61 Tại quán cafe trong một ngõ hẻm, 1 người phụ nữ trung tuổi và 1 người đàn ông trẻ, đẹp trai đang ngồi ầ- Cậu là Nhật Duy - Người phụ nữ đó hỏi- Phải, bà là mẹ chồng Linh Linh ư ? - hắn nhìn bà bằn nửa con mắt nói- Linh Linh, ha ! Xem ra con bé đó cũng thật là có phúc khi được cậu yêu thương như vậy - mẹ chồng cô nói đểu- Không, phải nói tôi là người có phúc mới được yêu thương Linh Linh chứ - Hắn cười nói lại- Vậy tôi vào chủ đề chính luôn, đứa con trong bụng cô to là của cậu ? - Bà hỏi hắn ánh mắt dò xét nhìn- Đứa bé đó là của ai không phải bà và con trai bà nên rõ ràng nhất sao, sao lại hỏi tôi - hắn nói, giọng bất cần nhưng trong lòng lại chứa cái gì đó rất khó chịu-.
62 Sáng hôm sau, anh đưa cô tới bệnh viện phụ sản khám thai nhi, sau khi đi ra từ bệnh viện, vẻ mặt của anh và cô tươi cười sáng lạng- Bé con hình như rất khoẻ mạnh - Anh nhìn qua giấy siêu âm nói- Đương nhiên là khoẻ mạnh rồi, con của em mà - cô tự hào nói- Rồi rồi, con em con em, nó cũng là con anh mà - anh cười nói rồi nhéo má cô- Ai đau, anh tối ngày véo má em là sao ? - cô bất bình nói- Tại em quá dễ thương - anh cười rồi kéo dây an toàn ở xe cho côSau đó anh bất ít nhạc có giai điệu nhẹ nhàng dễ nghe giúp người ta thư giãn, anh cắm chìa khoá cho xe chạy, anh lại xe rất an toàn và cẩn thẩn.
63 1 Tuần sauNgày đó, ca phẫu thuật của cô và anh rất thành công, tuy nhiên, anh được đưa tới phòng điều trị đặc biệt còn cô thì về phòng chăm sóc đặc biệt.
64 1 Tháng sauSau khi hồi phục sức khoẻ, cô làm thủ tục xuất viện rồi nhanh chóng ổn định lại mọi thứ sớm nhất có thể. Sau khi qua cơn sốc về mặt tinh thần cô đã ổn định lại sau nỗi đau mất con nhưng cuộc đời thật tàn nhẫn.
65 Tại tang lễ của anh- Con ơi, tại sao con bỏ mẹ đi như vậy - mẹ chồng cô khóc thanBa chồng của cô ở bên cạnh an ủi mẹ chồng cô. Từ lúc anh ra đi, ba đã luôn khóc, điều này cho thấy ba thực sự rất yêu con trai mình, cô cũng từng là mẹ sao lại không hiểu cảm giác lúc này đây của bà, mất đi người con trai mình dứt ruột đẻ ra, chăm sóc nó từng chút một, vậy mà giờ đây anh ra đi, để lại bà 1 mình thật đúng là một cực hình đối với bà.
66 2 năm sauThoáng cái mà đã 2 năm trôi qua rồi anh nhỉ, em bây giờ cũng đã 26 tuổi rồi, 2 năm nay anh sống như thế nào có khoẻ không ? Có hạnh phúc không ? Em rất rất nhớ anh ? 2 năm nay em sống rất tốt, em mở một cửa hàng quần áo, tuy không có thời gian may những mẫu thiết kế, em chỉ nhập hàng về bán nhưng mà cuộc sống rất ổn định, em nghĩ sống như nay rất rất tốt không phải lo nghĩ gì nhiều cả, cứ bình yên qua ngày vậy thôi.
67 Tới một nhà hàng ăn nỏi tiếng trong thành phố, hắn đỗ xe rồi cùng cô và Hạo Minh vào. Đẩy ghế cho cô ngồi xuống hắn trở lại ghế của mình rồi hỏi- Em ăn gì cứ gọi, Hạo Minh con cũng thế, ăn gì cứ gọi, tiền bạc đừng lo - hắn hào phòng nói, trên môi nụ cười vẫn rất rạng rỡ- Cho một ít cơm và sườn xào đi - cô gọi- Con muốn bò bít tết chín tám phần - Hạo Minh kêu- Cho thằng bé chìn toàn phần đi - cô bảo với phục vụ- Mẹ, con là người lớn rồi mà - Hạo Minh chu mỏ nói- Ngoan, nếu con không muốn bị đau bao tử - cô nói rồi xoa đầu thằng bé- Ba, ba gọi món đi - Hạo Minh nói- Tôi cũng cơm và sườn đi và một chai rượu vang - hắn nóiPhục vụ sau khi đã ghi xong món liền đi vào ngay.
68 Sáng hôm sauCô cựa cựa mình tỉnh dậy, đập vào mắt cô là khuôn ngực rắn chắc màu đồng khoẻ mạnh. Cô đẩy ra nhưng lại càng bị ôm chặt lại, phát hiện trên người không một mảnh vải, cô đỏ mặt tía tai cố gắng thoát ra sau đó chuồn cho đỡ mất mặt.
69 Tới buổi tối, hắn lái xe đưa cô đi làm tất nhiên là sẽ đưa cả Hạo Minh đi nữa. Tới nơi, hắn xuống xe sau đó chạy sang bên kia mở cửa xe cho cô và Hạo Minh, sau khi hai mẹ con đã xuống xe hắn lái xe tới chỗ đỗ xe rồi quay lại đi vào cửa hàng.
70 Sáng hôm sauCô dậy từ rất sớm chuẩn bị bữa sáng cho Hạo Minh và hắn, các món ăn rất hấp dẫn chỉ cần nhìn đã muốn ăn, cô dọn hết bữa sáng ra bàn ăn, sau đó chuẩn bị bát đũa đầy đủ rồi mới bỏ tạo dề chạy lên tầng gọi Hạo Minh dậy.
71 Buổi sáng hôm đó, sau khi nhận được tin nhắn là chị Vân gặp tai nạn phải vào viện cô vội vàng chạy nhanh tới bệnh viện xem tình hình như thế nào. Mở cửa bước vào thấy anh mình đang ngồi đó thẫn thờ, vẻ mặt rất đau khổ.
72 Sau khi nghe tin chị Vân tỉnh, anh hai chạy ngay lên phòng bệnh, đập cửa là bóng dáng chỉ vân đang ngồi uống cốc nước. Anh hai chạy tới ôm lấy chị Vân vào lòng, cô đi vào rồi lôi con bạn ra ngoài cho hai người họ có không khí riêng tư.
73 Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô vào phòng tắm đánh răng rửa mặt sau đó đi sang phòng Hạo Minh đánh thức con dậy. Như thường ngày thằng bé lại nhõng nhẽo muốn ngủ thêm, lại hờn dỗi cô, rồi lại muốn cô ôm nó vào lòng.
74 Sáng hôm sau, hắn dậy từ rất sớm, đi sang phòng cô thấy cô vẫn còn đang ngủ, hắn cười hạnh phúc rồi đi vào, ngồi trên giường nhìn cô trong lúc ngủ rất rất đáng yêu.
75 Sáng hôm sauCô như thường lệ dậy từ rất sớm chuẩn bị đồ ăn sáng cho hắn và Hạo Minh, chuẩn bị 2 tách trà uống vào buổi sáng, cô bê lên phòng hắn để tách trà lên tủ đầu giường sau đó liền bế Hạo Minh từ trong giường vào nhà tắm đánh răng rửa mặt thật sạch sẽ, sau đó thay quần áo cho con rồi ra đã thấy hắn cầm tách trà uống đứng trước cửa sổ, vẻ mặt có vẻ mệt mỏi chắc là do công việc nhiều quá.
76 Sáng hôm sau- Mẹ mẹ, mau dậy đi - Hạo Minh hét lên - À ừ mẹ dậy rồi - cô cười nói- Mẹ hình như mẹ sốt - Hạo Minh sờ trán cô rồi nói- Một chút - cô đưa tay lên trán rồi nhìn Hạo Minh cười mỉm nói- Vậy hôm nay để bảo mẫu đưa con đi học, còn mẹ phải hảo hảo ở nhà tĩnh dưỡng, Hạo Minh hứa với mẹ là Hạo Minh sẽ ngoan ngoãn nghe lời cô - Hạo Minh nói đưa ngón tay út ra với cô- Ừ - cô cũng đưa ngón tay út của mình ra ngoắc tay với thẳng béSau khi dặn dò bảo mẫu đưa Hạo Minh đi học cẩn thận rồi cô nhờ người giúp việc mua hộ cô ít thuốc cảm.
77 Tối đó sau khi tắt máy hắn liền ra ngoài mặc quần áo vào thật nhanh, chuyến bay hắn định không đi nữa rồi hắn lại đổi ý, cũng gần tới giờ bay rồi, từ đây bay sang chỗ cô chỉ mấy gần hai tiếng.
78 - Anh đã vui chưa, thế này đã đủ rồi chứ - cô nhìn hắn nói ánh mắt phẫn hận- Đừng, đừng ghét bỏ anh, anh thực sự xin lỗi, anh không muốn điều này xảy ra, đừng ghét bỏ anh - hắn nhìn thấy ánh mắt đó của cô liền hoảng sợ tột cùng ôm lấy cô vào lòng- Bỏ ra, lời xin lỗi của anh không biết tôi đã nghe biết bao nhiêu lần rồi tôi chán phải nghe anh nói rồi tất cả đều là giả dối - cô nói rồi đẩy hắn raChợt cơ thể truyền tới cảm giác đau đớn.
79 Ngày hôm sauKhi hắn thức dậy đã là buổi chiều, hắn lấy điện thoại ra liên lạc cho thứ kí của mình giải quyết mọi việc ở công ty sau đó liền quay sang xem cô đã thức dậy chưa.
80 Tới tối khi cô tỉnh dậy cả người đau ê ẩm, cô ngồi dậy nhìn tên quái vậy đang nằm ôm mình không buông. Xem giờ cũng đã tám giờ tối. Cô bật đèn len. Ánh sáng đột nhiên chiếu vào làm cho ai đó khó chịu tỉnh giấc.