1 CHƯƠNG 1 (PHẦN 1)
HEAVEN CLUB.
Bên trong câu lạc bộ, đèn đuốc sáng trưng, xanh vàng rực rỡ xen kẽ lẫn nhau.
Bồi bàn vận nột thân lễ phục, dáng người nghiêm túc,sống lưng thẳng tắp, trên tay bưng những loại rượu nổi tiếng,giá cao đến vài trăm ngàn tệ, di chuyển tới lui hối hả trong đại sảnh như dòng nước chảy.
2 CHƯƠNG 1 ( PHẦN 2)
Nếu bình thường, nhìn thấy một màn “Si nam tình nữ” như thế này, khẳng định sẽ khiến kẻ khác cảm động, nhưng ở HEAVEN CLUB, đây chỉ là một vở hài kịch không hơn không kém, cuối cùng cũng trở thành đề tài bàn luận vô vị cho đám ngưu lang trong câu lạc bộ.
3 CHƯƠNG 2 (PHẦN 1)
Từ đó, Lạc Thần Hi lần thứ hai lại được nam nhân “Bao dưỡng”.
Vì sao là lần thứ hai?
Bởi vì trước đó, Lạc Thần Hi đã từng được nam nhân bao dưỡng qua một lần.
4 CHƯƠNG 2 (PHẦN 2)
Một cỗ lực mạnh mẽ đột nhiên truyền đến, Lạc Thần Hi còn chưa kịp định thần, đã bị đá văng xuống giường, một tiếng ‘Phịch’ thê thảm vang lên, hắn tiếp đất bằng mông, cơn đau này quả thật là không nhỏ,hắn nhịn không được lớn tiếng kêu rên om sòm: “Đau quá a.
5 CHƯƠNG 03 (PHẦN 1)
Công ty điện tử Tao Nhã
Bộ duy tu
Đã đến giờ tan ca, thế nhưng Ninh Duy Văn vẫn còn đang bận rộn làm việc trong văn phòng của mình.
6 CHƯƠNG 03 (PHẦN 2)
Thật sự y cũng không muốn nhớ lại quá khứ, quá khứ đều mang đến cho y một nỗi đau không bao giờ phai nhạt, nhưng mà, từ ngày sống chung với tên ngưu lang này, y bắt đầu không thể tự chủ được mà liên tục nhớ về quá khứ đau thương trước kia của mình.
7 CHƯƠNG 04 (PHẦN 2)
Rất nhanh, Lạc Thần Hi đã tìm ra đáp án.
Hắn chưa bao giờ được thể nghiệm qua nụ hôn chân thật như vậy
Lạc Thần Hi cảm thấy mình giống như một lữ nhân đang lạc bước trên sa mạc nóng cháy, bị ánh mặt trời chói chang tra tấn đến khát khô cổ, hấp hối, đột nhiên được uống một ngụm sơn tuyền (nước suối) thơm ngọt vô cùng, không có vị dầu mỡ, không có hương son môi nồng nặc, càng không có mùi nước hoa nức mũi, cái gì cũng không có, chỉ có sự tươi mát, tư vị lạnh nhạt rồi lại dị thường ngọt ngào ….
8 CHƯƠNG 04 (PHẦN 2)
Ninh Duy Văn hô hấp cứng lại, không khỏi nhớ đến tình cảnh ban nãy, khi hắn kể cho y nghe câu chuyện cũ, nhớ tới biểu tình lần đó khi hắn gặp ác mộng, nỗi đau đớn kịch liệt khắc cốt ghi tâm như vậy, lại xuất hiện trên khuôn mặt một kẻ luôn luôn cà lơ phất phơ, đó là điều dị thường mà y chưa từng thấy qua.
9 CHƯƠNG 05 (PHẦN 1)
Một chiếc tắc xi màu đỏ dừng lại ngay bên dưới khu chung cư, Ninh Duy Văn cùng Lạc Thần Hi một trước một sau, từ trong xe bước ra.
10 CHƯƠNG 5 (PHẦN 2)
Trong phòng khách sạn,máy điều hòa phát ra những thanh âm vù vù rất nhỏ, không gian tràn ngập hơi thở nhịp nhàng của nữ nhân sau trận hoan ái.
11 CHƯƠNG 06 (PHẦN 1)
Rất nhanh, Lạc Thần Hi liền phát hiện, thần kinh của hắn không thác loạn đến nỗi ban ngày mà cũng có thể nằm mộng được.
Vật nam tính bị khoang miệng mềm mại bao vây, chỉ qua vài giây, ngay lập tức liền ngẩng đầu lên, phát ra vài tia dục khí trong miệng đối phương.
12 CHƯƠNG 06 (PHẦN 2)
“Buông. . . . . . ”
Ninh Duy Văn bắt đầu giãy dụa, muốn bỏ trốn ra phía sau nam nhân, nhưng không gian nhỏ hẹp đã hạn chế tự do của y, hơn nữa vừa mới động một chút, nam nhân liền tăng cường lực đạo trên cánh tay, gắt gao cầm lấy tính khí yếu ớt của y, trước sau gia tốc ma sát rồi âu yếm, khoái cảm mãnh liệt đến mức làm cho y căn bản không thể bình tĩnh nổi.
13 CHƯƠNG 07 (PHẦN 1)
“Ta phải thúc đẩy một chút. ”
Tựa như đang ăn một bữa tiệc lớn đầy mỹ vị, Lạc Thần Hi lấy một cái gối lót dưới thắt lưng đối phương, tách đùi của y sang hai bên, sau đó,trong đầu vang lên một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái,hắn lại thật sâu sáp nhập vào trong cơ thể Ninh Duy Văn.
14 CHƯƠNG 07 (PHẦN 2)
“A. . . . . . A. . . . . . ”
Vừa mới trải qua vòng tấn công điên cuồng ban nãy, nên tiểu huyệt đã sớm quen với quái vật to lớn của nam nhân,thoáng trừu sáp vài cái, liền trở nên dị thường mềm mại, mà nội vách cũng giống như tự biết nhận thức, biết làm như thế nào để đạt được khoái hoạt tuyệt đối, cơ khát cuốn lấy phân thân của nam nhân không chịu buông tha.
15 CHƯƠNG 08 (PHẦN 1)
Mặt hồ tĩnh lặng, một giọt nước nhẹ nhàng rơi xuống, hơi hơi nổi lên những gợn sóng nhỏ, vòng tròn dần dần lan rộng ra, khuôn mặt nam nhân chậm rãi hiện ra trong giấc mộng.
16 CHƯƠNG 08 (PHẦN 2)
“Ngươi đã làm ngưu lang lâu rồi,vậy mà cũng có lúc không nhịn được sao?”
“Cho nên ta mới cảm thấy khó hiểu a. ”
“Ngu ngốc, đó là bởi vì ngươi thích người kia.
17 CHƯƠNG 09
“Hỗn đản! Dám đuổi ta a, lão tử đây cho tới bây giờ chưa từng bị ai đuổi như vậy, cư nhiên dám xem ta như rác rưởi mà đuổi ra khỏi nhà. . .
18 CHƯƠNG 10 + VĨ THANH
“Hỗn đản! A. . . . . . ”
Ninh Duy Văn nói không ra lời, bị nam nhân dùng sức mạnh để áp chế,hắn cường ngạnh đè y, kịch liệt hôn làm cho y thở không nổi, đầu lưỡi linh hoạt trong miệng không ngừng trở mình quấy rối, hơi thở của nam nhân không ngừng quán nhập toàn thân y.