81 Sau chuyến ghé thăm đột xuất của bà cô, kể từ lúc ấy, cô luôn ở bên Hạo Minh. Dù cô là mẹ nó nhưng hắn không thể không thừa nhận hắn luôn ghen tị với Hạo Minh, mặc dù hắn là cha của thằng bé.
82 Sáng sớm hôm sau cô dậy từ rất sớm, xuống dưới nhà định chuẩn bị bữa sáng cho hai cha con thì tiếng chuông điện thoại reo lên, cô nhìn màn hình điện thoại hoá ra là Nhã Phương thân yêu gọi tới, bắt máy giọng cô rất vui vẻ nói
- Alo cưng, có chuyện gì không ? - Cô vui vẻ nói
- Tao muốn tự tử - Nhã Phương trầm tĩnh nói
- Có chuyện gì xảy ra ? Mày đang ở đâu - cô nghe thấy thế liền hoảng loạn
- Ở nhà, tao nghĩ tao muốn chết - Nhã Phương nói, giọng nói rất đáng thương còn kèm theo vài tiếng khóc thút thít
- Ở yên đó, đừng làm chuyện gì dại dột đợi tao tới đó - cô nói rồi liền cởi bỏ tạp dề ra rồi chạy ra gara phóng xe đi luôn
Tới nơi cô chạy thằng vào nhà, may là Nhã Phương chưa đổi mật mã cửa nên cô có thể thuận lợi mà đi vào.
83 Sáng hôm sau khi Nhã Phương tỉnh dậy, cô nhìn xung quanh là một căn phong lạ hoắc, cô thấy toàn thân mình không một mảnh vải, người lại đau ê ẩm, nhìn sang bên cạnh là thằng cha lắm mồm mà phiền phức nữa, anh ta cũng không một mảnh vải.
84 2 Tháng sau
Thời gian trôi qua thật nhanh, thấm thoát đã là mùa thu, trời đã se lạnh đi rất nhiều. Thi thoảng lại có những trận mưa làm cho nhiệt độ càng ngày càng thấp.
85 Cô nhìn thấy cảnh vợ chồng nhà người ta hạnh phúc mĩ mãn vậy trong lòng cũng nảy sinh ra một cỗ ghen tỵ. Cô nghĩ mình cũng nên về làm hoà với tên ngốc kia thôi, để hắn hiểu lầm lâu như vậy sẽ rất rắc rối.
86 Ngày tháng trôi qua nhanh chóng, chỉ thoáng cái mà đã tới ngày vui của Nhã Phương bạn thân cô. Khi đi dự đám cưới cô vận một bộ váy màu trắng nhẹ rất đơn giản không quá ôm sát vào người, chân đi đôi giày bút bê, trông cô không quá đơn giản mà cũng không quá phô trương, tất cả mọi thứ điều rất tao nhã, mềm mại.
87 Mấy tháng sau
- AAAAAAAAAAAAAAA - tiếng hét thất thanh từ phòng cấp cứu vọng ra
- Cố lên, thấy đầu đứa bé rồi - một bác sĩ nói
- AAAAAAAAAAAA hơ AAAAAAAAAAAAa - cô hét lên trong vô vọng
Bên ngoài phòng cấp cứu
- Trời ơi làm gì mà la dữ vậy, có phải là có chuyện gì sảy ra không - hắn ở một bên đi đi lại lại
- Phụ nữ sinh đẻ gióng như đi qua cửa sinh tử vậy - Nhã Phương ôm bụng chiễm chệ của mình nói
- Vợ à, em cũng gần ngày sinh rồi đấy - Sơn ở một bên lo lắng nói
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAaaaaaaaaaaaa - tiếng hét lại một lần nữa vang lên
- Hahahaha đừng lo lắng quá.
88 2 năm sau
Trong một khu vườn, có hai cậu bé và hai cô bé đang ngồi chơi với nhau. Nhìn vào là biết rất vui vẻ. Ở cạnh đó là ba bà mẹ xinh đẹp tựa như thiên thần.
89 Tại nhà trẻ XXX
- Gia Minh, chơi với mình đi - Kiều Kiều nói
- Nhưng mình đang tô tranh mà - Gia Minh nói
- Vậy cậu chọn Kiều Kiều hay chọn tranh - Kiều Kiều dậm chân nói
- Đương nhiên là Kiều Kiều - Gia Minh nói
Kiều Kiều thấy vậy liền vui vẻ kéo Gia Minh ra chỗ sân có cát, cả hai đứa liền ngồi xuống nghịch cát, Gia Minh cố gắng xây một toà lâu đài nhưng xây tới đâu bị Kiều Kiều đạp đổ tới đó, lòng kiên nhẫn của cu cậu chả được bao nhiêu liền tức giận ra chỗ khác chơi mặc kệ Kiều Kiều chơi một mình.
Thể loại: Tiểu Thuyết, Truyện Teen
Số chương: 4