1 Kinh thành,phủ tẻ tướng. . . . _Thưa tể tướng,công chúa đang rất nguy cấp ak. _Mau truyền đại phu. Công chúa mà có mệnh hệ gì thì các ngươi đùng hòng sống-Một vị quan ăn mặc rất sang trọng đang vô cùng tức giận _Thưa tể tướng, đại phu đã dến rồi ak-Một tên người hầu chạy vào báo _Mau cho truyền vào.
2 Nó từ từ mở mắt ra. Ánh sáng chjếu thẳng vào mắt làm nó khó chịu. Nó từ từ chống tay ngồi dậy. Đây là đâu vậy nhỉ?Một căn phòng rộng, có các cây cột to được trạm khắc công phu.
3 Huynh à. Tha uội được chưa?Muội mỏi lắm rồi. . . . Huhu-Nó mếu máo _Giơ ngay tay cao lên. Cho muội chừa cái tội dám trốn đi chơi đi _Huu. . huu. Muội biết lỗi rùi mà _Cứ quỳ thế 1 canh giờ nữa rồi huynh tha cho _Huhu,huynh là đồ độc ác Nó đang mếu máo thì nghe thấy có tiếng nói: _Tể tướng đâu ra tiếp chỉ Nó quay ra nhìn, 1 người đàn ông dáng vẻ ẻo lả,môi thì tô son đỏ chót.
4 _Dạ người kia chính là Ngọc Phi ạ-Lục công công chỉ vào nó _Là Ngoc Phi con gái tể tướng đúng ko? _Dạ Nó hốt hoảng nhìn tên đang đứng cạnh. Chẳng lẽ.
5 Hắn lạnh lùng ném nó xuống giường. Nó sợ hãi lùi về đằng sau _Ngươi. . . ngươi định làm gì? Hắn nhếch mép cười : _Làm gì à? Ngươi thử đoán xem _Ngươi.
6 Nó đang cắm đầu cắm cổ chạy thì đột nhiên dừng lại: _Khoan đã , ko thể về phủ được. Tên đó nhất định sẽ đến đó tìm ta. Hơn nữa nếu ta mà về đó thì sớm muộn gì cũng bị lão già mắc dịch ấy tóm đem đưa trở lại.
7 _Ta đã bảo là đừng theo ta cơ mà-Nó quay lại vùng vằng vs Vũ Minh nhưng anh chàng này vẫn lạnh như tiền _Hoàng thượng đã giao cho ta nv trông quý phi cẩn thận _Nhưng có cần phải ta đi đâu là ngươi đi đấy ko? _Cần -Hắn đáp cụt lủn Nó bực dọc ngồi xuống ghế.
8 _Thiệt là chán quá-Lan phi thở dài ,ngao ngán nhìn Hoàng nam _Cô có thôi thở dài đi ko hả. Đau hết cả đầu-Hoàng nam khẽ nhíu mày _Ngươi ko thể bỏ quyển sách này xuống rồi nói chuyện vs ta à?Nam nhi gì mà.
9 Vũ Minh và Hoàng Nam mau tiếp chỉ. -Có hạ thần-Vũ Minh và Hoàng Nam cùng đồng thanh Ta được biết 2 khanh đều có công lớn với triều đình nhưng chưa lập gia thất.