21
"Đứng lại, anh đừng tới đây. " Thiệu Khiêm thấy Tống Đạo đuổi tới vội mở miệng: "Anh mà qua thì tôi cũng không có cách nào ở lại đây nữa. "
Biểu cảm trên mặt Tống Đạo cứng đờ, sau đó lại tựa như không có chuyện gì xảy ra tiến về phía Thiệu Khiêm hai bước: "Có anh ở đây, chắc chắn sẽ không để em thụ thương.
22 Tống Đạo tuy triền đấu với Lâm Cương nhưng vẫn quan tâm động tác của Thiệu Khiêm, khi thấy cậu dương đông kích tây thì lớn tiếng vỗ tay tán thưởng: "Búp bê thật lợi hại.
23 Đối với Tống Đạo thế này Thiệu Khiêm chỉ cảm thấy trong lòng cứ như bị cái gì đập vào, làm cho trái tim bình tĩnh của hắn nổi lên chút biến hóa.
Tống Đạo là một kẻ tinh ranh, thấy Thiệu Khiêm nhìn chằm chằm vai mình xuất thần thì chớp mắt, nâng tay phải xuôi bên người che vai mình, sau đó thần hành chao đảo chỉ lát nữa là sắp ngã xuống.
24 "Dạ. Con biết rồi. " Thiệu Khiêm thắt bọc đồ nhỏ lên người, nằm tại cửa hang nhìn ra phía ngoài: "Ba ba sớm sớm về tìm con nha. "
"Ba ba cam đoan. " Nam nhân quỳ rạp trên mặt đất vẫy tay với Thiệu Khiêm một cái: "Lại đây bảo bối, nói tạm biệt với ba ba.
25 Ha hả, giờ đây Thiệu Khiêm xem như đã biết vì sao tại đây không hề có những ma thú khác, xem ra không phải là không có, mà là không dám xông vào địa bàn của thụ nhân thôi?
Phải biết rằng thụ nhân tuy sẽ không giết chết người xông vào địa bàn, lại biết dùng cành cây của mình đuổi quất nha, mấy người ôn hòa cái beep, cả rừng Huyễn Vụ chỉ có mấy người hung tàn nhất, giết thú cũng không cho thống khoái một lần.
26 Giữa lúc Thiệu Khiêm đang bối rối nên đi lên làm sao thì bên cạnh có một cành cây đưa tới, quấn lấy eo Thiệu Khiêm đưa đến trước cửa nhà cây.
"Con cám ơn ạ.
27 Vinson thấy Jesse nhảy lên người con Hám Thiên thú kia thì nhất thời có hơi nóng nảy: "Jesse, đừng để nó tổn thương em. "
"Yên tâm. Tiểu Thiên là tiểu đồng bọn của tôi.
28 Bây giờ Thiệu Khiêm mặc kệ thú thể hay là bộ dáng con người thì đều là ấu tể, cho nên hắn gào lên tuy là có xen lẫn uy áp của ma thú nhưng cũng khó mà che giấu sự thật rằng đây là một ấu tể.
29 Thiệu Tiểu Khiêm bây giờ đang giả vờ hôn mê không dám nói lời nào, hắn được thụ nhân Pain mang về nhà cây, nhưng do có rất nhiều ma thú cấp cao cũng không có thực lực hóa hình, cho nên không có cách nào trực tiếp đưa người vào trong nhà cây.
30 Sau đó? Sau đó chính là cuộc chiến của các vị Thần rồi. Hóa ra nam chính là phân, thân của Thần Quang Minh. Đúng thế, chính là thân phận hủ tục như thế đó.
31 Có điều Tiểu Thiên cuối cùng vẫn bị quăng lại. Sau khi rời khỏi rừng Huyễn Vụ trạm đầu tiên Thiệu Khiêm định đến chỗ ở cũ của cha mẹ Jesse. Nói không chừng ở đó có thể tìm được một chút manh mối đấy chứ.
32 Nửa đường quản sự suy tính có phải gã nên giảm bớt tiền thuê một chút hay không? Dù sao dọc theo đường đi cũng không có xảy ra chuyện gì, gã còn phải cung cấp ăn uống cho mấy lính đánh thuê kia nữa?
"Chrissy, cậu nhìn đằng trước kìa hình như có người đang đi một mình đúng không?" Lucy chỉ vào một bóng người xa xa cho Chrissy nhìn: "Con đường này vẫn không thể nào bình yên được, sao có người lại dám đi một mình?"
Chrissy nhìn theo hướng tay của Lucy tay, khi nhìn thấy một bóng người mặc áo bào màu đen thì nhíu mày, cô nhìn chằm chằm bóng người đó rồi nói với Lucy: "Kêu người của chúng ta đề cao cảnh giác.
33 Thiệu Khiêm đối với nam chính của thế giới này chung quy vẫn có chút không yên lòng, lời người này nói chỉ có thể tin ba phần, người có thể cười cười gài bẫy lão hồ ly Giáo hoàng thì đâu thể là người hiền lành gì? Hắn vẫn đề phòng nam chính từng phút từng giây, để tránh bị anh ta bán đi mà cũng không biết chết làm sao.
34 "Jesse. . . " Chrissy nhìn Thiệu Khiêm đi xa vội vàng hô lên một tiếng, nhưng Vinson đứng cách đó không xa cũng cảnh cáo nhìn cô một cái, thật vất vả mới có cơ hội chung đụng với Jesse, sao có thể để cô gái này phá hư?
Chrissy thấy ánh nhìn nguy hiểm kia của chàng trai lập tức sợ đến mức đổ mồ hôi lạnh đầy người, sao cô có thể quên chàng trai tên là Sonvin kia cũng không phải kẻ yếu? Thậm chí cậu ta còn mạnh hơn cả một dong binh đoàn của mình nữa.
35 Vinson mặt âm trầm nhìn nữ nhân rời đi, nữ nhân này đến tột cùng có ý gì? Cô ta thật sự không biết loại độc vật như hoa Mặt Trăng này ư?
"Thu hồi biểu cảm của anh.
36 "Tôi muốn xây cho cha một ngôi mộ chôn quần áo và di vật. " Thiệu Khiêm cảm thấy e rằng ma thú cấp cao kia cũng không phải thật sự là không biết gì, hắn chỉ muốn một ngày nào đó có thể lay động được nữ nhân này, cùng hắn thật yên lặng sống hết đời mà thôi.
37 Thiệu Khiêm trở về tinh hải, sau khi để hệ thống thăng cấp sơ sơ liền vội vã rời đi, hắn không quên không được ánh mắt tuyệt vọng của Vinson lúc mình rời đi.
38 Thái giám truyền lời nghe vậy thì gần như là sợ vỡ mật, gã vội vàng quỳ xuống dập đầu tạ tội: "Bệ hạ tha tội bệ hạ tha tội, nô tài. . . nô tài. . . "
"Cút.
39 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thiếu nữ thấy y không hiểu phong tình như vậy thì tức giận trực tiếp giậm chân, bình thường người nhà có ai không nghe theo nàng cưng chiều nàng? Nam nhân này sao lại không có một chút phản ứng? Đúng là khúc gỗ ngu muội.
40 Nhiếp chính vương điện hạ dặn người đi chuẩn bị thức ăn, vứt Tích Phúc kề cận bên Thiệu Khiêm chờ ở chính sảnh, mình thì ôm Thiệu Khiêm trở về phòng ngủ.