1 10h đêm. . . Đứa con gái ngập ngừng trước cửa một phòng hát ở Fantasic Bar. Mấy thằng bảo vệ đưa mắt nhìn nó từ đầu đến chân, cái nhìn lả lơi và chẳng mấy thiện cảm, chúng thì thầm với nhau : - Mặc nguyên cả đồng phục trường cấp 3 thế kia mà mò vào đây giờ này, chắc là "hàng họ" của thằng nào trên phòng VIP.
2 Nó vẫn cố nài nỉ, nước mắt lưng tròng : - Mày về thì tao mới về cơ. . . Vương Anh lúng túng thật sự. Nó không biết phải nói gì với con bạn thân lúc này.
3 - Tao xin mày đấy. . . Bố ****** đang lo lắm. Không ai trách mày đâu, cũng không bắt mày phải xin lỗi mà. . . Vương Anh gắt lên : - Ông bà ấy nhờ mày khóc thuê à mà phải sướt mướt ?! Mày biết tính tao rồi đấy, tao nói là tao làm.
4 được những nếp nhăn hằn rõ, nó thấy thương thương mẹ. . . Thôi thì chịu khó một tý cho bõ cái công bà ấy đẻ ra mình, Cường lồm cồm bò dậy, mặc quần áo, phóng ra Ngân hàng.
5 - Dạ? - Vì hôm đó bất nhã với em ý. - Vâng, em cũng là con người có tấm lòng vị tha cao cả, sống và làm việc theo chủ nghĩa Mac - Lennin, không để bụng chuyện cỏn con đâu ạ.
6 - Rồi mà. - Nhưng anh không phải thằng đó - lại thở dài phát nữa. Trang trầm ngâm : - Khi nào anh nghiện em như. . . nghiện đá mới nguy hiểm. . . Chẳng nói chuyện với ai thoải mái được như Trang.
7 lạnh buốt. Trang đội xụp cả mũ áo khoác lên đầu, kéo pécmơtuya sát cổ mà vẫn thấy rùng mình. Vừa bức ra khỏi cổng trường, điện thoại rung lên từng hồi.
8 Cánh cổng gỗ và hàng rào trắng muốt hiện ra trước mắt. Trang bước xuống xe, nó nhìn Cường đầy vẻ biết ơn và. . . tội lỗi : - Hay anh vào nhà đợi lát nữa ngớt mưa rồi về? - Thôi - Cường xua tay - Mẹ anh đang mong lắm ấy.
9 - Yêu. . . vì sao ạ? - Vì em là em. - Anh không sợ em từ chối à? - Anh. . . - bỗng Cường ngập ngừng - Sợ chứ. . . Nhưng nghiện rồi, chả ngại nữa. . . Im lặng.
10 - Học nhà trẻ cô giáo chết à? Không thuộc thì bịa ra cũng được! - Trang giận dỗi. - Vâng. Thế em thích nghe truyện gì? Trang đổi giọng luôn, ngợt xớt : - Truyện gì mà có mụ phù thủy với hoàng tử đẹp trai ý.
11 - Vâng - Cường chua chát - Anh cũng chỉ là thằng ít học, dặt dẹo, ất ơ. Không với tới em được. Thôi thì em cứ yên tâm mà làm "đôi bạn cùng tiến" với cái thằng Giang Nam ấy.
12 Những ngày ảm đạm cuối đợt rét thực sự đã qua đi. Nắng dát vàng con đường, xuyên qua từng kẽ lá, khiến Trang phải nheo mắt lại vì chói. Trời chiều nhưng nắng vẫn chưa tắt.