1 Các bạn ủng hộ mình nha. :D
Tối hôm qua cô thức tới tận khuya kết quả là hôm nay dậy muộn không kịp ăn sáng liền lấy xe đến trường, vừa ra tới cổng thì đã thấy Dương Tử Lâm đang đứng chờ.
2 Ngồi học mà thi thoảng lại có lưỡi dao vô hình phóng tới, cô suýt thì chịu không nổi mà chạy ra khỏi lớp, may mà vẫn kìm lại được. Tiếng trống ra chơi vừa vang lên, cô liền dùng tốc độ nhanh nhất kéo Lệ Nghi xuống căn-tin.
3 Cô bước vào lớp, cảnh tượng đập vào mắt cô là Hoàng Anh Tú ngồi cuối lớp bị con gái xung quanh mấy vòng. Bọn họ người thì lôi kéo hỏi đủ thứ chuyện, người thì lấy cớ hỏi bài để làm quen, nhưng Hoàng Anh Tú đến một cái liếc mắt cũng chẳng cho bọn họ, chỉ chăm chú đọc sách.
4 Bỗng cô thấy bóng người quen thuộc dưới sân trường, là Dương Tử Lâm, cậu ấy đang đi cùng một cô gái. Cô gái đó còn khoác tay Dương Tử Lâm rất thân thiết, Dương Tử Lâm nói gì đó làm cô gái kia cười nắc nẻ, đánh vào vai cậu ấy một cái.
5 Ăn cơm xong cô chợt nhớ ra buổi chiều còn có tiết học, thế là lại lật đật chuẩn bị đồ đi học. Vừa ra tới cửa thì nhìn thấy Bảo An cũng đang chuẩn bị đi học, cô hỏi:
“Sao em còn chưa đi học?” Bảo An không quay lại nói:
“Chờ chị.
6 Nhìn Dương Tử Lâm bỏ đi, cô vừa buồn vừa tức, rõ ràng là cậu ấy sai trước mà bây giờ lại trách cô, cô mới là người cần phải tức giận. Dương Tử Lâm bỏ đi không lâu thì Bảo An tới chở cô về.
7 Cô chạy tới đi cùng Hoàng Anh Tú, nhìn mặt cậu ấy vẫn “lạnh” như mọi ngày, thế nhưng hôm nay làm giúp cô đúng lúc quan trọng. Cô tò mò hỏi Hoàng Anh Tú:
“Sao cậu lại biết tôi ở đây?”
“Phan Lệ Nghi nói.
8 Cô không hiểu tại sao phản ứng của Bảo An lại mạnh như thế, cô nghĩ mãi mà vẫn không hiểu. Bảo An gọi cô vào ăn cơm, mà gọi mấy lần cô mới nghe thấy, cẩn thận quan sát sắc mặt của Bảo An, vẫn không khá hơn chút nào.
9 Ngày sinh nhật. . .
Sáng sớm cô đã qua nhà Dương Tử Lâm, ba Dương Tử Lâm thì đang ngồi ở bàn đọc báo, mẹ Dương Tử Lâm thì đang làm bữa sáng. Cô vui vẻ chạy tới chào hỏi:
“Cháu chào chú Minh, cháu chào cô Hạnh.
10 Chỉ cần nghĩ tới việc có thể ngày ngày lại có thể cùng đi học với Dương Tử Lâm thì lúc ngủ cô cũng có thể cười. Thế nên cô quyết định sáng mai sẽ không để cậu ấy phải chờ nữa.
11 Ngồi vào chỗ của mình, cô quay xuống chỗ Hoàng Anh Tú nói:
"Chào buổi sáng, Hoàng Anh Tú. " Cậu ấy không nhìn cô, gật đầu. Cô lại nói:
"Sao ngày nào cậu cũng đi học sớm như vậy?"
"Ừ.
12 Tuy cô rất buồn nhưng cô không muốn để người khác thấy được rằng cô đang buồn, nên cô vẫn luôn giữ nụ cười trên môi, đến tận khi vào lớp cũng chưa hề tắt.
13 Tan học về nhà, cô cố tỏ ra bình thường, tự động vào bếp nấu cơm, sau chuyện lần trước cô có chút sợ Bảo An rồi. Nấu cơm xong xuôi, cô gọi:
“Bảo An, vào ăn cơm đi.
14 Cô về tới nhà thì trời đã tối, Bảo An đang ngồi trên sofa xem ti vi, thấy cô về liền hỏi:
“Chị đi đâu về vậy?” Cô nói dối:
“Lúc chiều Lệ Nghi rủ chị đi chơi,.
15 “Cậu không được thích bất cứ ai khi chưa được tôi cho phép, biết chưa?” Cô theo bản năng gật đầu, sau đó mới thấy có gì đó không đúng, tại sao cô thích ai lại phải chờ cậu ấy cho phép!
Dương Tử Lâm hài lòng đưa tay xoa đầu cô, cười nhẹ.
16 Vừa đến lớp, cô đã nhìn thấy Hoàng Anh Tú bộ mặt lạnh băng ngồi cuối lớp, còn Lệ Nghi thì đang ôm một quyển truyện, không biết là đọc đến đoạn gay cấn nào rồi.
17 “Phải, là tao. ” Giọng điệu này. . . cô lại chọc gì đến đám chị đại này rồi, lòng bàn tay cô đã bắt đầu đổ mồ hôi, thế nhưng không thể tỏ ra yếu thế được.
18 Nhìn theo hướng đám người đó rời đi, bên tai cô vẫn văng vẳng cuộc nói chuyện của hai người kia. Nếu những lời đó là thật, vậy thái độ của Dương Tử Lâm đối với cô trong những ngày qua là thế nào.
19 Bảo An rời đi rồi, cô mệt mỏi nằm xuống giường, bỗng đập vào mắt cô là chú gấu bông đang lẳng lặng ngồi ở góc giường. Nó làm cô nhớ đến Dương Tử Lâm, bao lâu rồi hai người chưa nói chuyện với nhau nhỉ?
Cô ngồi dậy, để gấu “Lâm Lâm” trước mặt, nhìn Lâm Lâm hỏi:
“Dương Tử Lâm, cậu có thích tôi không?”
“Thích hay không thích thì phải nói để người ta biết chứ?”
Nói rồi cô chống hai tay xuống giường, nhìn chằm chằm vào “mắt” gấu “Lâm Lâm”.
20 Sau hôm cô bị đám đàn chị hội đồng, Bảo An nhất quyết muốn đưa cô đi học, còn Hoàng Anh Tú thì đưa cô về tận nhà. Bọn họ một người đưa đi một người đưa về, cô có cảm giác như mình là tội phạm bị giám sát vậy, nhưng mặc cho cô nói gì đi nữa thì hai người họ cũng không mảy may để ý.