61 Đúng như Kỷ Lương nói, khi chưa thể xác định đối tượng tình nghi, thì việc phát hiện ra mối quan hệ giữa các nạn nhân cũng là một chi tiết quan trọng.
62 Suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu Kỷ Lương, đó là bố của Hạ Vũ. Nhưng…lại trùng hợp như thế sao?Sau đó, Ông Lý cũng không nói gì nữa, chỉ im lặng uống trà.
63 Từ những “hiểu lầm” tạo thành bi kịch!Kỷ Lương nói: “Chờ chú Hồ tỉnh lại sẽ biết ngay. ” Nếu tất cả đúng như cô suy đoán, như vậy thì… Cô nhìn Hồ Giai, không biết cô ấy có chấp nhận được kết quả này không.
64 Hình bóng và tăm tối luôn tồn tại song song. Chỉ ở trong ánh sáng lờ mờ, bạn mới có thể nhìn thấy bóng, nếu ngọn đuốc của bạn càng sáng, thì bạn sẽ càng không nhìn thấy rõ.
65 Kỷ Lương hỏi mấy người bên cạnh, nhận được đáp án là đội duy trì trật tự!Vị trí địa lí thành phố S hơi khác so với các khu vực khác, dân chúng ở đây, chủ yế là dân tộc thiểu số.
66 A Mạc Tây là người địa phương, từ tổ tiên anh ta đã luôn sống tại thành phố S. Thành phố S tuy cũng là một thành phố, nhưng vì ở sâu trong đất liền, nên thành thị phát triển cũng không sầm uất như những thành phố ở vùng duyên hải.
67 Trong một quán rượu nhỏ ở thành phố S, các cửa sổ đều đóng chặt, những ngọn đèn vàng cũ kĩ khiến cho cả quán bị phủ một màu vàng vàng cũ cũ. “Không ngờ cô lại là phụ nữ.
68 “Nội Đằng Trạch Dã”, ba người ngồi trên ghế salon, nghe tin tức Kỷ Lương mang về đều cảm thấy kinh ngạc. “Chị không nghe nhầm chứ?” Tiểu Bạch nhíu mày.
69 Lại nói ở bên này, Kỷ Lương và Tiểu Bạch cũng đã tới địa chỉ mà Nội Đằng nói, đó là một bến tàu. Sáng sớm ở bến tàu đã có không ít người tụ tập. Kỷ Lương rẽ đám người đi tới một nơi râm mát.
70 “Tôi ký — Tôi ký —. ”Nghe thấy Kỷ Lương chịu thoả hiệp, gã cao to mới bỏ tay cô ra, nhét lại bút vào tay cô. “Mau ký đi!” Dương Mục rất vừa lòng với sự thoả hiệp của cô.
71 Hạ Vũ lao ầm ầm đến cục cảnh sát. Đồng chí ở Cục vừa nhìn thấy vẻ mặt lạnh như băng, không chút lương thiện nào của anh, liền ngăn anh lại, bị Hạ Vũ hất một cái ngã nhào sang một bên!“Tôi tìm cục trưởng của các cậu!” Hạ Vũ quăng lại một câu rồi đi thẳng đến phòng cục trưởng.
72 “Tao đã dùng bảy năm, để thiết kế ván cờ này…” Nội Đằng nhìn Hạ Vũ, giọng đầy vẻ tự đắc: “Bảy năm qua, tao đã ở rất nhiều nơi, cũng tự tạo ình một thân phận mới, Nội Đằng! Tất cả đều vì mày! Mày có thể không đến, như vậy, mày cũng sẽ không phải chết…” Nội Đằng tự cho là hiểu anh: “Nhưng tao biết mày nhất định sẽ đến, bởi vì mày phải ngăn tao đặt bom, nếu không, toàn bộ người dân trong thành phố sẽ phải chôn cùng…”Kỷ Lương dùng mắt ra hiệu cho Hạ Vũ, để Hạ Vũ kéo dài thời gian với gã, còn mình lặng lẽ chậm rãi lùi về phía sau!“Hạ Vũ, lần này tao thắng, đúng không?” Nội Đằng rất hưởng thụ cảm giác có thể khống chế tất cả trong lòng bàn tay này.
73 Phù — Cả ba người không hẹn mà cùng thở phào một hơi. Lúc này, Kỷ Lương mới phát hiện ra, vì cô quá căng thẳng mà quên cả thở, ngực hơi đau đau, nhìn bóng hình trước mặt… Trong đầu cô đã từng nghĩ đến chuyện đánh cho anh hôn mê rồi kéo đi, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cũng không làm thật.
74 Chờ Dương Mục được đưa đi, Hạ Vũ và Hắc Tử, Tiểu Bạch tìm khắp nơi nhưng quả thật không thấy bóng dáng gã cao to đâu. Gã nào đó có thủ đoạn giải quyết hậu quả thực sự rất sạch sẽ, không để lại chút tung tích gì để bọn họ có thể điều tra.
75 Trên tầng ba bố trí rất đơn giản, không gian rộng lớn được chia thành ba khu. Khu nghỉ ngơi, cũng chính là nơi ở của chủ nhân. Khu làm việc gồm một phòng khách và bốn phòng đọc sách của Eliza.
76 Giống Lâm Hải Bình như đúc?“Liệu cô có nhìn nhầm không?” Hạ Vũ hoảng hốt đến run người. “Không nhầm được. ” Ánh mắt Eliza chạy trên người anh, lực chú ý đã chuyển từ cuộc nói chuyện của hai người sang người Hạ Vũ, nói chính xác là, chuyển đến nửa thân dưới của Hạ Vũ.
77 Ngày hôm sau,Kỷ Lương tỉnh lại từ sáng sớm. Thật ra cô vẫn muốn ngủ nữa, cả người mệt mỏi kinh khủng, nhưng cảm giác trên ngực như có ngọn núi đè xuống khiến cô không thở được, đành phải mở mắt, xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
78 Vừa ra đến cửa, tay còn chưa đặt vào tay nắm, Kỷ Lương đã mơ hồ cảm thấy hình như ngoài cửa có người. Cô dừng bước, Hạ Vũ ở đằng sau cũng đã nhận ra, anh chậm rãi rút súng dưới gối ra, súng của anh luôn được nạp đạn sẵn, chỉ cần đẩy chốt bảo hiểm một chút là bắn được, dưới sự ảnh hưởng của anh, Kỷ Lương cũng đã tập thành thói quen này.
79 “Này, anh bảo, đêm nay anh ta lại định bày trò gì đây?”Có người huých huých Thi công tử, lẳng lặng dùng mắt hỏi. Trong khoảng thời gian này, bọn họ cũng đã biết năm đó Thi công tử từng ở dưới quyền Hạ ma đầu.
80 Phòng ở của Hạ Vũ cũng không khác gì mọi người, chỉ có điều, mọi người thì ở phòng tập thể, còn phòng của Hạ Vũ là phòng đơn, nên cũng nhỏ hơn các phòng khác một chút.