21 "Ưm. . . " Cô liều mạng lắc đầu, nụ hôn của anh căn bản giống như là đang cắn, không có nửa phần lưu tình.
Mà anh lại hoàn toàn không để ý tới phản kháng cùng giãy dụa của cô.
22 "Không cần rồi. " Hiên Viên Liệt nói qua, ánh mắt trở nên nghi hoặc, người phụ nữ này chẳng lẽ đều quên rồi hả?
"Cho ngài thêm phiền toái, tôi nhìn, tôi vẫn là không muốn ở tại đây.
23 Dùng khăn giấy xoa xoa tay dính đầy máu tươi, trong con ngươi cô mê mang lên một tầng sương lạnh bình thản. Quay người về nhà ăn chuẩn bị phục mệnh Hiên Viên Liệt.
24 Mạn Khả Ny thở phì phò, chống đỡ thân thể mệt mỏi ngồi lên, muốn qua vì Hiên Viên Liệt cài áo: "Liệt. . . "
"Tiêu Mộ, tới. " Hiên Viên Liệt lại đối với Mộ Tiêu Tiêu ra lệnh.
25 Bởi vì cười như vậy. . .
Súng ống đạn dược chĩa vào người Tiêu Tiêu, anh như phát hiện ra điều gì, bước lại gần Tiêu Tiêu: "người anh em này là ai? Trước kia chưa từng gặp qua!"
Nghe được tiếng người hỏi, Tiêu Tiêu lập tức ngẩng đầu, chỉ thấy Quân Hoả Vương chính hai mắt phát sáng nhìn chằm chằm cô.
26 Cửa thang máy rất nhanh lại khép lại, lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm, coi như cô ở bộ dạng phụ nữ Hiên Viên Liệt không hẳn nhận ra, nhưng rất dễ khiến anh sinh nghi.
27 Tiêu Tiêu giãy dụa thân thể, muốn từ dưới thân của anh trốn thoát ra ngoài.
"Hiểu lầm? Người phụ nữ, cô có biết bây giờ mỗi khi cô động một cái, đều giống như câu dẫn tôi không?" Anh lạnh lùng nói qua, mắt đen mang theo vài tia nghiền ngẫm.
28 Đồng dạng tối om, cảm giác giống nhau, giống như về tới cái đêm sáu năm trước.
Cô và lần kia bất lực giống nhau, Vì sao? Vì sao lại có cảm giác giống nhau, Tay Hiên Viên Liệt còn quanh quẩn một chỗ.
29 Một giây sau, cô đột nhiên quỳ gối một chân, đầu gối bay thẳng đến bụng Hiên Viên Liệt, đây mới là hậu chiêu! Đánh úp!
Khi đầu gối cô dùng sức đá qua.
30 Buổi tối hôm đó, Tiêu Tiêu không có thử lấy lại đồ trong khách sạn, cô cũng không muốn đi loạn, vạn nhất lại đụng phải Hiên Viên Liệt làm sao bây giờ? Tìm về tóc giả, còn có y phục nam sinh thay đổi.
31 Tiêu Tiêu nhìn thấy Mạn Khả Ny cũng không có quá nhiều kinh ngạc, dù sao người này là bạn gái của Hiên Viên Liệt, chỉ là lễ phép cúi thấp đầu, ý tứ đi lên lầu.
32 Tiêu Tiêu ngây ngẩn cả người, không nghĩ tới đây cũng là mục đích của Mạn Khả Ny: "phụ nữ bên người Hiên Viên Liệt vô số, cô ghen sai chỗ rồi. Tôi là đàn ông.
33 "Đúng! Tiêu Mộ vừa mới trở về liền trực tiếp lên lầu hai, em hiếu kỳ liền đi theo nhìn xem, kết quả Tiêu Mộ vậy mà muốn quấy rối! May mắn em chạy nhanh.
34 Chỉ thấy đột nhiên thân Tiêu Tiêu lóe lên, bây giờ mãnh Liệt xuất hiện trước mắt Mạn Khả Ny, thật nhanh, một tay cô bưng kín miệng Mạn Khả Ny: "cô cảm thấy tôi sẽ cho cô thời cơ mở miệng kêu sao? Mạn tiểu thư.
35 "Ầm! Oanh! Ầm! Loảng xoảng!" Tiếng súng cuốn tới, còn có thanh âm miểng thủy tinh rơi.
Tiến đến rồi! Lông mày Tiêu Tiêu nhăn lại, những người kia đều tiến đến, Hiên Viên Liệt còn không nóng nảy sao được? Ngước mắt nhìn về phía anh, khóe miệng của anh vậy mà khơi gợi lên một nụ cười.
36 Sáng sớm, Lam Đình Ngạn đích thân đến nhà Hiên Viên Liệt. Hai người ngồi ở trên ghế sofa, đàm phán chuyện phát sinh ngày hôm qua.
"Một đám sát thủ thật là phách lối, vậy mà đều giết tới trong nhà rồi.
37 "Đừng nghĩ lung tung, tôi thế nhưng là nam tử hán trăm phần trăm. " Dùng sức ngồi lên.
"Biết rồi. . . " Lam Đình Ngạn vô lực lắc lắc tay, trong đầu lại nghĩ tới dáng vẻ vừa mới cô ngã trong lồng ngực của mình lúc trở tay không kịp.
38 Nhà tù trong lòng đất, giống như còn có rất nhiều gian phòng, nhưng là những gian phòng kia hoàn toàn phong bế, chỉ lưu một cái miệng thông gió. Tiêu Tiêu hoàn toàn không nhìn thấy tình huống bên trong.
39 Tiêu Tiêu bỗng nhiên ngẩng đầu, sao? Anh cũng không mở to mắt. . . Chẳng lẽ đang nằm mơ? Trong mơ có một số động tác kí quái. Cẩn thận nhìn thêm vài phút đồng hồ, Hiên Viên Liệt xác thực không tỉnh lại nữa.
40 Anh đến gần Tiêu Tiêu, thân thể gần như sắp sát kề Tiêu Tiêu.
"Hiên Viên Liệt, tới gần như vậy, không sợ tôi giết chết cô ta sao?" Ánh mắt cô vô cùng dữ dằn, tràn ngập hương vịtử thần.