121 "Bộ này thế nào?"Phương Đông Dạ từ phòng thay đồ đi ra, nhìn Vô Ưu hỏi. Vô Ưu thấy nụ cười của Phương Đông Dạ, bộ đồ trên người giống như được làm ra cho anh.
122 Phanh một tiếng!Dây cung kiên trì trong lòng Phương Đông Dạ hoàn toàn đứt đoạn. Ánh mắt anh nhìn về phía Vô Ưu bởi vì dục vọng nồng đậm mà giống như dã thú nhìn thấy con mồi.
123 "Dạ, tối nay cậu muốn ăn gì nào ?"Vô Ưu cùng chị Như vừa đi ra, Đông Cung Phi liếc mắt thấy. Cho nên, vội vàng ôm lấy Phương Đông Dạ. Phương Đông Dạ thấy thế thì nổi da gà đầy người.
124 Pằng!Phương Đông Dạ mở đèn, đi vào phòng khách. Liếc mắt liền thấy được Vô Ưu nằm trên ghế sa lon. Cô tại sao lại ngủ ở đây? Là sợ anh len lén trốn đi sao?Phương Đông Dạ tắt đèn to đi, sau đó mở đèn nhỏ trên tường! Sợ làm cô thức giấc.
125 Trên gương mặt chị Như lộ rõ sự tức giận, khiến Vô Ưu hiểu rằng, có gì đó không ổn trong chuyện này. Sự tức giận hiện rõ trên gương mặt cô. Cô tự nhủ trong lòng: "Phương Đông Dạ, nếu như anh gạt tôi, thì hôm nay chính là ngày giỗ của anh đó!!!"Phương Đông Dạ nhìn Đông Cung Phi càng diễn càng nhập tâm.
126 Vô Ưu và chị Như nhanh chóng bàn bạc đối sách, hai người cùng nhau lặng lẽ đi tới phòng vệ sinh. Sau đó chị Như tỉnh táo gọi điện cho Đông Cung Phi mà Vô Ưu ở bên cạnh dựng lỗ tai chuẩn bị nghe lén.
127 Edit: Quynhgiao240Vô Ưu cùng chị Như tay trong tay, ngọt ngào đi đến trước mặt của Phương Đông Dạ và Đông Cung Phi. "Này, hẹn chúng tôi ra đây, sao đến giờ mới tới? Đã đợi rất lâu rồi đấy? Đúng không DạĐông Cung Phi chưa biết kế hoạch của bọn họ đã bị lộ tấy, còn đứng đó giả bộ cơ đấy.
128 Vô Ưu nhịn không được mừng rỡ trong lòng, nhìn Phương Đông Dạ hỏi " Đang nói ghét nhất cái gì thôi. Anh nói trước đi! Anh ghét nhất cái gì?" Vô Ưu sau khi nói xong, nhìn Phương Đông Dạ.
129 Editor: Quynhgiao240Phương Đông Dạ thấy cảnh xuân này, nhất thời máu mũi gần như sắp phun ra. Nhưng kèm theo tiếng thét chói tai của Vô Ưu , cuối cùng cũng gạt đi được cái ý nghĩ xấu xa đó.
130 Cả đêm không ngủ Phương Đông Dạ, sáng sớm đã rời giường. Ở trong phòng đi qua đi lại, đến tám giờ sáng mới quyết định đi sang gõ cửa nhà Vô ƯuVô Ưu hơn sáu giờ đã bị chị Như gọi điện đánh thức, vô cùng hưng phấn cùng cô kiểm tra lại kế hoạnh, sau đó cúp điện thoại tiếp tục đi ngủ.
131 Edit: Quynhgiao240Trời ạ! Bọn họ đang làm cái trò chết tiệt gì vậy?Cùng lúc đó, Phương Đông Dạ cùng Đông Cung Phi đi ra, Phương Đông Dạ đi trước liền thấy được hình ảnh chị Như và Vô Ưu đang hôn nhau đắm đuối.
132 "Có thể nhảy nha. "Nhân viên phục vụ nhìn Phương Đông Dạ và Đông Cung Phi đứng sững ở đó không nhảy cho nên tới thúc giục. Đông Cung Phi nghe nói như thế, nhịp tim là không nhịn được gia tốc, cảm giác chân đều run rẩy.
133 Editor:Quynhgiao240"Vô Ưu, xem ra hôm nay không thể đi rồi. "Phương Đông Dạ buông lỏng cánh tay đang ôm Vô Ưu ra, sau đó nghiêm túc nói. Vô Ưu không hiểu hỏi: "Tại sao?" Phương Đông Dạ thấy bộ dạng hăng hái có chút như bị sứt mẻ của Vô Ưu, vội nói: "Bé Diễm mới gọi điện thoại, nói cảm thấy không thoải mái.
134 Tiểu Diễm nhìn Vô Ưu hỏi, Vô Ưu coi như chuyện đương nhiên nói: "Dĩ nhiên a, có vấn đề gì không?" tiểu Diễm muốn nói, có. Nhưng cuối cùng lắc đầu một cái, nói: "Vậy thu thập đi!" Kế tiếp chính là bắt đầu dọn dẹp đồ chuẩn bị đi.
135 Trong phòng Vô Ưu, không, phải nói là trong phòng của chị Như. Vô Ưu cùng Như đang nhiệt liệt thảo luận, bởi vì bọn họ nghĩ rằng đã biết hết chân tướng, quyết chiến chắc chắn sẽ thắng.
136 Vô Ưu biết mình bị Phương Đông Dạ gặng hỏi. Vừa lên xe liền mượn cớ giả bộ ngủ để trốn tránh Phương Đông Dạ, sau khi về đến nhà, trực tiếp hướng mình phòng của đi tới.