 Ngũ Y Y lắc lắc cái lồng chim,"Nói chuyện đi, sao không nói! Nói một câu cho chị nghe chút thôi! Nhanh lên!"Con vẹt đáng thương trong lồng xem chừng đứng không yên, vỗ cánh đáng thương nhìn người sau lưng Ngũ Y Y là Hoắc Phi Đoạt.
60 Chỗ này điều kiện thật vô cùng tốt, bên ngoài yên tĩnh, bên trong sạch sẽ. Giống như căn phòng Nhật Bản, vừa vào nhà phải cởi giày, khách ngồi bên trong, có thể tùy ý nằm nha, nằm nha, dù sao sàn nhà cũng cực kỳ mềm mại.