81 Đã lâu cảm giác đau đớn giống như mang theo điện lưu kim châm tiến lỗ chân lông của cô, cắn răng lại cũng không khắc chế, nghẹn ngào kêu lên.
Giống như là bị lửa nóng nhấn chìm, cô bởi vì đau đớn kịch liệt mà trước mắt biến thành màu đen, nước mắt cuối cùng khắc chế không được chảy xuống.
82 Mắt phượng nhíu lại, cô đưa tay túm chặt lấy đồ Hiên Viên Liệt: "Thả tôi ra!"
"Thả cô?" Anh lạnh giọng hừ một cái, tóm lấy cổ cô quay người áp cô lên đầu giường.
83 "Mẹ, chúng ta sẽ đi đâu? Không nói với chú một tiếng sao?" Miêu Miêu hiếu kỳ hỏi.
Tiêu Tiêu còn chưa kịp trả lời, hầu nữ đang sửa sang hậu viên lập tức hỏi ha: "Mộ tiểu thư muốn đi đâu?"
"Giải sầu.
84 Liên tục mấy ngày gió êm sóng lặng, Đế Quốc Hắc Dạ cũng không có động tĩnh, đại khái là Hiên Viên Liệt tìm phương pháp đối phó vị hôn thê đi, Mộ Tiêu Tiêu cũng không có suy nghĩ nhiều.
85 "Tôi tin tưởng cô, những người phụ nữ này là đối thủ của cô. " Lam Đình Ngạn một bộ gánh nặng đường xa vỗ vỗ bả vai Tiêu Tiêu.
Lúc này, ở cửa yến hội.
86 "Vú. . . Coi như vậy đi. Người ở đây rất nhiều. " Lâm Âm Nhi cúi đầu, bởi vì bà vú nói đã có không ít người vây xem phía trước rồi.
"Không được, không thể tính toán.
87 Một màn này, quá rung động tâm linh người rồi.
Tóc đen ướt nhẹp, y phục cũng bị tưới ước rồi. Tiêu Tiêu chậm rãi mở mắt phượng ra, vô cùng sắc bén: "Đủ rồi chưa?" giọng nói Băng lãnh phá một phần yên tĩnh.
88 Đi theo nữ hầu rời khỏi đại sảnh yến hội, một mực lên lầu hai, đến cửa một gian phòng ở giữa: "Tiểu thư, mời đi đến. Y phục cũng chuẩn bị kỹ càng cho cô rồi.
89 "Ra làm cái gì?" con ngươi anhnhíu lại.
"Đó là chuyện của tôi, không có quan hệ gì với anh. "
"Đừng quên, thân phận của cô!"
Tiêu Tiêu cười lạnh: "Tôi không quên, tôi là tài xế Thủ lĩnh Đế Quốc Hắc Dạ, tuy ký tên khế ước, nhưng mà cũng không có quy định nói tôi thời thời khắc khắc đều phải canh giữ ở bên cạnh ngài, làm một số chuyện bên ngoài tài xế.
90 Muốn đến nơi này, mắt phượng cô nhẹ híp mắt: "A. . . Buồn cười, Hiên Viên Liệt, anh cảm thấy có ý tứ sao? Thân thể tôi có qua vô số người đàn ông. Mà anh, Thủ lĩnh Đế Quốc Hắc Dạ cao cao tại thượng, lại còn đụng đến một người phụ nữ như thế, thật sự là khôi hài, anh cứ thiếu phụ nữ như vậy sao?"
Tay dài bỗng nhiên vươn vào: "Vậy xem ra, tôi nhất định phải đem cô rửa sạch sẽ thật tốt, mới có thể tiếp tục hưởng dụng.
91 "Há, tốt, cô đi chỗ đó làm gì?"
"Có tin tức nói Dì Út đi Hàn Quốc, tôi dự định qua sòng bạc bên kia nhìn xem có tin tức không. " Lúc này lời Tiêu Tiêu nói đã có chút tình trạng kiệt sức rồi.
92 Cô không có có thời gian lại trì hoãn, lập tức đi sòng bạc ngầm lớn nhất. Dù sao Dì Út cũng là người nhà Mộ Dung một trong Ngũ Đại Gia Tộc, bà cũng tự nhiên càng quen sòng bạc ngầm.
93 "A! Nha nha nha!" Tay trực tiếp bị bắt phía sau.
Tuỳ tiện đoạt lấy súng lục, tùy ý vuốt vuốt: "Tôi chỉ lưu một người sống, là anh chết? Hay là anh tâ chết?" Băng lãnh nói qua, mắt nhìn một người khác.
94 "Cô là Mộ Tiêu Tiêu?" âm thanh cẩn trọng vang lên, Lâm Hổ đánh giá trên dưới Mộ Tiêu Tiêu, người phụ nữ này cũng đoạt vị hôn phu của con gái mình.
Đầu Tiêu Tiêu cố chấp hướng bên cạnh uốn éo.
95 Lâm Hổ cũng cảm nhận được địch nhân cường hãn đến mức nào, ít nhất là một sát thủ cấp chuyên nghiệp: "Hóa ra là sát thủ, không biết là vị nào phái tới.
96 Bà Lâm!
"Ai u. . . " Bà Lâm ôm bụng lui một bước: "Yêu tinh đáng chết. Còn dám đá tôi!"
Làm sao nhao nhao như thế? Cô mệt mỏi quá, còn chưa tỉnh ngủ đây.
97 "Các. . . " Mở miệng gọi Các lão.
"Tiêu Tiêu, Tiêu Tiêu cô tính trở về rồi. " Nhìn thấy Tiêu Tiêu, Các lão bước xông ra.
"Các lão, làm sao rồi hả? Xảy ra chuyện gì rồi hả?"
"Là tôi không tốt, là tôi không tốt, Miêu Miêu bị người Đế Quốc Hắc Dạ mang đi rồi!" Nhất thời, Các lão nước mũi chảy, từ trong ngực kéo lấy một cái khăn tay, lau mặt.
98 Nói xong, vòng qua Lâm Âm Nhi lên lầu hai, trở lại trong phòng cô chán ghét lại căm hận lại còn có chút quen thuộc.
Dưới lầu, đôi môi Lâm Âm Nhi run rẩy: "Mộ Tiêu Tiêu, cô để cho tôi mất đi, tôi sẽ để cho cô hối hận!" Tự nói nắm chặt quyền.
99 "Có kinh nghiệm tôi sẽ để cô gặp con trai cô. "
"Anh. . . " Cô nghiến răng, nắm chặt tay thành quyền, lại không có cách nào phát tiết, tên hỗn đản này!
Hiên Viên Liệt quay người đi ra, sau khi anh rời đi, vành mắt cô đỏ ửng.
100 Lâm Âm Nhi bị tình cảnh này hù dọa, cô tuy cũng hoạt độn trong hắc đại, nhưng vẫn là bông hoa lớn lên trong nhà ấm, chưa từng giết người, huống chi lại cục diện đầy máu tanh.