1 - Anh Bo. . . . - 1 bé gái khóc lóc thảm thiết, nước mắt đầm đìa, với tay gọi không ngừng cậu bé- Bé Hi. . . nhớ đó, anh sẽ gặp em- Huhu. . . anh Bo ơi, đừng đi mà Cho dù có níu kéo thế nào, cậu bé vẫn không thể chối bỏ sự thật rằng cậu đang bị bức ép phải rời đi.
2 Cuối cùng ngày đến trường cũng đến. Hiểu Nhi đứng trước gương chỉnh chu đầu tóc. Sáng nay cô đi trực nhật, không phải đi học. Mặc dù châm ngôn mỗi ngày đến trường là 1 niềm vui cô thấy cũng đúng nhưng cô cũng không quên cái nụ cười của hắn làm cô gặp ác mộng nhiều đêm.
3 Trưa nay hắn lại lẽo đẽo theo cô về nhà. Nói thật thì cô cũng mệt lắm, may mà chiều nay được nghỉ, không thì lấy sức đâu mà đi. Sáng mai tụi nhóc đi cắm trại rồi nên chiều nay phải dợt trước.
4 Phụt. . . . Hiểu Nhi đang ăn thì phụt hết vào cái mặt đang cười của Hạo Nhiên. - Khụ. . . khụ. . . . - Hiểu Nhi ho như tróc hết cả cổ họng, Hạo Nhiên vẫn ngồi ngơ ngác, không hiểu mô tê chuyện gì đang xảy ra, lấy khăn lau hết mặt.
5 Hôm nay chẳng biết lý do gì mà hắn không đến trường. Thi cử sắp đến nơi mà học hành thì sa sút. Hiểu Nhi không lo vì thành tích của cô có cố gắng cũng chẳng lên nổi nhưng còn hắn.
6 Tâm trạng của Hiểu Nhi khá hơn 1 chút nhưng sau đó vài ngày trường lại thông báo Thiên Minh đã nghỉ học. Giống như sự xuất hiện của anh chỉ là cơn gió thoảng, muốn nhắc với cô quá khứ mãnh liệt đau khổ.
7 - Mạnh Hạo Nhiên? - Hiểu Nhi nheo mắt nhìn cái con người đang chạy bạt mạng vì bị chó đuổi. Hiểu Nhi tròn mắt nhìn, rồi bị Hạo Nhiên kéo tay đi- Chạy mau đi - Hiểu Nhi chưa từng thấy đàn chó nào lớn như vậy, bộ ở đây có hang ổ xã hội đen hay gì đó sao trời.
8 Vài tiếng sau đó Hiểu Nhi xuất viện. Nói cho oai chứ thật sự bị nhẹ như vậy chẳng ai thèm quan tâm tới cô. Ánh nắng chiếu qua bàn tay, le lói làm chói mắt Hiểu Nhi.
9 - Thích - cô nói mà không thèm nhìn vào mặt Sa Mi - con nhỏ lớp 10 thích gây sự- Chị đúng là không hợp với Hạo Nhiên đâu nhỉ? Có vẻ quan hệ. . . . Chát.
10 Hiểu Nhi vẫn giương ánh mắt mong chờ về phía hắn, hi vọng cho dù không thể bên cạnh Hạo Nhiên mãi, nhưng ít nhất bây giờ có thể được không? Dù 1 cơ hội mong manh nhưng.
11 - Bình tĩnh đi. . . cũng có thể tổng đài bị lỗi hay có đứa nhóc nào giỡn với mình thôi mà. . . . Nếu thật sự có ma thì. . . . - Hiểu Nhi méo máo như sắp khóc, không dám nói tiếp nữaĐứng trước An An rồi mà tim Hiểu Nhi như muốn rớt ra ngoài, mắt nhắm tịt lại, may là người ta không để ý gì đến cô.
12 - Ta. . . . đa. . . . mời tiểu thư dùng - Hạo Nhiên làm bộ, còn kéo ghế thận trọng mời cô ngồi- Cảm ơn - Hiểu Nhi cũng ùa theo vở kịch, nhún chân điệu đà, ngồi xuống ghế, cười thích thú- Để tôi giới thiệu.
13 - Em nắm bài có vẻ vững rồi nhỉ?- Đương nhiên rồi. . . Trong lúc không gặp anh, em đã học rất chăm đấy - Hiểu Nhi tự hào"May thật. . . . không có anh, em vẫn sống tốt.
14 Bữa trưa hôm nay chú mời Hạo Nhiên sang ăn. Món ăn có vẻ phong phú hơn nhiều, khác xa so với hắn làm- Chú làm nhiều món ngon thế?- Đương nhiên rồi. Tôi phải bồi dưỡng cho cháu chứ, không biết tôi đi nó có ăn uống chểnh mảng không nữa- Cho dù chú nấu thế nào cũng không bằng anh ấy đâu ạ - Hiểu Nhi từ trên lầu phóng xuống, gắp ngay miếng thịt kho ngon- Cái con bé hư.
15 Ý chí Hiểu Nhi hừng hực. Từ tối qua cô đã lên kế hoạch hết cho tuần học thi rồi. Không thể để bị xao nhãng được. Chú nhìn cô cũng có chút yên tâm, nếu làm việc cật lực có thể giúp nỗi đau vơi đi ít nhiều thì chú ủng hộ côHiểu Nhi ăn xong đi thay đồ rồi ra nhà sách tìm vài cuốn sách tham khảo.
16 Vì hít hơi độc cũng không nhiều lắm nên chỉ cần 1 ngày là cô có thể tỉnh lại. Hiểu Nhi được chú chăm sóc tận tính trong bệnh viện. Bác sĩ khuyên là cô nên nằm viện nghỉ ngơi nhưng Hiểu Nhi không muốn.
17 Hiểu Nhi nhanh chóng phẫu thuật rồi còn tới buổi hẹn nữa. Cô còn phải về nhà tắm rửa chăm chuốc nữa chứCuộc đời của 1 bác sĩ không chính thức trong bệnh viện làm cô phải khổ tâm nhiều điều lắm.
18 Thiên Minh đứng chờ trước cổng bệnh viện, thấy Hiểu Nhi vội vàng đi ra liền bắt chuyện- Em. . . . rãnh không? - anh có vẻ hào hứng hắn- Không, em bận rồi - Hiểu Nhi lờ anh, né qua bên kia để đi- Em có hẹn rồi sao?- Ừm.
19 Hiểu Nhi như nhìn thấy bàn tiệc vào buổi sáng, từ khi sinh ra đến giờ đây là bữa sáng thịnh soạn nhất của cô. Nước miếng bắt đầu trào lên từ khoang miệng.
20 - Này cô kia. . . . . cô đang làm gì thế? - Hiểu Nhi bừng tỉnh sau những tính toán lộn xộn trong đầu- Dả? Chuyện. . . . . chuyện gì?- Cô tính tới để kéo tôi xuống chứ gì.